Chương 257

Cô ta giơ tay lên muốn tát cho Thư Vãn một cái thật mạnh, lại bị A Lan kịp thời bắt lấy cổ tay.

Thân thể của Thư Vãn lúc này không chịu nổi một cái tát của Liên Tinh Nhược.

Nếu Thư Vãn vì cô ấy mà không sợ đắc tội Liên Tinh Nhược, vậy A Lan cũng không sợ, cùng lắm thì liều mạng!

Hai người phụ nữ lạnh lùng nhìn Liên Tinh Nhược, ngược lại làm cho Liên Tinh Nhược tức giận bật cười.

“Tốt, rất tốt, trên đời này vẫn chưa có ai dám phản kháng tôi, các người là người đầu tiên, cứ chờ xem!”

Liên Tinh Nhược bỏ lại câu nói cay nghiệt này, sau đó rời đi, dáng vẻ kiêu ngạo ngang ngược kia làm cho A Lan rùng mình một cái.

“Chúng ta đắc tội cô ta, chỉ sợ sau này khó…”

A Lan thì không sao cả, cô ấy còn có thể tìm Quý tổng che chở, nhưng Thư Vãn…

Nếu bị Liên Tinh phát hiện ra quan hệ giữa cô và Quý tổng, chỉ sợ…

A Lan không dám nghĩ tiếp, trong đầu cô ấy đều là hình ảnh Thiển Thiển bị tra tấn đến chết.

Thư Vãn nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của A Lan cảm thấy rất áy náy: “Bác sĩ Chu, xin lỗi, là tôi làm liên lụy đến cô.”

A Lan khẽ lắc đầu: “Không trách cô, là Liên Tinh Nhược quá ép người.”

A Lan sợ Thư Vãn áy náy, an ủi cô: “Đừng sợ, lát nữa tôi đi chào hỏi Quý tổng, anh ta sẽ bảo vệ chúng ta.”

Thư Vãn bất lực mỉm cười, cô đã tuyệt tình với Quý Tư Hàn như thế, chỉ sợ hắn hận cô đến tận xương tuỷ, làm sao có thể bảo vệ cô.

A Lan còn muốn nói cái gì đó thì có mấy cảnh sát đi tới hỏi chuyện gì vừa xảy ra.

A Lan giải thích vài câu là gây rối y tế, chuyện đã giải quyết xong, vì thế cảnh sát đành phải làm một bản ghi chép đơn giản rồi rời đi.

Bọn họ vừa đi, A Lan mới nhớ tới chuyện phải lấy thuốc cho Thư Vãn, vội vàng nói với cô: “Đi, tôi lấy thuốc cho cô.”

Thư Vãn thấy mặt cô ấy sưng húp mà còn nhớ lấy thuốc cho mình, trong lòng cảm thấy ấm áp.

“Bác sĩ Chu, tôi đi tìm y tá xin ít thuốc giảm sưng giảm đau trước, cô đợi tôi chút.”

Cô nói xong thì đi thẳng đến quầy phân khoa, A Lan nhìn bóng lưng cô nở nụ cười, xoay người muốn trở về phòng viện trưởng, lại đụng trúng một người.

Thư Vãn tìm y tá xin ít thuốc giảm sưng giảm đau, sau đó trở về.

Lúc cô đẩy cửa bước vào phòng viện trưởng, vừa lúc nhìn thấy Tô Ngôn đang đè A Lan lên vách tường, Thư Vãn sửng sốt vội vàng lui ra ngoài.

Sau khi ngồi xuống ghế đợi bên ngoài phòng viện trưởng, cô chống cằm, đầu óc quay cuồng, cô không hiểu rõ quan hệ của bọn họ.

Còn A Lan ở bên trong khi nhìn thấy Thư Vãn thì lý trí ngay lập tức trở về, dùng sức đẩy Tô Ngôn ra.

“Anh tránh xa tôi ra…”

Tô Ngôn sau khi bị đẩy ra sửa sang lại quần áo lộn xộn một chút, ánh mắt vẫn không rời khỏi người A Lan dù chỉ một giây.

“Có đau không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play