*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôi tên là Lâm Tuyết Tâm, con gái lớn của nhà họ Lâm, sở hữu một siêu năng lực cực kỳ vô tích sự.
Siêu năng lực vô tích sự đó là gì? Chính là tôi có thể nhìn kết cục của các thành viên trong gia đình tôi, nhấn mạnh chữ "trong gia đình tôi".
Ví dụ như Lâm Kiêu - em trai tôi. Ban đầu, phía trên đầu nó hiện dòng chữ: Sao Hạng A Thất Học (Bị chế giễu là mù chữ, sau đó bị anti fan bạo lực mạng dẫn đến trầm cảm mà rời khỏi giới giải trí).
Tôi sợ đến nỗi năm Lâm Kiêu mới 8 tuổi đã tìm 6 gia sư đến dạy kèm cho nó. Mỗi lần thành tích tiến bộ một bậc, mỗi gia sư sẽ được thưởng 50.000 tệ.
Sau hơn 10 năm "chăn dắt" đầy nỗ lực của tôi, cuối cùng Lâm Kiêu cũng đậu vào được Thanh Hoa, còn 6 vị gia sư cũng mua nhà, mua xe, bước lên đỉnh cao của cuộc đời.
Sau khi Lâm Kiêu vào Thanh Hoa, dòng chữ trên đầu thằng bé đã biến mất, chỉ còn lại ba chữ "Sao Hạng A".
Giải quyết xong em trai, lại phải giải quyết đến anh trai tôi.
Dòng chữ trên đầu anh ấy là "Chủ Tịch Chốt Thí (Xem thường Long Ngạo Thiên sau đó bị vả nát mặt khiến công ty phá sản, trở thành shipper giao đồ ăn).
Kể từ khi biết sau này Lâm Hoài có thể sẽ phải làm shipper giao đồ ăn, mỗi lần nhìn thấy anh ấy mặc áo khoác màu vàng hoặc màu xanh là tôi hoảng hồn hoảng vía.
Nhưng đã nhiều năm trôi qua, tôi chưa từng gặp được Long Ngạo Thiên nên dòng chữ trên đầu anh ấy vẫn không thay đổi.
Tôi cực chẳng đã đành không ngừng nhắc nhở anh ấy, nếu có gặp một người tên là Long Ngạo Thiên, nhất định phải lịch sự, hòa nhã một chút.
Đến nỗi mỗi ngày khi về nhà, việc đầu tiên Lâm Hoài làm là đến phòng tôi báo cáo: "Hôm nay chưa gặp được. Nếu gặp người đó... anh nhất định sẽ lịch sự, hòa nhã một chút."
Sau đó đón nhận ánh mắt "củi mục dễ đun" của tôi mà rời khỏi phòng.
Hiện tại, kết cục của mọi người trong nhà đều rất tốt. Anh cả dưới sự dạy bảo của tôi chắc là không có cơ hội mặc đồng phục shipper đâu. Chỉ còn mình em gái Tuyết Dao nữa thôi.
Tôi đến sân bay chưa bao lâu thì em gái gọi điện đến, bảo em ấy đã xuống máy bay.
"Chị thấy em rồi nè." Tôi vừa nói vừa vẫy tay với thiếu nữ tóc dài váy trắng đứng cách đó không xa.
Khán giả thấy tôi vừa nhìn đã lập tức nhận ra em gái mình thì vô cùng cảm động.
[Đã bao nhiêu năm không gặp mà nhìn lướt qua một cái đã nhận ra. Thật làm tui muốn khóc cả dòng sông.]
[Đúng rồi á. Cái vẫy tay mới nãy có cảm giác như định mệnh sắp đặt vậy. Mặc dù không thể nhìn thấy em nhưng mỗi đêm chị đều ngắm ảnh của em rồi chìm vào giấc ngủ, tưởng tượng xem em bây giờ trông như thế nào.]
[Nhìn cảnh này xong, tui lập tức chốt đơn mua cho em trai món đồ chơi nó đòi. Cảm động quá đi!]
...
Đạo diễn và người quay phim hình như cũng đang rất xúc động, vành mắt đỏ hoe mà nức nở: "Cô Tuyết Tâm, nhiều năm như vậy mà trong nháy mắt vẫn có thể nhận ra Tuyết Dao, nhất định là cô nhớ em mình lắm?"
Tôi sững sờ một lúc, muốn nói lại thôi, thôi lại muốn nói, suy đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn kìm không được: "Tôi biết mọi người đều đang rất cảm động nhưng xì-tốp xíu đi. Mọi người không cảm thấy Tuyết Dao trông rất giống Lâm Kiêu sao?"
[Ể?]
"Hai người họ là anh em sinh đôi, chỉ cần tìm Lâm Kiêu mặc quần áo con gái chẳng phải sẽ ra ngay sao?"
