Vân Khúc Hoa hoảng sợ, lập tức rút tay lại, thầm mắng Lam Nhã Tình đúng là yêu nghiệt dụ dỗ mình mà.Nàng bối rối, sao mình lại sờ cô ta nhỉ, mà eo tốt như vậy sờ một chút nào có mất miến thịt, liền biện minh cho hành động của mình "Cô đừng hiểu lầm, ngay hông cô có vết bầm nên tôi xoa giúp cô thôi!" Nói xong, nàng cài lại áo cho cô.
Mãi vẫn không thấy Lam Nhã Tình có phản ứng hay lên tiếng, nàng ngẩng đầu, thấy Lam Nhã Tình sắc mặt vô cùng đỏ, lo lắng nghĩ là cô phát sốt lập tức sờ trán, may mắn là không có. Lúc này, hai người bốn mắt nhìn nhau, ai cũng cảm thấy đối phương thật xinh đẹp.
"E hèm!! Vú chợt nhớ là còn thứ chưa mua. Các con cứ tiếp tục." Tiếng cửa mở chưa được bao lâu nay lập tức liền đóng lại. Mà tay Vân Khúc Hoa vừa vặn đang đặt ngay khuy áo thứ hai của Lam Nhã Tình vẫn chưa kịp cài lại. Nàng đen mặt, biết người nãy vừa vào là ai và cũng biết là bà ta nghĩ gì.
Lam Nhã Tình mím môi, nén cười nhìn Vân Khúc Hoa mặt mày nhăn nhó. "Được rồi, vết thương tôi không sao, cám ơn em!"
Vân Khúc Hoa hừ lạnh, tay nhanh chóng mặc lại áo cho Lam Nhã Tình, chợt nhớ ra là cô ấy chưa ăn gì, liền mắng chính mình sơ suất, thương tích trên người như vậy cần phải được chăm sóc tốt mới nhanh hồi phục "Cháo nguội rồi để tôi hâm lại, cô chờ một tí!"
Nhìn bóng lưng của Vân Khúc Hoa,Lam Nhã Tình bỗng dưng có một suy nghĩ, đó là muốn khiến người con gái kia, ngoại trừ gia đình, chỉ vì mình mà xuống bếp.
Rất nhanh, cháo được mang tới lần nữa. Vân Khúc Hoa sau khi bày chén đũa ra cho cô, liền có điện thoại gọi tới. Nàng xem điện thoại một chút, là người mà nàng phái điều tra, sau đó cầm điện thoại nhanh ra ngoài. Về vụ việc xảy ra ở bữa tiệc, tên kia lợi dụng trong lúc bị tra hỏi, hắn đã cắn viên thuốc độc có sẵn trong miệng để tự sát. Nàng biết hắn ta không hoàn thành nhiệm vụ, nên phải chết. Nếu vì nhiệm vụ thất bại mà hắn bỏ trốn hoặc để bị bắt thì không chỉ hắn mà gia đình hắn, người thân của hắn sẽ cùng chung số phận là chết. Trong giới hắc đạo này, nhiệm vụ như thánh chỉ, làm không được thì đừng hòng quay về, nếu muốn lập công chuộc tội trừ khi bản thân đủ năng lực. Nhưng đêm hôm đó, hắn thật có năng lực hay không nàng không quan tâm, nhưng khi đã bước vào nơi nàng kiểm soát thì đừng nghĩ sống thoát khỏi nơi này.
Mà nàng cho người điều tra, chính là muốn biết người nào của Hắc tứ linh dám làm loạn như vậy. Nhận được thông báo là đã điều tra được xuất thân của kẻ đã chết, nàng nhanh chóng muốn biết là ai và tại sao lại muốn giết Lam Nhã Tình, liền nói "Cậu làm tốt lắm, tôi trở về ngay!" sau đó tắt máy.
Vào phòng, nàng thấy Lam Nhã Tình có hơi khó khăn khi cầm muỗng ăn. Dù sao vết thương ngay ngực trái, di chuyển tay lên xuống có thể gây đau đi. Nàng vội nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng gỡ từng ngón, đem muỗng chính mình cầm, "Để tôi." Sau đó, tận tình từng muỗng đem đút hết cháo cho Lam Nhã Tình. Mà Lam Nhã Tình cũng rất phối hợp, ngoan ngoãn đem từng muỗng nuốt hết.
Vân Khúc Hoa không biết vì sao chính mình lại đối xử dịu dàng với Lam Nhã Tình. Nàng nghĩ chắc là vì do nàng cảm động trước hành động cô ấy đỡ đạn cho mình. Người mà yêu quý người khác hơn bản thân mình toàn là kẻ ngốc, và nàng cảm thấy vui vì kẻ ngốc này, ít ra cô ấy là thật sự vì mình. Đúng vậy, Vân Khúc Hoa đã kiểm chứng, Lam Nhã Tình thật không phải vì cái dự án kia mà xả thân vì nàng. Lúc này, nàng nghiêm túc nhìn Lam Nhã Tình từ trên cao, nghi hoặc càng nhiều về cô càng tăng. Có lẽ nào...suy nghĩ của nàng bỗng nhiên tắt ngang vì Lam Nhã Tình đột nhiên lên tiếng.
