Trịnh Thư Mỹ nhớ rất rõ khoảng thời gian hơn một năm đó cô đã kiên nhẫn lấy lòng tin của người phụ nữ số khổ Tùng Gia Trị như thế nào để lấy được thông tin về Hồ Thuỵ Mân, nhằm uy hiếp ông ta
Cuối cùng Trịnh Thư Mỹ cũng có được cái cô muốn, Tùng Hưng thì cô chẳng biết có thực sự là con trai của Hồ Thuỵ Mân hay không như miễn Trịnh Thư Mỹ muốn
Đều có thể.
.
!
Trịnh Thư Mỹ đem bằng chứng cùng câu chuyện Tùng Gia Trị đó đi uy hiếp Hồ Thuỵ Mân tuồng cổ phần giá rẻ cùng những miếng mỡ trên bàn ăn của Lưu Thị ra cho cô, mà kẻ tham như Trịnh Thư Mỹ sao có thể ăn một lần mà biết đủ được
Cô mòn rút, hết lần này đến lần khác ép Hồ Thuỵ Mân đến sống dở chết dở còn chẳng có ý định buông tay
Chẳng bao lâu, Trịnh Thư Mỹ cuối cùng cũng có thể xuất hiện ở đại hội cổ đông tập đoàn Lưu Thị trước con mắt kinh ngạc của toàn thể mọi người hiện diện, trong đó có cả Tạ Tần, nhưng Tạ Tần là thay mặt Tạ Gia đến với tư cách đối tác lâu năm
Ván này Trịnh Thư Mỹ thắng
Đó là lần đầu tiên Trịnh Thư Mỹ thắng Tạ Tần nên cô nhớ rất rõ gương mặt như ăn phải phân chó của Tạ Satan và ánh mắt vốn phải nhìn cô đầy khinh thường kia giây phút ấy vừa pha chút hoang mang hoà vào sự bất ngờ, kinh ngạc chiếm đa số
Điều đó khiến Trịnh Thư Mỹ biết, Tạ Tần không hề biết chuyện Trịnn Thư Mỹ làm, cũng như không hề lường trước được đứa "cháu dâu xuất thân nghèo hèn" của mình lại có thể ngang nhiên ngồi cùng hàng trên bàn hội nghị cấp cao của một công ty quy mô cực lớn
Bẵng qua thời gian ngắn sau đó, con chó Hồ Thuỵ Mân được Trịnh Thư Mỹ nắm dây xích đã bắt đầu hành động dưới con mắt lơ đãng tự đại của cô
Trong lần gặp nhau giao dịch cũng như bao lần khác, Trịnh Thư Mỹ lại bị Hồ Thuỵ Mân ám sát, nếu lần đó không có Tùng Hưng từ đâu xuất hiện đỡ giúp Trịnh Thư Mỹ một viên đạn, mở đường máu cho cô thì Trịnh Thư Mỹ đã sớm đoàn tụ với ông bà tổ tiên
Tùng Hưng sau khi giải vây cho cô thì mất dạng cùng đám người đuổi giết, Trịnh Thư Mỹ sau đó chẳng rõ anh ta còn sống hay chết, dù sao cô cũng đã nhặt được cái mạng và kẻ tiểu nhân có thù tất báo như Trịnh Thư Mỹ chẳng màng lợi ích nữa, bao nhiêu đó cô cũng ăn đủ rồi
Thế là Trịnh Thư Mỹ đem tất cả bằng chứng mình có được gửi một thư nặc danh đến toà soạn
Kết quả chẳng qua hai ngày, Hồ Thuỵ Mân bị triệu tập vì vụ án năm xưa, còn bị Lưu Túc thẳng tay đuổi khỏi Lưu Thị cùng tội danh [email protected] nhũng quyền lợi công ty
Cổ phiếu Lưu Thị tuột dốc không phanh, con gái Lưu Túc, Lưu Hân, vợ Hồ Thuỵ Mân vì quá sốc nên sẩy thai suýt một xác hai mạng
Về phần Tùng Gia Trị, bà ở tuổi xế chiều quá khứ tưởng ngủ yên kia lại lần nữa sống lại, Cổ Tùng Gia này ngày nào cũng trở nên cực kì đông đúc
Phóng viên, nhà báo, đài truyền hình, cảnh sát cả những người không mấy thân thích liên quan cũng góp mặt, Tùng Gia Trị vẫn từ chối tiếp xúc
Câu chuyện dần đi đến hồi kết cho đến khi xác của Tùng Hưng được tìm thấy ở ngoài biển với viên đạn gim sâu ngực phải và phần đầu gần như vỡ nát
Quá khứ tuổi nhục lần nữa bị phanh phui trước công chúng, con trai bị giết hại dã man
Tùng Gia Trị treo cổ tự sát
Đó là lần đầu tiên Trịnh Thư Mỹ làm chuyện xấu liên quan đến mạng người, Trịnh Thư Mỹ khi đó rất sợ hãi, mỗi đêm cô đều không ngủ được, cứ nhắm mắt lại thấy mẹ con Tùng Gia Trị cả người máu me đến tìm cô đòi mạng
Trịnh Thư Mỹ càng sợ Thừa Hàn Triết và Tạ Gia biết được có liên quan đến cô nên Trịnh Thư Mỹ âm thầm dùng danh tính giả là họ hàng xa an táng hai mẹ con Tùng Gia Trị ở tại căn nhà họ đang ở
Đến tận bây giờ, dù đứng trước cửa tiệm Cổ Tùng Gia kia, bản thân Trịnh Thư Mỹ biết hết thảy thảm kịch do một tay cô gây nên đều chưa xảy ra
Nhưng để đối mặt với hai mẹ con Tùng Gia Trị, Trịnh Thư Mỹ vẫn không có dũng khí
“A Hưng, giúp mẹ bê bát này ra cho khách”
“Vâng”
“Thím Tùng, thịt giao tới để đâu đây?”
“Để cháu giúp chú bê vào trong nhé”
“Chị Tùng à, con trai chị thật là ngoan nha”
Không khí náo nhiệt bình dị đó quả là đẹp, tại sao đời trước Trịnh Thư Mỹ lại không nhìn thấy mà thẳng tay đánh đổ nó như thế chứ
Hai mạng người, à không.
.
!
Đứa trẻ chưa chào đời trong bụng Lưu Hân, Trịnh Thư Mỹ cũng không thể thoát tội
Nghĩ đến đây, Trịnh Thư Mỹ thật sự buồn cười
Đời trước những chuyện cô gặp phải có chăng đều là quả báo của cô
Và.
.
Kẻ ác như cô, vì điều gì lại có thể sống lại?
Liệu giấc mộng hoàn lương là có thật?
….
.
Sau khi nhìn thấy mẹ con Tùng Gia Trị vẫn an ổn ở đó thì Trịnh Thư Mỹ quay về, cô sẽ không tiếp cận họ nữa, kẻ xui xẻo như Trịnh Thư Mỹ vạn phần không nên liên quan đến ai
Trịnh Thư Mỹ về chưa bao lâu thì thành phố C thật sự có bão, cơn bão dự kiến kéo dài đến hết tuần sau, mà ngày Dạ Lý Huyền bay cũng vừa vặn đúng ngày đó, vấn đề lớn này khiến Trịnh Thư Mỹ khá đau đầu
Nhìn qua nhìn lại chẳng thể tìm đến ai, cuối cùng Trịnh Thư Mỹ lại tìm Hạ Thiên
Cô thập thò trước cổng khoa Y cả một buổi sáng, phần vì đã từng nói không muốn liên quan đến người như Hạ Thiên, phần vì còn áy náy chuyện cô bỏ lên xe Tạ Tần khi ấy
Thiếu nữ mười tám đang mãi phân vân phải mở miệng thế nàp thì Hạ Thiên đã xuất hiện, Trịnh Thư Mỹ nhìn thấy Hạ Thiên đi bên cạnh vài người, càng không biết có nên đến hay không
Cuối cùng cô lại nhấc chân bước tới
“Hạ đàn anh, làm phiền chút được không?”
Hai ba người đi bên cạnh Hạ Thiên nhìn cô gái nhỏ, lại nhìn Hạ Thiếu Gia nổi tiếng hoa gặp hoa nở, người gặp người yêu kia thì rõ sự tình
“Thôi chúng ta bàn đến đây thôi, bọn tớ còn vài trận game nữa, không làm phiền nhá”
“Này…” Hạ Thiên chỉ kịp í ới một tiếng, mấy người họ đã khuất sau bậc thềm
“Hạ…”
“Bạn học này, chúng ta có quen à?” Hạ Thiên hờn dỗi bước qua Trịnh Thư Mỹ
“Chuyện hôm trước tôi xin lỗi”
“Chuyện gì? Tôi sớm đã không nhớ gì rồi”
Trịnh Thư Mỹ suýt bật cười thành tiếng vì biểu cảm của Hạ Thiếu Gia, lại còn giận dỗi nữa cơ đấy
“Anh nói thế thì tôi xin lỗi vì đã làm phiền”
Trịnh Thư Mỹ nói đến đó bèn ủ rũ quay đầu, cô lẩm bẩm với âm thanh cực đại như kiểu thật sự bất lực, hết đường cứu vãn nữa:
“Lý Huyền thật sự phải đi rồi”
“Này…” Hạ Thiên bỗng nhiên gọi
Trịnh Thư Mỹ ngơ ngác: “Hạ Thiếu nhận ra tôi rồi hả?”
Hạ Thiên bực dọc bước tới nắm lấy đuôi tóc Trịnh Thư Mỹ kéo lên, anh mắng:
“Nhóc vô tâm này, em năn nỉ anh một chút thì chết à?”
Trịnh Thư Mỹ bị kéo đau cũng không nhẫn nhịn:
“Hạ Thiếu, anh đang giật tóc tôi đấy, anh biết con gái không thể tuỳ tiện đụng vào tóc không?”
“Anh cứ thích đụng đấy, ai bảo em lợi dụng anh xong lại bỏ anh giữa đường đi theo thằng khác” Giọng Hạ Thiên hoàn hảo trở thành đài phát thanh buổi sáng thu hút dư luận
Trịnh Thư Mỹ đen mặt, cô là người từ trước giờ không bao giờ để ý ánh mắt người khác, đời trước cô điên cuồng thể hiện tình cảm với Thừa Hàn Triết cô còn chẳng biết ngại
Giờ đây qua lời Hạ Thiên cô chỉ muốn đục cái lỗ rồi chui xuống
Chẳng lẽ trọng sinh sẽ khiến da mặt con người ta mỏng đi vài phần hay sao?
Trịnh Thư Mỹ và Hạ Thiên ý ới cả một buổi mới chịu đình chiến vào vấn đề chính, mà nói là đình chiến thật ra là Trịnh Thư Mỹ nói không lại rồi đâm ra quạo thì Hạ Thiên mới chịu be bé cái mõm của mình
Gió thổi rì rào, nắng trời nhè nhẹ phủ lên những tán cây đại thụ xanh rì, hai con người giây trước còn chí choé nhau giây sau đã cùng ngồi xuống thương lượng “vấn đề chính sự”
Những tưởng như những bô lão tắm mình trong không khí êm dịu mỗi buổi sáng
“Em muốn anh giúp gì?”
“Anh gây khó dễ cho hồ sơ du học của Lý Huyền được không?”
“Em muốn kéo dài thời gian?”
“Ừm”
“Không được”
“Chẳng phải anh bên phòng hành chính sao? Mấy chuyện nhỏ thế này Hạ thiếu gia lại làm không được?”
“Anh nói anh làm bên phòng hành chính khi nào?”
“Bữa trước”
“Anh nói xạo em cũng tin”
"Anh còn mang theo hồ sơ"
"Anh ghé qua đó nên tiện tay quơ trên bàn ấy mà, anh còn chẳng biết của ai, em thật dễ tin người nha"
"Anh! "
Khoé môi Trịnh Thư Mỹ giật liên tục, cô là người tìm Hạ Thiên nhờ giúp đỡ nếu không cô sẽ chẳng dư hơi tán nhảm với tên này để mang cục tức sâu tận ruột già này đâu
Cô mà tìm Hạ Thiên nhờ vả nữa thì ba chữ Trịnh Thư Mỹ này sẽ đọc ngược lại
“Vậy làm phiền Hạ Thiếu rồi, tôi xin phép đi trước”
“Ê này…”
“Anh đùa tí mà, giận hả?”
“Này”
“Trịnh Thư Mỹ”
Trịnh Thư Mỹ theo từng tiếng gọi của Hạ Thiên càng kéo dãn khoảnh cách với anh ta thêm, không tin được là bà cô Trịnh Thư Mỹ thật sự giận dỗi
Cô là người mặt dày, lại khá nhỏ nhen, nhưng đụng đến lợi ích thì kẻ thù giết cha giết mẹ cô cũng có thể ngồi xuống ăn miếng nước uống miếng bánh rồi từ từ thương thảo
Đợi đạt được mục đích Trịnh Thư Mỹ sẽ từ từ xử lí sau
Nhưng một khi đã nghiêm túc thì lại không thích đùa bỡn, đặc biệt là kiểu như Hạ Thiên
Hạ Thiên hết lần này đến lần khác chạm đến giới hạn nhẫn nhục của Trịnh Thư Mỹ, cô có cảm giác Hạ Thiên rất không coi trọng mỗi chuyện Trịnh Thư Mỹ làm
Anh không thẳng thắng nói với cô nhưng Trịnh Thư Mỹ đâu phải kẻ ngốc, Hạ Thiên xem cô là đứa nhóc quê mùa 18 tuổi nông cạn, ngốc nghếch, xốc nỗi
Nhưng Hạ Thiên đâu biết được bên trong đứa nhóc đó là một người phụ nữ 27 tuổi trọng sinh với một cuộc đời thối nát và tính cách xấu xí như rắn rết sâu bọ.
.
.