Chuyến đi này thực sự có chút "chấn động", sau khi được tẩy rửa trước nhiều ánh mắt kinh ngạc, cuối cùng Cố Từ Dư cũng đến phòng làm việc của Nguyên Lạc Sâm.
Sau khi gõ cửa đi vào, Nguyên Lạc Sâm vẫn đang giải quyết công việc chính thức.
Ai ôi, anh thực sự là một người nghiện công việc. Thấy anh hoàn toàn không có thời gian quan tâm đến mình, Cố Từ Dư tìm cho mình một chỗ rồi ngồi xuống.
Cũng không làm phiền đến anh, chỉ lấy một tờ tạp chí tài chính trên bàn, chán nản lật xem.
Thời gian trôi qua, sắc trời nhanh chóng tối sầm lại nhưng ánh đèn trong văn phòng vẫn sáng trưng.
Nguyên Lạc Sâm lùi lại sau đống tài liệu, anh nghiêng người vận động gân cốt, nhưng khi anh vừa đứng dậy, một bóng người đã xuất hiện trước mặt anh.
Cố Từ Dư co ro ở ghế sô pha bên cạnh, trong tay cô ôm một cuốn tạp chí tài chính nhàu nát, hô hấp đều đều, nằm đó ngủ.
Nguyên Lạc Sâm hơi sửng sốt, khóe miệng hơi xong lên: "...".
Sau khi im lặng một lúc, anh đi đến bên cạnh Cố Từ Dư, đôi môi khẽ mở, vừa định đánh thức Cố Từ Dư, nhưng khi tầm mắt rơi xuống bọng mắt xanh đen của cô, anh lập tức dừng lại.
Ánh sáng phản chiếu trên hàng mi cong của Cố Từ Dư, tạo thành một cái bóng. Dường như có một hơi ấm không thể cảm nhận được đang lan tỏa trong không khí.
Nguyên Lạc Sâm nhìn chằm chằm vào hàng lông mi kia, trong mắt anh lóe lên một cái gì đó, một lúc lâu sau anh mới đưa tay ra.
Nhưng đúng lúc này, phịch một tiếng.
Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, hai tay Nguyên Lạc Sâm run lên, vô thức dừng sức.
"Boss, tôi nghe nói có một người phụ nữ tới..."
Trợ lý Lâm hốt hoảng chạy vào, nhìn thấy tay của sếp mình sắp chạm vào mặt người phụ nữ nằm trên sô pha, anh ấy sững sờ tại chỗ.
Trước khi Nguyên Lạc Sâm có thể nói bất cứ điều gì, Cố Từ Dư đã khịt một tiếng, cô đang ngủ bị đau mà tỉnh lại.
"Con mẹ nó, ai nhổ lông mi của tôi!"
Nguyên Lạc Sâm nắm chặt "chứng cớ phạm tội" trong tay: "..."
Khóe miệng trợ lý Lâm giật giật, cuối cùng lại vô tình đóng cửa lại, lui ra ngoài.
Với tính cách của người kia, anh ấy không thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Cố Từ Dư đột nhiên ngồi dậy, hai mắt đầy lửa giận, hung dữ trừng mắt nhìn Nguyên Lạc Sâm.
Nguyên Lạc Sâm: “...”
Vừa rồi anh còn nhìn thấy trên lông mi kia có một viền trắng, Nguyên Lạc Sâm cũng không biết rốt cuộc lúc ấy anh bị làm sao hay là bị ma quỷ ám ảnh mà nhìn qua đó, cho nên bị cái mi giả kia thu hút khiến toàn thân khó chịu.
Sau khi im lặng hồi lâu, cuối cùng không nhịn được mà giơ tay ra định lại đè lại cái góc bị nhô lên kia, đâu ngờ lý này trợ lý lâm đột nhiên xông vào.
Vốn là lần đầu tiên Nguyên Lạc Sâm làm chuyện này, nhất thời không để ý, động tác tay dừng lại, bởi vì anh bị “bắt tại trận.”
Nguyên Lạc Sâm nắm tay lại, miệng khẽ ho một tiếng, trên mặt l�
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).