“Tinh Nhi, đã tỉnh rồi.”
Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Diễm Tinh, khiến tinh thần cô phần nào được thả lỏng. Cô thầm nhủ trong lòng rằng Tần Phong vẫn rất tốt, hắn không bị làm sao hết, vừa rồi chỉ là một giấc mơ mà thôi. Sau đó Diễm Tinh hít sâu một hơi đem sợ hãi của bản thân áp chế xuống, mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Vâng, cũng vừa dậy thôi.”
Bên này khóe môi Tần Phong cong lên, hiếm có dịp thấy hắn vui vẻ như vậy, còn cợt nhả với cô: “Vừa dậy đã gọi cho anh, nhớ anh rồi?” Lại không ngờ rằng khi hắn nói xong, cô vợ nhỏ của mình đầu dây bên kia cũng nhanh chóng đáp lời: “Là nhớ anh rồi. Cho nên, muốn nghe giọng anh một chút.”
Cô không hề phủ nhận, mà còn rất nghiêm túc trả lời Tần Phong.
Có lẽ Tần Phong bị cô làm cho bất ngờ, lát sau đầu dây bên kia mới truyền tới tiếng cười trầm thấp của người đàn ông. Cô cảm nhận được tâm trạng của Tần Phong hiện tại rất tốt, Diễm Tinh đang muốn nói thêm thì nghe được một giọng nói khác ở bên Tần Phong: “Lão đại, đã chuẩn bị xong rồi ạ!” Câu nói này lọt vào tai Diễm Tinh, bàn tay Diễm Tinh bất giác nắm lại, hình ảnh trong giấc mơ kia xuất hiện.
“Ừ.” Diễm Tinh chỉ nghe được hắn lạnh nhạt “ừ.” một tiếng sau đó hắn nói với cô: “Em nhớ ăn uống đầy đủ, đừng thức khuya làm việc. Cuối tuần sẽ về với em.”
“Vâng. Phong ca ca…anh nhớ cẩn thận đấy!” Diễm Tinh hít sâu, nhắc nhở hắn.
“Được. Anh sẽ cẩn thận.” Tần Phong cười nhẹ nói với cô, rồi hai người ngắt kết nối.
Diễm Tinh nãy giờ vẫn ngồi co một góc trên giường. Đối với giấc mơ này, cô thật sự có cảm giác không lành, làm thế nào cũng không áp chế được bất an trong lòng.
Kiếp trước cô với Tần Phong không quen thân, cho nên đối với những việc xảy ra xung quanh hắn đều không nắm rõ. Nhưng thời điểm cô giao mình xuống dưới tòa nhà cao tầng, Tần Phong vẫn rất tốt. Cô tự trấn an bản thân rằng, nếu vậy thì chắc hẳn lần này hắn sẽ không sao đâu có đúng không? Có điều lo lắng trong lòng Diễm Tinh một chút cũng không thuyên giảm.
Cô đời này sống lại, có rất nhiều sự việc đã sớm không theo quỹ đạo của kiếp trước. Cho nên kiếp trước Tần Phong không gặp vấn đề nguy hiểm tới tính mạng, vậy kiếp này cũng chưa chắc như vậy. Giấc mơ kia, có phải là điền báo trước cho việc gì không?
Diễm Tinh cố gắng bình tĩnh sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Cô cố gắng nhớ lại xem, vào năm 19 tuổi của mình kiếp trước, rốt cuộc có sự kiện nào xảy ra có khả năng liên quan tới Tần Phong hay không. Nhưng có nhớ thế nào cũng không thấy một chút ký ức liên quan nào, Diễm Tinh chán nản. Bỗng nhiên trong đầu Diễm Tinh lóe lên một ý nghĩ. Đợi đã, hình như cô bỏ sót gì đó. Hôm qua cô bị người của Gavin Lucas vây bắt vì cô là vợ của Tần Phong. Ngoài ý muốn của Gavin Lucas, họ bắt không được cô. Cô không tin họ tốn công sang tận đây chỉ vì muốn bắt một mình cô mà không có kế hoạch khác. Huống hồ, đám người hôm qua khi bị hạ gục, không có biểu hiện quá chán nản. Hiển nhiên bọn hò còn có kế hoại khác nữa. Mà người ngoại trừ cô có liên quan còn…Đồng tử Diễm Tinh co rút cô nhanh chóng gọi cho Tiểu Mỹ.
Ngay khi đầu dây bên kia có người bắt máy, Diễm Tinh còn chưa đợi Tiểu Mỹ lên tiếng đã gấp gáp nói: “A Mỹ, mau cho người tới bảo vệ phu nhân Rishima, nhanh lên!” Diễm Tinh vừa nói vừa gấp gáp thay đồ.
