Mạc Ái Ly bị một xô nước lạnh tạt vào người khiến cô chợt bừng tỉnh, cô khẽ cự động liền phát hiện tay của mình bị trói cứng ngắc ra phía sau ghế, hai mắt cô từ từ mở ra nhìn xung quanh...

"Cục cưng của anh tỉnh lại rồi à? Anh chờ em từ nãy đến giờ đấy..."

Tiêu Túc ngồi xuống trước mặt Mạc Ái Ly, hắn ta khẽ đưa tay chạm nhẹ lên gương mặt xinh đẹp của cô, sau đó lại lướt xuống cổ cô...

"Anh định gặp em thêm một thời gian nữa cơ, nhưng cái thằng khốn người yêu của em hình như đã đánh hơi ra gì đó rồi thì phải..."

Mạc Ái Ly cũng nghi ngờ cái tên Tiêu Túc này giả vờ từ hai ngày trước rồi, tay cô đang bị trói ra đằng sau khẽ chìa ra một con dao nhỏ khá sắc, cô thường hay mang theo bên người để phòng thân trong những lúc như thế này.

Trong lúc đó Mạc Ái Ly tranh thủ dùng lời lẽ khiêu khích để bắt Tiêu Túc khai ra kế hoạch của hắn ta...

"Rốt cuộc anh muốn gì ở tôi? Tôi và anh không thù không oán, anh đưa tôi đến đây làm gì?"

Tiêu Túc tự nhiên cười lớn khiến Mạc Ái Ly nhăn mày, hắn ta cố tình tiến đến hôn nhẹ lên mặt Mạc Ái Ly khiến cô kinh tởm mà ra sức tránh né...

"Lần đó anh vô tình nhìn thấy em trong bệnh viện, anh không thể tin được lại có một người xinh đẹp như vậy xuất hiện trước mắt anh, nhưng anh phát hiện ra em lại giống con vợ chết tiệt kia, con khốn đó vậy mà dám quan hệ với cha anh, còn dám sinh con cho ông ta..."

Tiêu Túc như phát điên lên liền đấm mạnh vào tường nơi Mạc Ái Ly đang ngồi khiến cô sợ hãi, cô không ngờ mối quan hệ của gia đình này lại rắc rối hơn cô nghĩ rất nhiều lần, nhưng dù những người kia đã gây ra tội tình gì thì bọn họ cũng không đáng chết...

"Anh bình tĩnh lại đi, có chuyện gì thì chúng ta từ từ nói, anh làm vậy chỉ khiến mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn thôi..."

Tiêu Túc lại mỉm cười lắc đầu, hắn ta vỗ nhẽ lên mặt Mạc Ái Ly, sau đó muốn cúi xuống hôn môi cô thì Mạc Ái Ly lại tránh né khiến Tiêu Túc phát điên lên, hắn ta đứng thẳng người liền tát mạnh lên mặt cô...

"Con khốn này, mày dám từ chối tao hả?"

Mạc Ái Ly bị choáng, đúng lúc cô cứa đứt được sợi dây thừng, cô liền mỉm cười, sau đó vung con dao về phía Tiêu Túc vẫn còn đang tự mãn...

Mạc Ái Ly đưa dao đến khiến Tiêu Túc vô thức đưa tay lên đỡ, khiến đường dao bị trật mà chém vào lòng bàn tay của Tiêu Túc khiến nó chảy máu. Mạc Ái Ly muốn nhân lúc Tiêu Túc không phòng bị muốn ra mở cửa nhưng cửa đã bị khóa trái từ bên ngoài, cô đoán chắc đây là âm mưu của mẹ con hắn ta...

Mạc Ái Ly biết sức mình không thể chống lại Tiêu Túc, cô chợt nhớ ra trong túi xách của mình còn một vài ống tiêm gây mê, cô vừa định quay lại tìm túi thì bị Tiêu Túc nắm chặt lấy tóc mà kéo mạnh cô xuống sàn...

"Con khốn này!"

Tiêu Túc cầm tóc Mạc Ái Ly kéo về phía giường lớn liền hất mạnh cô lên, khiến cơ thể cô đau nhói mà co người lại, đầu cô trở nên choáng váng cực độ khiến cô không còn sức để chống trả...

Tiêu Túc lấy mảnh dây thừng trói hai tay Mạc Ái Ly lại, hắn ta đưa bàn tay đầy máu lên miệng cô, giọng nói hung tợn thốt ra liên tục...

"Nuốt hết cho tao, mày dám làm tao bị thương hả con khốn này! Tốt nhất mày nên nằm im cho tao chơi, tao thỏa mãn rồi sẽ ban cho mày cái chết nhẹ nhõm thôi!"

Mạc Ái Ly bị mùi máu tanh sộc lên não khiến cô buồn nôn, cô không chút do dự liền cắn mạnh lên tay Tiêu Túc, sau đó nghiêng sang một bên liên tục thở hổn hển...

"Buông ra...!"

Tiêu Túc để ý thấy Mạc Ái Ly vẫn còn rất tỉnh táo, hắn ta không nói lời nào liền tiếp tục giáng một cái tát nữa xuống mặt Mạc Ái Ly, lực tay lần này còn mạnh hơn lần trước rất nhiều lần...

"Mày phải nằm im như vậy mới đúng chứ..."

Tiêu Túc bắt đầu cởi quần áo của mình ra, hắn ta cứ thế hôn xuống cổ Mạc Ái Ly, tham lam hít ngửi mùi hương quyến rủ trên cơ thể cô, kể cả mùi máu tanh nồng cũng khiến tâm trí của hắn ta bị kích thích tột độ...

"Ngoan như vậy mới đúng..."

Mạc Ái Ly mím chặt môi rơi nước mắt, chẳng lẽ cô sống cao ngạo cả đời lại bị một tên khốn nạn như vậy khi dễ hay sao? Hay do kiếp trước cô đã gây ra quá nhiều tội lỗi nên kiếp này phải trả nghiệp nặng như vậy...

Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên khiến Tiêu Túc có chút cảnh giác, theo sau đó là tiếng gọi lớn của Lâm Uyển làm Tiêu Túc có chút tò mò, hắn ta nghĩ chắc mẹ mình mang dây thừng khác đến để trói Mạc Ái Ly nên cũng nhanh chóng ra mở cửa.

Tiêu Túc chỉ nghĩ đơn giản là Lâm Uyển mang thức ăn hoặc thuốc tê đến nên không cảnh giác gì nhiều, dù sao tội ác này cũng là do cả hai mẹ con cùng gây ra, nhưng khi hắn ta vừa mở cửa liền nhìn thấy gương mặt khiến hắn ta ám ảnh cả đời!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play