Cố Từ Dư che giấu cảm xúc, nhanh chóng điều chỉnh dáng vẻ, đi tới.
“Xin lỗi, hôm nay hơi tắc đường nên đến muộn chút. Không làm lỡ bữa tối của mọi người chứ.”
“Xem đứa trẻ này kìa, nói lời khách sáo gì vậy chứ. Mau thu dọn đi, lên gọi mẹ và Lâm Lâm xuống ăn cơm.” Vẫn là Trần Như lên tiếng đáp lời.
“Sao lại tới nữa rồi? Ngày nào cũng thấy phiền phức thế.”
Nguyên Hàm lườm Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm một cái, miệng lẩm bẩm nói. Giọng cô ta không lớn nhưng đủ cho tất cả mọi người nghe thấy.
“Con bé này nói gì vậy, nơi này không phải là nhà của anh cả con sao? Đúng là!”
Trần Như giả vờ tức giận nhẹ nhàng trách mắng Nguyên Hàm một câu, dáng vẻ để cô ta tùy ý làm loạn.
“Tiểu Sâm đừng để ý nhé, em gái chỉ nói đùa với con mà thôi.” Trần Như quay lại nói với Nguyên Lạc Sâm.
“Anh ta không phải anh trai con, anh con là Nguyên Huy, không phải Nguyên Lạc Sâm.” Dáng vẻ Nguyên Hàm không nhường nhịn chút nào.
Ba Nguyên ở bên cạnh từ đầu tới cuối không nói lời nào, thậm chí không nhìn sang bên này một giây, sau khi Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm đến lập tức lấy tờ báo trên bàn lên đọc rồi làm ngơ.
Cố Từ Dư nhìn thấy dáng vẻ của những người này thì vô cùng tức giận, lại nghĩ tới tình tiết trong tiểu thuyết trước kia, vô tình nhớ đến những chuyện mà bọn họ đã làm với Nguyên Lạc Sâm lúc nhỏ càng tức giận tới nỗi chỉ hận không thể đến đánh cho bọn họ một trận.
Kiềm chế cơn tức giận, Cố Từ Dư cười nói: “Ồ, nói đến Nguyên Huy, sao cậu ta lại không có ở đây vậy?”
Trần Như sững sờ một chút rồi cười nói: “Có lẽ thằng bé lại đang tăng ca ở công ty rồi! Haizz, từ nhỏ thằng bé Nguyên Huy này đã như vậy rồi, từ nhỏ khi đi học cũng vậy, vẫn luôn chăm chỉ hơn người khác một chút.”
Trần Như ẩn ý mang theo sự kiêu căng và tự hào. <
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.