Cô không chắc suy đoán của mình đúng hay không. Nhưng trước tiên phải phòng ngừa đã. Nếu Gavin Lucas biết cô là người phụ nữ của Tần Phong, vậy cũng không khó để biết được chuyện của phu nhân Rishima. Ngày trước phu nhân Rishima luôn ở trong nhà, không hay lộ mặt. Nhưng lần này bà tới đây, căn bản đã phơi bày thân phận của mình ra bên ngoài. Gavin Lucas đương nhiên sẽ có thể tra ra được thân phận của bà. Thật ra còn cha mẹ cô, có điều anh cả phái người bảo hộ họ rất kỹ lưỡng. Vả lại nếu ra tay Gavin Lucas sẽ chọn mẹ cô để xuống tay. Nhưng bên cạnh mẹ luôn có cha cùng anh hai tọa trấn, lại kèm theo người của Death ngầm bảo vệ. Căn bản khả năng thất bại hoặc bị bại lộ khá cao. Chỉ có xuống tay ở chỗ phu nhân Rishima là dễ dàng nhất. Bà ấy ở nơi này chỉ có một mình. Lại vì từ xưa đến nay, bà không lộ mặt. Không ai biết bà là phu nhân của ngài David, ở bên New York cũng chỉ ở trong nhà, các bữa tiệc lớn đều không tham gia. Sống trong an nhàn quá lâu sẽ khiến tâm lý của bà bớt đi chút cảnh giác, mà những người bảo vệ xung quanh bà cũng vậy. Vì thế, phu nhân Rishima là mục tiêu tuyệt vời nhất để ra tay. Chỉ cần bắt được bà, vậy bên Tần Phong sẽ…
Diễm Tinh rùng mình. Ngay lúc này điện thoại của cô một lần nữa vang lên, là Tiểu Mỹ gọi tới.
“Tiểu thư…phu nhân Rishima không thấy đâu nữa rồi ạ!” Giọng của Tiểu Mỹ gấp gáp vang lên.
Khi nghe được tin này, gương mặt Diễm Tinh ngay lập tức trầm xuống.
“Chị mau hỏi những người xung quanh bà ấy, xem xem lần cuối nhìn thấy bà ấy là khi nào?”
“Tôi vệ sĩ bên cạnh bà ấy báo rằng bà ấy bị bắt đi rồi, hiện tại họ đang đuổi theo. Bà ấy mới bị bắt đi khoảng 15 phút thôi ạ.” Tiểu Mỹ chọn ra những thông tin quan trọng để nói cho Diễm Tinh.
“Bảo người đó mau gửi định vị cho em. Chị cũng mau chóng đuổi theo đi!” Diễm Tinh vừa nói vừa cầm chìa khóa xe xuống nhà. Dì Trần vốn còn đang lo lắng cho thân thể của cô. Bỗng nhiên thấy một làn gió mang theo Diễm Tinh ra bên ngoài, khiến bà không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Diễm Tinh vừa đi ra ngoài, Devil nhanh chóng xuất hiện trước mặt cô.
“Chủ mẫu, tên hôm qua khai ra mục đích của bọn họ chính là bắt phu nhân Rishima, sau đó sẽ đưa bà ấy về New York! Điểm đón là ngoại ô thành phố, gia tộc Lucas có địa bàn ở đó.” Devil lúc này cũng mới hiểu được kế hoạch lần này của bọn họ. Người khác không biết, nhưng hắn đi theo lão đại đã lâu. Ngài David đóng góp một phần không nhỏ trong kế hoạch lần này. Nếu như xảy vấn đề vậy chắc chắn bên lão đại sẽ gặp nguy hiểm. Hôm qua Gavin Lucas đánh chủ ý lên người chủ mẫu chỉ là muốn rời đi lực chú ý của bọn họ mà thôi.
“Tôi cũng vừa mới suy nghĩ ra, nhưng chậm một bước rồi. Devil, truyền lệnh của tôi xuống, ngay lập tức chuẩn bị máy bay, nhất định phải là máy bay tư nhân của Phong. Nếu chúng ta không thể đưa phu nhân Rishima trở về lúc này, vậy thì phải đến New York chặn chúng trước một bước.” Diễm Tinh nghiến răng ngồi lên xe, trước khi đi cô để lại cho Devil một câu sau đó nhấn ga tăng tốc. Chiếc xe thể thao cử cô vút đi như mũi tên, chỉ thoáng chốc đã không thấy xe đâu. Mà gần như cùng lúc, từ Trừng Viên, có 5 chiếc xe màu đen cũng đồng dạng phóng như bay theo xe của Diễm Tinh.
Cảnh tượng này thật sự có chút dọa người. Trên đường lớn, chiếc xe màu đỏ dẫn đầu một đoàn xe phía sau, không biết là gấp gáp sao nhưng tốc độ của họ thật sự kinh người. Cũng may rằng từ Trừng Viên tới lâu đài cổ hầu hết đường đi đều thuộc ngoại thành không nhiều người cho nên cũng không có quá nhiều người nhìn thấy cảnh tượng này.