[...]
"Có điều nói đi cũng phải nói lại. Rõ ràng cùng một đường nét gương mặt, nhưng Lâm Kiêu vừa nhìn đã muốn đấm, còn em gái tôi thì đáng yêu chết người luôn ấy. Hi hi."
Nói xong, tôi mặc kệ đạo diễn chết đứng tại chỗ, tiếp tục vẫy tay với em gái tôi: "Ở đây nè!"
Khi em ấy đến gần, tôi liền nhìn thấy trên đầu em ấy có một dòng chữ: "Đỉnh Cao Mù Quáng Vì Tình (Thành viên trong hậu cung của Long Ngạo Thiên, bị Long Ngạo Thiên dụ dỗ làm to bụng, chết vì khó sinh).
Trong đó, hai chữ "Đỉnh Cao" còn được in đậm, phóng to vô cùng nổi bật.
Chậc chậc, phải mù quáng cỡ nào mới được tôn vinh là đỉnh cao thế này?
Mới ôm ấp yêu thương được tí xíu thì một thằng nhóc cắt ngang lời chào hỏi của chị em tôi.
"A Dao, đây là ai vậy?"
"Em quên giới thiệu. Chị, đây là đàn anh ở chỗ luyện thi tranh giải của em - anh Long Ngạo Thiên. Còn đây là chị gái của em - Lâm Tuyết Tâm."
"!!!"
Oắt con giỏi thật, vậy mà cũng để chị đây bắt được cưng.
Tôi bình tĩnh quan sát Long Ngạo Thiên.
Xì, xét mặt mũi thì không đẹp trai bằng Lâm Kiêu, xét dáng dấp thì không cao ráo bằng Lâm Hoài, nhìn xa xa thì thấy bình thường, nhìn kỹ lại... chẳng thà nhìn xa xa.
Đàn ông con trai thời này thật là... Men-lỳ lên chút không được sao?
Sau màn chào hỏi ngắn gọn, cả nhóm lên xe chuẩn bị quay về.
Long Ngạo Thiên nhìn thấy xe của tôi thì mắt sáng rực lên, sau đó không ngừng tìm chủ đề bắt chuyện.
"Chị Tuyết Tâm, xe này bạn tôi cũng có một chiếc, hơn 5 triệu tệ đó nha."
Tôi mỉm cười không đáp, nhưng dường như Long Ngạo Thiên đã tìm được chủ đề thích hợp, bắt đầu chia sẻ về những người anh em của mình.
"Gia đình bạn tôi kinh doanh bất động sản. A Dao, còn nhà em thì sao?"
"Nhắc mới nhớ, bình thường ở trường em ăn mặc nhìn đơn giản, không ngờ gia đình lại giàu có như vậy."
"Nhưng tôi cảm thấy con gái con đứa cần gì lái xe đắt tiền thế này. Lấy tiền đi đầu tư tốt biết bao nhiêu."
"Tôi có một người anh em, năm ngoái ném 200 ngàn tệ vào thị trường chứng khoán, lời gấp hai, gấp ba đó."
"Chị Tuyết Tâm, chúng ta add bạn Wechat đi. Nhiều bạn bè, nhiều đường đi mà."
...
Lâm Tuyết Dao không ngờ vị đàn anh luôn hờ hững, lạnh lùng với mình đột nhiên nhiệt tình như vậy, còn nói những lời đậm chất cha chú thế này, cảm thấy có chút xấu hổ.
Tôi nhẫn rồi lại nhịn, vất vả lắm mới đè ép được máu nóng của mình xuống, nhưng giọng điệu đã bắt đầu bực bội.
Ai ngờ thằng oắt này không biết nhìn mặt đoán ý, vẫn tiếp tục hùng hồn thuyết giáo.
Từ quỹ tiết kiệm nói tới cổ phiếu, từ Bitcoin chuyển sang tổng bầu cử Hoa Kỳ, còn hơn mấy vị phụ huynh rượu vào tuôn ra quốc gia đại sự.
Tôi thấy mặt Tuyết Dao dã đỏ bừng vì xấu hổ mà tên ngồi bên cạnh vẫn chưa có ý định dừng lại, máu nóng của tôi lại xông lên não.
"Tuyết Dao, em và bạn học này thân lắm hả?"
Mới nãy lúc em ấy giới thiệu hai bên gọi gã là đàn anh, xem ra vẫn chưa quen thân lắm, đôi mắt mù quáng vì tình vẫn chưa để thằng oắt này bò vào.
Quả nhiên, Tuyết Dao lắc đầu: "Tụi em mới gặp nhau lúc ra nước ngoài tham gia cuộc thi lần này."
Vậy là tốt rồi, có thể yên tâm không làm em gái đau lòng!
E hèm, bầu không khí đến nước này mà còn yên tĩnh thì thật có lỗi với khán giả!