Mặc dù trước đây Bùi Trạc ngăn cản nửa đêm không cho nàng uống rượu mơ, cũng từng nói yêu thích nàng, nhưng loại tình huống này, thật sự là thích sao? Hay chỉ là thấy nàng dễ trêu chọc nên mới nói như vậy.
Hắn nói yêu thích, là loại yêu thích như thế nào?
Nếu hắn thật sự thích nàng, tại sao khi còn bé lại thích trêu chọc nàng, khiến nàng xấu hổ khó chịu?
Lê Ngưng có rất nhiều lời nói muốn hỏi, cuối cùng chỉ mím môi, quay đầu khẽ hừ một tiếng, hiển nhiên bị lời nói sau đó của hắn thuyết phục.
“Xem như chàng thức thời, hiếm khi nói được mấy lời dễ nghe.”
“Quận chúa không cần để ý lời Nhị điện hạ nói.” Bùi Trạc nói: “Lúc đó Hòa Xu công chúa đang khóc, nhị hoàng tử đương nhiên sẽ lo cho nàng trước, được cái này mất cái khác. Nếu lúc đó quận chúa cũng khóc, có lẽ kết quả sẽ khác.”
Lê Ngưng lập tức lộ ra biểu cảm ghét bỏ.
“Ta còn lâu mới khóc lóc như Hoà Xu, mất mặt chết đi được.”
Bùi Trạc bật cười.
“Nếu Nhị điện hạ thay đổi xưng hô với quận chúa, quận chúa cũng có thể đổi, sửa thành nhị điện hạ.”
Cái này không cần Bùi Trạc nhắc nhở, Lê Ngưng đương nhiên sẽ làm như vậy.
Trước
khi nàng nguôi g ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.