Hôm sau, mới vừa ăn sáng xong, tôi liền bị Tuyết Dao và khu bình luận giục giã bắt đầu lên lớp.
[Tiết học nhập môn của lớp đào tạo mắng người sắp bắt đầu rồi. Trẻ con ho khan lâu ngày không khỏi, 50% là giả bộ!]
[Dọn băng ghế nhỏ ngồi hàng đầu, mở laptop, ngoan ngoãn nhìn bảng, chăm chú nghe giảng.]
[Lầu trên gian xảo vừa thôi. Còn đem laptop tạo ấn tượng tốt với cô giáo nữa chứ. Mau xé cho tui trang giấy để tui cũng tạo nét tí đi!]
[Bàn trên cúi thấp xuống chút coi. Tui nhìn không thấy bảng nè. Mới nãy cô giáo nói cái gì vậy?]
...
"Ngày hôm nay ta cùng hợp hoan nơi đây, mục đích là... học tập và rèn luyện biện luận một cách đầy văn minh." Tôi cố ý thay một bộ quần áo trang trọng, còn đeo thêm mắt kính, trông vô cùng chuyên nghiệp.
"Chị, không phải học cãi nhau hả? Sao lại biến thành biện luận văn minh rồi?"
"Chuyện đó không quan trọng!"
Tôi còn lâu mới nói cho mấy người biết là bởi vì hôm qua đạo diễn cảnh cáo tôi, rằng dám chửi quá bậy bạ sẽ thẳng tay cắt sóng giữa chừng, bảo tôi văn minh một chút.
"Hôm nay, chúng ta chủ yếu học ba phương pháp biện luận. Mọi người chú ý lắng nghe, những ý quan trọng nhớ ghi chép lại!"
"Phương pháp thứ nhất: Qua loa lấy lệ. Cụ thể chính là: Liên quan ếu gì đến cậu? Mắc mớ gì đến tôi? Có vụ này luôn á hả? Lúc áp dụng, nhớ phải chuyển đổi một cách linh hoạt, kết hợp với ngữ cảnh để lựa chọn từ ngữ thích hợp!"
"Phương pháp thứ hai có một công thức, mọi người nhớ ghi chép lại, vận dụng cho khéo: Chủ ngữ + một bộ phận trên cơ thể + một họ hàng ngẫu nhiên."
"Ví dụ: Mắt của cưng còn chẳng to bằng ngón út mưng mủ sưng tấy vì viêm quanh móng của dì Ba nhà cưng nữa."
"Phương pháp thứ ba: Biến không thành có. Nhìn đối phương từ trên xuống dưới + ánh mắt khinh bỉ + giọng điệu ngây thơ nói: Lúc trước nghe bọn họ nói tôi còn không tin. Không ngờ cậu thật sự là loại người như vậy. Sau đó đi thẳng một mạch, đối phương hỏi gì cũng đừng trả lời."
"Các bạn học, mặc dù chửi tục thì sướng mồm thật nhưng để hủy diệt đối thủ một cách văn minh, tôi đề nghị mọi người sử dụng phương pháp thứ ba, khiến đối phương hoang mang lo nghĩ, cả đêm không ngủ được!"
"Mọi người không nên chỉ chăm chăm vào lý thuyết, phải học cách thực hành. Bây giờ, tôi sẽ chọn ngẫu nhiên vài khán giả may mắn lên thực hành để xem các bạn nắm vững kiến thức đến đâu."
Quả nhiên câu "Mời thử vài em lên bảng làm bài" là cách tốt nhất để nâng cao tinh thần. Tôi vừa bảo muốn đặt câu hỏi, khu bình luận lập tức ra trận mới mài giáo.
[Tui nhớ không rõ công thức phương pháp thứ hai, có ai ghi lại chưa, cho tui chép tí coi!]
[Tui chép bừa thôi hà. Sai đừng có trách tui nha!]
[Phương pháp biến không thành có là dùng ánh mắt gì? Giọng điệu ngây thơ, còn ánh mắt gì vậy trời?]
[Ậu móa, tui tốt nghiệp 3 năm rồi mà nghe gọi lên bảng trả bài vẫn run cầm cập.]
...
"OK. Lớp trưởng Lâm Tuyết Dao đứng lên trả lời xem nào."
Nói vừa dứt câu, khu bình luận tràn ngập [Sợ muốn chết, hên là không kêu tui.], Lâm Tuyết Dao nơm nớp lo sợ đứng lên.
"Tết đến, ở nhà gặp phải họ hàng thích hối thúc kết hôn. Họ hàng A: Tuyết Dao à, một năm con kiếm được bao nhiêu tiền? Mua nhà chưa? Mua xe chưa? Chừng nào dẫn bạn trai về chơi?"
"Họ hàng B: Chị họ con năm ngoái mua nhà sắm xe rồi đó. Anh họ con nói tiền đặt cọc còn thiếu tí xíu, định vay chút đỉnh trả trước."
"Em cảm thấy dùng phương pháp nào trả đũa thì tốt hơn?"
"Em nghĩ nên dùng phương pháp thứ nhất. Họ hàng A thì bảo 'Liên quan gì đến cô?', họ hàng B thì dùng 'Mắc mớ gì đến con?' hoặc 'Có vụ này nữa hả?' đều được!"
"Ừm, trả lời rất chính xác. Mấy bạn học ở dưới cùng trả lời câu hỏi tiếp theo: Đặt câu sử dụng công thức của phương pháp thứ hai. Bạn học nào biết thì gõ vào bình luận nhé."
Lần lượt có đáp án được gửi dưới khu bình luận:
[Chỗ cậu vừa đứng còn kinh hơn cặp chân nhễ nhại mồ hôi nửa năm chưa rửa của bác hai cậu nữa.]
[Nhan sắc của cậu thật giống gỉ mũi mà chú cậu mới móc ra.]
[Nhìn gương mặt của cậu chẳng khác gì bãi đàm ông bác bên nội nhà cậu khạc ra.]
...
Ặc... Mấy vị này chửi người thật quá đỉnh.
Đúng là trò giỏi hơn thầy! Tôi còn tưởng họ sẽ chỉ bắt chước làm theo thôi, không ngờ đã sớm vượt mặt tôi rồi.
"Tốt. Xem ra mọi người đều đã có thể sử dụng thành thạo, vậy tiết học hôm nay đến đây là kết thúc. Trước khi tan học, tôi muốn nhắc nhở mọi người một chút. Phương pháp biến có thành không lúc áp dụng, giọng điệu giữ nguyên nhưng lời nói có thể sửa đổi một chút nha."
Sau khi lớp học giải tán, Tuyết Dao vẫn ngồi tại chỗ suy nghĩ. Có lẽ là đang ôn tập.
Sao em gái tôi lại đáng yêu thế này! Nhất là dáng vẻ ngồi một góc suy nghĩ miên man, dễ thương chết tôi rồi!
Tôi vừa định quay về phòng thì anh cả gọi điện đến: "Thư ký của anh nói có một người tên Long Ngạo Thiên hẹn gặp anh vào chiều nay. Em có muốn đến xem thử không?"
Oắt con giỏi thật, còn chưa tới tìm cưng thì cưng đã tự đưa đến cửa!
Hôm nay phải giải quyết triệt để chuyện này!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT