Chương 386

Khẽ thở phào một hơi, sau đó xoay người vào phòng tắm, tắm gội một lượt rồi xuống lầu dùng bữa.

Người giúp việc làm một bàn đồ ăn theo phong cách Tây, Trì Nghiễn Châu đang ngồi ở bàn ăn, từ tốn phết phô mai lên bánh mì.

Thấy cô ngồi xuống, ngẩng đầu nhàn nhạt nhìn cô: “Tối qua cái tên ôn thần kia hình như uống thuốc quá liều, ngất đi rồi, tầm hai ba giờ sáng được một chiếc xe cứu thương đưa đi…”

Bàn tay đang lấy bánh mì của Thư Vãn khựng lại, sắc mặt nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, cắn nhẹ một miếng bánh mì, không hề đáp lại lời của Trì Nghiễn Châu.

Trì Nghiễn Châu cũng không nhìn cô nữa, phết xong bánh mì, đưa cho Thư Vãn: “Chị cô thích ăn phô mai.”

Thư Vãn nhìn miếng bánh mì phết phô mai, lại nhìn Trì Nghiễn Châu, lạnh nhạt nói: “Tôi không phải chị ấy.”

Trì Nghiễn Châu cong môi, bình tĩnh cười: “Trong mắt tôi, cô chính là cô ấy.”

Anh ta lại dùng dao chỉ vào chiếc bánh mì phô mai, sắc mặt thâm trầm nói: “Ăn nó đi.”

Đôi mắt của anh ta sắc bén như mắt chim ưng, giống như là nếu cô không ăn, chiếc dao trong tay anh ta sẽ cắm thẳng vào ngực cô.

Thư Vãn buông miếng bánh mì trong tay mình, cầm miếng bánh mì phô mai lên, đưa lên miệng cắn một miếng.

Trì Nghiễn Châu lúc này mới thu lại ánh mắt sắc bén của mình, khôi phục nụ cười nhã nhặn: “Vậy mới ngoan.”

Thư Vãn sau khi ăn một miếng thì bỏ bánh mì xuống, lạnh nhạt nói với anh ta: “Không ngon, tôi không thích.”

Sắc mặt của Trì Nghiễn Châu lại lần nữa trở nên lạnh lùng, sắc bén: “Cô nói cái gì?”

Thư Vãn ngồi thẳng người, hơi nâng cằm, bình tĩnh nói: “Trì tiên sinh, tôi biết mất đi chị gái khiến anh hết sức đau lòng, nhưng đó không phải là lí do để anh biến tôi thành thế thân của chị ấy được, tôi rất cảm kích chị ấy đã cho tôi trái tim này, cũng rất cảm kích anh đã tuân thủ di nguyện của chị ấy, gắng sức cứu sống tôi, nhưng bây giờ tôi đã sống lại rồi, vẫn mong anh dành cho tôi một sự tôn trọng nhất định.”

Cô nói xong câu này, lấy một tờ khăn giấy lau tay, sau đó ánh mắt đặt trên chiếc chìa khóa xe trên bàn ăn.

“Đồ của tôi hôm qua làm rơi trên xe anh, tôi đi lấy nó rồi sẽ trả chìa khóa lại cho anh.”

Hôm qua lúc cô ở nhà Sam Sam, đã lấy chiếc túi tài liệu về, đặt trên xe Trì Nghiễn Châu, nhưng lúc xuống xe quên lấy.

Cô nói xong câu đó, mặc kệ Trì Nghiễn Châu có vẻ mặt gì, lấy chìa khóa xe đi ra ngoài biệt thự.

Lúc cô mở xe, lấy túi tài liệu, không cẩn thận ấn vào nút nguồn của chiếc điện thoại cũ.

Lúc màn hình sáng lên, bên trên hiển thị mười mấy tin nhắn, là tin nhắn được gửi vào tối qua.

Thư Vãn chau mày, lấy điện thoại ra, sau khi mở khóa, nhấn vào xem tin nhắn.

Vẫn là của Dạ tiên sinh kia gửi tới, vẫn là những lời đại loại như nhớ cô, yêu cô.

Thư Vãn sau khi xem xong, nghĩ một lúc, rồi bỏ số điện thoại của anh ta vào danh sách chặn, sau đó xóa sạch toàn bộ mấy nghìn tin nhắn chưa đọc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play