Xung quanh lại trở nên im lặng.
Cố Từ Dư chán nản đá vào cục đá bên cạnh, dùng giọng điệu nhàn nhạt lên tiếng: “Đều nghe thấy rồi à?”
Lời vừa dứt, cô im lặng một lát, một bóng người cao to ở bên kia dần xuất hiện. Nguyên Lạc Sâm bước vài bước đến trước mặt cô rồi dừng lại.
“Nói chuyện xong rồi, đã đến lúc trở về." Anh không xác nhận cũng không phủ nhận, giống như không có chút hứng thú nào với chủ đề của đối phương, chỉ bình thản như nghe kể một câu chuyện.
Cho dù là chuyện Cố Từ Dư và Nguyên Huy bây giờ, hay là chuyện cô lái xe ra ngoài lúc nửa đêm hôm trước.
Những gì Nguyên Huy và Cố Từ Dư nói vừa rồi, quả thật anh nghe không thiếu một chữ.
Ở trong thư phòng, cuộc nói chuyện của Nguyên Lạc Sâm và ba Nguyên cũng không vui vẻ cho lắm, anh cũng không muốn nói thêm gì nữa. Sau khi rời khỏi thư phòng, anh đi đến chỗ bà cụ dặn dò bà vài câu, sau đó trực tiếp đi đến đây gọi Cố Từ Dư về. Chỉ là anh không ngờ mình lại gặp phải cảnh chia tay như vậy.
Thấy anh hoàn toàn không có ý định trả lời vấn đề vừa rồi, Cố Từ Dư nghĩ về thiết lập tính cách nhân vật của Nguyên Lạc Sâm, người đàn ông này thật sự sẽ không để tâm đến chuyện này nên cô cũng không nói thêm gì nữa.
Cô chỉnh lại chỗ quần áo vừa bị Nguyên Huy làm cho xộc xệch, sau đó đi ra trước.
“Vậy đi thôi, về nhà.”
Đèn đường của khu vườn phía sau của nhà họ Nguyên phản chiếu một màu vàng nhàn nhạt, Nguyên Lạc Sâm nhìn chằm chằm vào bóng người có vẻ lạ lẫm ở phía trước, ánh mắt thâm thúy, anh đứng tại chỗ trầm mặc một lát, sau đó đi theo.
-
Sau khi tạm biệt bà cụ, đám người Cố Từ Dư ngồi lên xe về nhà.
Nguyên Lâm là trẻ nhỏ, nhìn bóng dáng một lớn một nhỏ này, tâm trạng bình tĩnh trong hai kiếp của Cố Từ Dư đột nhiên có chút dao động, trong lòng lại có chút hâm mộ. Từ nhỏ cô đã là cô nhi, dường như cô chưa từng cảm nhận được tình cảm gia đình là như thế nào.
Cho dù Nguyên Lạc Sâm lạnh lùng với thế giới bên ngoài như thế nào nhưng khi ở nhà đối mặt với em gái, anh vẫn chỉ là một người anh trai hiền lành, ngốc nghếch không biết thể hiện tình cảm như thế nào.
Khóe miệng Cố Từ Dư khẽ nhếch lên, cô thu hồi ánh mắt lại rồi nhìn ra ngoài cửa sổ đen kịt.
Dù sao, đêm ở vùng ngoại ô lờ mờ và yên tĩnh hơn một chút so với ở trong thành phố.
Nguyên Lạc Sâm kéo cái chăn nhỏ đắp cho Nguyên Lâm, n
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).