Chiếc xe của Diễm Tinh vẫn lao như bay trong gió. Nhìn thấy định vị mà Tiểu Mỹ gửi, cô biết người của cô chưa chắc có thể đuổi kịp. Cho nên, phải có phương án khác.
“Đã chuẩn bị xong chưa?” Diễm Tinh trong giọng không nghe ra chút
“Rồi ạ!”
“Tốt lắm!” Hai người ngắn gọn trao đổi sau đó không ai nói gì thêm nữa. Thỉnh thoảng cô có nghe được Devil ra mệnh lệnh gì đó. Sau đó lại lâm vào yên lặng. Chỉ lát sau, đoàn xe đã có mặt lại lâu đài cổ. Diễm Tinh dần đầu bước vào, vừa đi vừa nói: “Mau chóng xuất phát. Nhất định…phải dùng đường bay riêng của Death!”
“Chủ mẫu…cho tôi mạn phép nói một câu. Đường bay riêng này chỉ có thể là lão đại mở. Chúng tôi thật sự không thể nghe theo ý của ngài.” Người lên tiếng cũng là người đắc lực bên cạnh Tần Phong ngoại trừ Jason và Devil. Anh ta quản lý toàn bộ mọi chuyện lớn nhỏ trong lâu đài này, tên là Hoắc Kỳ. Hoắc Kỳ vốn không quá yên tâm về Diễm Tinh. Vì anh ta cảm thấy rằng cô gái mềm yếu này rất có thể có thể trở thành một con dao hai lưỡi cản trở lão đại.
Diễm Tinh nghe được lời anh ta nói bước chân dừng lại. Cô quay đầu nhìn vào Hoắc Kỳ. Ngay lúc Hoắc Kỳ nghĩ cô sẽ nổi giận mắng thì chỉ thấy cô cười lạnh một tiếng: “Còn nhớ lão đại các anh dặn gì không?”
Hoắc Kỳ ngẩn người hơi cau mày, nhưng còn chưa kịp trả lời thì Diễm Tinh đã lên tiếng: “Tôi nói lại một lần nữa, lập tức mở đường bay!” Giọng nói của cô lúc này thanh lãnh lại lạnh lùng, mang thêm vài phần bá đạo. Hoắc Kỳ cắn răng rốt cuộc cũng cúi đầu: “Vâng.” Sau đó nhanh chóng quay người đi chuẩn bị.
Diễm Tinh căn bản không muốn dùng quyền hạn chèn ép người như vậy, nhưng tình hình hiện tại cô bắt buộc phải làm như thế.
Diễm Tinh lên máy bay cũng vừa lúc Tiểu Mỹ tới. Cô nhanh chóng lên máy bay cùng Diễm Tinh.
“Tiểu thư, chuyện này có cần phải nói cho bên kia không ạ?”
“Lúc nãy tôi thử nhắn cho anh cả một tin nhắn. Phỏng chừng lúc này họ đang bắt đầu kế hoạch rồi. Nếu giờ chúng ta nói, thứ nhất, truyền đến tai ngài David sẽ không tốt, khiến ngài ấy mất tập trung. Thứ 2, nhỡ bên gia tộc Lucas nghe được tiếng gió, vậy chúng sẽ ngay lập tức lấy phu nhân Rishima ra làm lá chắn, như vậy bà ấy sẽ gặp nguy hiểm. Tình hình tính đến thời điểm bây giờ, thì có thể chắc chắn rằng, Gavin Lucas muốn dùng phu nhân Rishima làm con bài cuối cùng. Ít nhất, trong suốt chuyến bay này, phu nhân Rishima vẫn sẽ an toàn. Chúng ta cần đến trước bọn họ, chuẩn bị một số việc!” Diễm Tinh nhàn nhạt nói. Cô còn chưa nói thêm một nguyên nhân. Nếu hiện tại cô nói, Tần Phong chắc chắn sẽ không để cô sang bên đó. Cô không muốn trong thời điểm này lại khiến Tần Phong phân tâm vì cô.
“Cho nên chủ mẫu mới kiên quyết phải ngồi máy bay chuyên dụng của Death, còn nhất định phải mở đường bay.” Devil nãy giờ ngồi một bên nghe Diễm Tinh nói, cũng đã hiểu ra phần nào ý của cô.
“Không sai.” Diễm Tinh gật đầu.
Cô làn như vậy chính là để cho gia tộc Lucas không nghi ngờ. Cho nên, cô đường hoàng ngồi chuyên cơ riêng đến. Dù Gavin Lucas có biết, cũng chỉ nghĩ rằng Tần Phong điều người từ bên này sang cho trận chiến của họ. Hoặc là nếu biết cô là người ngồi bên trong, vậy cũng chỉ nghĩ rằng Tần Phong lo lắng cho cô nên mới để cô sang New York cùng hắn. Mà lấy thân phận của cô, ngồi chuyên cơ riêng của Tần Phong là điều bình thường, Gavin Lucas cũng sẽ không nghi ngờ.