Cả người Linh Vũ đều bị dây thừng trói chặt, lảo đảo vài bước mới đứng vững, đi từng bước về phía Tạ Tử Phi.
Tạ Tử Phi giữ lời hứa, lúc Bùi Trạc buông Linh Vũ, hắn cũng buông dao găm xuống, lạnh lùng nói với Hòa Xu: "Qua đi."
Hòa Xu như được tái sinh lại lần nữa, lập tức xách váy chạy về phía đối diện.
Tạ Tử Phi cởi dây trói cho Linh Vũ, lại yêu cầu binh lính Đại Tễ nhường một con đường cho bọn họ.
Rất nhanh, quân tiếp viện của Tạ Tử Phi đã đến, tất cả đều cưỡi trên lưng ngựa cao lớn, cầm đao sẵn sàng đón quân địch, Tạ Tử Phi giơ tay, để bọn họ buông vũ khí xuống.
Cho dù quân tiếp viện có tới, nhân mã của Tạ Tử Phi vẫn không chiếm ưu thế.
Hắn nhìn Lê Ngưng, lại nhìn Bùi Trạc.
“Ta tin tưởng Bùi tướng quân nói được làm được, sẽ thả chúng ta bình yên vô sự trở về. Chẳng qua ——”
Tạ Tử Phi đến gần một con ngựa, cởi cung tên xuống, kéo cung.
Sắc mặt Bùi Trạc lập tức thay đổi, hai tay nắm chặt thành quyền, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
“Ngươi muốn làm cái gì?”
“Yên tâm, ta sẽ không làm gì quận chúa. Chỉ cần xác nhận chúng ta có thể rời đi, ta sẽ lập tức thả nàng.” Tạ Tử Phi vừa nói liền chuyển mũi tên về hướng Lê Ngưng, xa phu bắt cóc Lê Ngưng thu thanh đao trên cổ nàng lại, trèo lên ngựa: “Nhưng nếu Đại Tễ đổi ý, hậu quả như thế nào bản thân ta cũng không thể thể đảm bảo.”
Người của Tạ Tử Phi đều cưỡi ngựa,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.