"Hôm nay cám ơn em rất nhiều." Lam Nhã Tình mỉm cười. Ngay khoảnh khắc đó, Vân Khúc Hoa sau này vẫn không thể quên. Nắng chiều nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ, chiếu lên mái tóc dài đen nhánh, đôi mắt vì cười mà cong tít, cái mũi nhỏ nhắn tinh xảo luôn cao như vậy, đôi môi vừa nãy mới uống nước khiến môi hồng căng mọng như một quả cherry nhỏ mời người ta đến nếm thử. Vân Khúc Hoa thầm mắng đúng là yêu nghiệt, cười một cái thôi mà có cần phải đẹp như vậy không. Vân Khúc Hoa thừa nhận nụ cười ấy thật sự rất mê hoặc, ngay cả mình cũng khó có thể cưỡng lại. Chết tiệt, bản thân mình sao lại có suy nghĩ, ngoài mình ra không muốn ai được chiêm ngưỡng nụ cười của cô ấy chứ. Có phải cô ấy ai cũng cười như vậy không, nàng lập tức cảm thấy hơi khó chịu, sau đó rất nhanh bình tĩnh lại. Nhìn đồng hồ đeo tay thấy thời gian không còn sớm nữa, nàng phải nhanh chóng quay về thôi.
"Tôi phải là người cám ơn mới đúng. Giờ tôi có việc phải đi rồi. Có việc gì cần cứ gọi tôi, đây là số điện thoại." Sau khi để lại số điện thoại, nàng chào hỏi Lam Nhã Tình sau đó lái xe ra về.
Màn đêm rất nhanh buông xuống, tại một quán Bar nổi tiếng nhất ở khu VIP của thành phố X. Nơi đây có rất nhiều nhân vật nổi tiếng từ giới hắc đạo cho đến bạch đạo thường xuyên lui tới. Việc nhiều nhân vật nổi tiếng lui tới như vậy chắc chắn sẽ gây phẫn nộ trước công chúng. Nhưng điều đặc biệt chính là, mọi người đều mang một chiếc mặt nạ khi đến đây và gọi tên nhau bằng biệt danh. Thế nên, dư luận không hề biết ai là ai, chỉ hi vọng mong chờ vào phóng viên đưa tin. Nhưng không thể ngờ tới, người nào lại có năng lực lớn như vậy, có thể che mắt chính phủ, đường đường chính chính tuyên bố kinh doanh quán bar hợp pháp.
Vì là nhân vật có máu mặt nên mỗi người đều có chiếc mặt nạ được đặt chế riêng, nếu ai muốn nghĩ tới việc tháo chiếc mặt nạ của đối phương xuống thì cứ mơ đi. Ngoài ra, họ phải chứng minh bản thân mình có tài sản ít nhất là 5 triệu USD hoặc là người thừa kế thì mới có cơ hội đặc chân vào đây.
Điều gì đã khiến các nhân vật này xuất hiện, chịu chi tiền cho một đêm ở quán bar này chắc chắn phải là những thứ không thể khiến họ thất vọng. Đúng vậy, khi đặt chân vào trong, họ cảm giác như mình đang bước vào một cung điện xa hoa. Những dòng rượu vang cao cấp nhất của Pháp, hàng loạt những dòng rượu hiếm đắt tiền được trưng bày cùng các bartender nổi tiếng ở Italy được mời đến phục vụ. Các đầu bếp nhà hàng 5 sao khắp nước cũng được mời đến. Không chỉ vậy, đội ngũ bảo vệ đa số đều xuất thân từ đặc công, là những tên được huấn luyện vô cùng nghiêm khắc để đảm bảo an ninh tốt nhất.
Bên trong còn choáng ngợp, xa hoa hơn khi có vòi phun nước đầu rồng dát vàng. Những thanh niên thiếu nữ toàn đồ hiệu đang nhảy múa hát hò, vung tiền cho các người phục vụ. Phía sau nơi sàn nhảy, là 7 căn phòng kính, ngăn cách mọi âm thanh bên ngoài. Ai muốn vào căn phòng này phải đặt chỗ trước và trả số tiền không phải là ít. Tất nhiên, họ sẽ nhận được sự ưu đãi tốt nhất ở đây. Từ món ăn được chế biến riêng do họ yêu cầu, cho đến bất kì loại rượu nào họ muốn uống, những điếu Cigar sẽ được họ hút thoải mái. Và điều quan trọng hơn, đó là bảy người trong căn phòng này sẽ được nhận những phần quà hấp dẫn từ việc cá cược diễn ra mỗi đêm.
