Năm đó Lục Kiêu mười bảy tuổi đã bình định được chiến loạn phía nam, trên đường chiến thắng trở về được vô số bá tánh hoan nghênh, từ đó Lục tiểu tướng quân trở nên nổi tiếng, diện mạo cũng rất tuấn tú, được rất nhiều cô nương ở hoàng thành ái mộ.

Tình cảm huynh muội của Lục Chỉ Du và Lục Kiêu rất tốt, những người nhìn thấy đều vô cùng hâm mộ.

Những tiểu cô nương có giao tình tốt với Lục Chỉ Du sẽ thường xuyên nhờ Lục Chỉ Du tặng vài thứ cho Lục Kiêu, hoặc là vắt hết óc chơi thân với Lục Chỉ Du chỉ mong có thể gặp mặt Lục Kiêu thêm vài lần.

Sau khi Lục Kiêu chiến thắng trở về, những tiểu cô nương ở học đường với Lục Chỉ Du càng thêm hưng phấn, còn nghe nói học đường của Lục Kiêu chuẩn bị thi cưỡi ngựa bắn cung, đã vội năn nỉ Lục Chỉ Du đưa các nàng đi cùng.

Lục Chỉ Du thường xuyên tới học đường của Lục Kiêu tìm hắn, đây là chuyện mọi người đều biết, học đường cũng không quy định không cho người ngoài vào xem thi đấu, vì vậy các cô nương vui vẻ đi theo Lục Chỉ Du xem Lục Kiêu thi đấu.

Cưỡi ngựa bắn cung đều tổ chức ở sân tập võ, bụi đất mù mịt, nhóm thiên kim quý nữ đứng trên lầu hai, dựa vào lan can nhìn xuống.

Các lang quân trẻ tuổi trong sân phóng ngựa phi nước đại, lưu loát cầm cung lên, biết có các tiểu cô nương đang nhìn, cố ý tập trung tinh thần biểu hiện thật tốt, để các nàng nhìn thấy phong thái của mình.

Thiếu nữ mười ba, mười bốn tuổi lần đầu biết yêu, trong lòng thầm khao khát được yêu, lúc này ở cùng một chỗ lại càng háo hức bàn tán xem lang quân nào tốt hơn.

“Trận này không ai có thể lợi hại hơn Lục công tử.” Một tiểu cô nương thán phúc: “Chưa đến nhược quán đã nổi danh, gia thế dung mạo mọi thứ đều không tầm thường, nếu có thể kết duyên với Lục tiểu tướng quân, vậy đúng là……”

Thiếu nữ nói xong mới cảm thấy có gì không ổn, thẹn thùng cắn môi dưới, để mấy vị tiểu thư bên cạnh trêu ghẹo.

Nàng ấy bị bạn học trêu chọc cũng không cam lòng yếu thế tiếp tục nói: “Cho dù ta thích Lục tiểu tướng quân thì sao? Hắn có chỗ nào không đáng được khen?”

 “Đổi lại là ta, ta vẫn thích công tử ôn nhu như ngọc, người như vậy mới biết thương ta.” 

Người nói lời này là Lý Dung Yến, thoải mái giới thiệu sở thích của mình với mọi người, lại làm như khuyên bảo: “Nam tử dịu dàng săn sóc mới tốt, người cao lớn thô kệch thì biết tình thú cái gì….”

Vừa lên tiếng, cô nương kia đã phản bác: “Lục tiểu tướng quân chưa chắc là người không biết dịu dàng…”

Mấy người bắt đầu nói chuyện tới chủ đề này, chia sẻ hình tượng nam nhân mình yêu thích.

 “A Ngưng đang tìm gì vậy?”

Mọi người thảo luận sôi nổi, Lê Ngưng đứng bên lan can nhìn xuống, ánh mắt tìm kiếm không có kết quả, nghe tiếng Lục Chỉ Du nói mới quay đầu lại.

 “Không có gì.” Lê Ngưng lắc đầu: “Chỉ cảm thấy nhóm người Kiêu ca ca so tài rất thú vị, nếu ta là nam nhi không chừng cũng có thể lợi hại như bọn họ.”

Lục Chỉ Du cười, nói theo nàng: �

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play