Thấy Lê Ngưng còn đang ngủ say, Bùi Trạc mới yên tâm hôn lên má nàng hai cái, thỏa mãn ôm nàng đi ngủ.
Hôm sau Lê Ngưng tỉnh lại, phát hiện mình lại nằm trong lòng Bùi Trạc.
Nhưng thời tiết gần đây đã ấm hơn nhiều, tại sao nàng vẫn lăn về chỗ hắn?
Lê Ngưng không hiểu.
Tối qua ngủ muộn, Lê Ngưng tỉnh lại vẫn còn rất buồn ngủ, nhưng bây giờ bụng nàng đang biểu tình đòi ăn, chỉ có thể chờ đến buổi trưa ngủ thêm một lát.
Đêm qua Bùi Trạc cũng ngủ muộn, nhưng Lê Ngưng vừa ngồi dậy hắn cũng bật dậy theo, nhìn qua cực kỳ có tinh thần.
Lê Ngưng vừa hâm mộ vừa ghen ghét liếc mắt nhìn hắn một cái.
Hai người ăn sáng ở Liên Nguyệt Đường, Lê Ngưng đói nên cũng ăn nhiều hơn bình thường.
Ăn xong rồi, nàng đi bộ ra sân tiêu thực nhân tiện giết thời gian.
Lục Chỉ Du nghe nói Lê Ngưng bị dọa ở bãi săn, hôm nay đã vội vàng đến Bùi phủ thăm nàng.
Biết Lê Ngưng không có chuyện gì, Lục Chỉ Du mới yên tâm lại kể cho nàng nghe tin tức nghe được sáng nay.
“Hôm qua Lý thế tử bị mũi tên bắn trúng cánh tay phải, mời ngự y tới xem, nghe nói tổn thương gân cốt, có lẽ sau này không thể cầm cung được nữa.”
Lê Ngưng kinh ngạc: “Có chuyện này sao?”
Ngày hôm đó, lợn rừng chạy trốn ra ngoài rừng tất cả đều do Lý Võ Đạc đuổi theo, huống hồ lúc đó Trường Lễ còn nhất định muốn dẫn các nàng đến đó, nhìn thế nào cùng là do hai huynh muội bọn họ âm mưu muốn hại nàng.
Lục Chỉ Du gật đầu: “Đúng vậy.”
Vốn dĩ
Lý Võ Đạc đã bị Thánh Thượng cấm săn thú, theo lý thuyết không thể bị mũi tên
của các lang quân khác bắn trúng m ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.