Một cô gái xinh đẹp đang thưởng thức ly cocktail vị nho trong căn phòng số 2. Nàng mang một chiếc mặt nạ bạch kim, mắt hướng nhìn về một góc của sàn nhảy.
"Tiểu thư"
"Ta biết nên làm gì, ngươi im lặng một chút đi Mã Kim"
"Tiểu thư, người cư nhiên dám hủy chỗ của lão Vương chỉ vì muốn điều tra một kẻ đã chết thôi sao. Nghe nói ông ta rất giận dữ, may là tôi xử lý kịp, thỏa thuận cho ông ấy một căn phòng vào ngày mai."
"Tốt! Cám ơn ngươi."
Mã Kim không thể ngờ, người cực kỳ nguyên tắc như Vân Khúc Hoa nay lại có thể vì người ngoài là Lam Nhã Tình mà phá lệ. Tiểu thư nhà cô sẽ không tùy tiện khiến khách hàng mất hứng, đặc biệt là những nhân vật ở đây. Nhìn xem, tiểu thư như con cún núp núp ló ló giám sát một gã đeo mặt nạ đen trong góc kia. Thường thì, tiểu thư sẽ hùng hổ bảo "Tóm cổ tên kia lại đây ngay!" Mà giờ nhìn xem, sợ ảnh hưởng đến người kia mà phải chịu khổ thế này đây. Mã Kim thở dài.
"Mã Kim! Nghe nói kẻ tự sát kia làm nghề đòi nợ thuê. Hắn không hề dính líu gì đến Hắc tứ linh cả. Kẻ đeo mặt nạ đang đứng đằng kia chính là người trả tiền để có thể giết Lam Nhã Tình. Ta đã cho người điều tra qua, thấy Lam thị không hề có liên quan gì đến công ty của hắn. Và mối quan hệ của hắn và Lam Nhã Tình là con số không. Điều quan trọng chính là ta điều tra được thế lực sau lưng hắn rất cường hãn."
"Vậy tiểu thư muốn biết vì sao hắn muốn giết Lam Nhã Tình?"
"Đúng vậy, bên cảnh sát không điều tra được ra hắn là chủ mưu. Thế nên, khi gã kia chết, vụ án cũng được khép lại, gia đình gã kia khi nghe tin con trai tự sát, mẹ gã đó đã ngất xỉu nhập viện. Trước tình hình đó, hắn đã ra mặt đại diện công ty bảo hiểm trả số tiền kha khá, coi như là tiền đền đền bù và đảm bảo tính mạng cho ba mẹ gã kia."
Lúc này, nhạc bên ngoài ngừng hẳn. Tiếng trong trẻo của một cô gái ăn mặc sexy cầm mic vang lên "Xin chào các vị. Tôi rất vui khi được là người dẫn chương trình hôm nay. Như thường lệ chúng ta sẽ chơi trò chơi cá cược."
Tiếng vỗ tay, cổ vũ không ngừng vang lên. Ai ở đây cũng háo hức chờ đợi vòng cá cược đầu tiên trong số bảy vòng cá cược do người dẫn chương trình đưa ra.
"Không để các vị đợi lâu. Tôi xin tuyên bố vòng thứ nhất của hai người chơi, 'Tidy' and 'Blue eyes'. Món Tidy cược là chiếc Ferrari 458, món Blue eyes cược là vali chứa tiền mặt 500.000 USD. Xin mời hai vị bước lên thách đấu." Tiếng nhạc, tiếng reo hò lần nữa vang dội khắp nơi, ai cũng tò mò nhìn xem đại nhân vật nào dám chơi lớn như vậy.
Tại căn phòng số 2, Vân Khúc Hoa nhấp rượu, nàng phán đoán không hề sai, cư nhiên hắn-Tidy cũng tham gia tiết mục này. Nhưng vô tình nàng liếc mắt thấy góc tối đối diện...có điều gì đó không đúng. Khoan đã, có lẽ nào...
"Mã Kim, nhanh dừng buổi cá cược lại mau!!"
"Đoàng!!!"
Ps: Đây là tác phẩm riêng của mình, là công sức của mình nên các bạn có ai bê đi đâu nhớ hỏi ý kiến mình nhé.:)) Ngoài ra, nếu mình đọc được ở đâu cốt truyện khá giống hoặc chuyển ver, mình xin drop và xóa truyện.
Mình quyết định viết tác phẩm này vì muốn chân chính làm một author và mình sẽ viết hơn 70 chương cho tác phẩm đầu tay này. Còn Văn án của truyện mình viết khá tùy tiện nên xin lỗi các bạn, mình sẽ bổ sung nó sau chương 9:)
Xin cám ơn các bạn đã ủng hộ!! *cúi đầu*
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT