Toàn thân Nguyên Lạc Sâm tràn đầy ghen tuông.
“Không phải lúc trước nói cô và Hướng Trần Viễn là lần đầu tiên gặp mặt sao? Giờ trực tiếp thăng cấp thành thanh mai trúc mã luôn rồi? Đúng là định mệnh ha.”
“Nguyên đại thiếu gia không phải cũng có thanh mai sao? Không phải còn thân thiết hơn trúc mã chỉ ở chung một thời gian ngắn của tôi sao? Dù sao cũng là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã gắn kết khăng khít với nhau sao, à, nghe nói suýt chút nữa cũng đã kết hôn rồi.”
Cố Từ Dư càng nói càng khó chịu.
“Xem ra là tôi đang cản đường người ta, đúng lúc hợp đồng cũng sắp hết hạn rồi, vừa lúc tránh đường cho người ta. Cũng không thể chia rẽ một đôi uyên ương số khổ như vậy ha.”
Nói xong thì ngay cả chuyện hợp đồng cũng đem ra nói rồi. Cũng do Cố Từ Dư bị cơn cáu kỉnh trong lòng lấn át.
Chuyện hợp đồng, cả hai đều ngầm hiểu vấn đề này, bây giờ vì buổi tụ họp vừa rồi mà đã chọc thủng tầng cửa sổ mỏng manh kia.”
Nguyên Lạc Sâm nghe cô nói như vậy, ánh mắt đột nhiên chìm xuống, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Thật không ngờ cô lại muốn ly hôn với tôi đến như vậy.” Nguyên Lạc Sâm nghiến răng nghiến lợi nói.
“Muốn tìm tên họ Hạ hay là hồ ly tinh Lâm Tử Hàm kia, à đúng rồi, bây giờ còn có cả trúc mã nữa đây.”Nguyên Lạc Sâm lôi từng người một ra điểm tên.
Người phụ nữ này thật đúng
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.