Sau một hồi lâu trang điểm và sửa soạn thì cuối cùng cũng đã có thành quả.
Khi Tự Ninh vừa bước ra thì sự tĩnh lặng nơi đáy lòng của Hàn Nhuệ chợt run rẩy, anh đứng phắt dậy với sự ngạc nhiên.

Anh bỡ ngỡ, dường như không cách nào tin vào mắt mình.
Cô gái với mái tóc gợn sóng dài hơn vai đó...!thật sự là Tự Ninh!
- Nhìn xem, trưởng phòng Hàn ngạc nhiên chưa kìa! Bởi vậy, tài biến hoá của tôi là khôn lường, từ một cô gái công sở khác tầm thường...!bây giờ đã thành thiên nga rồi.

Anh thấy sao hả?
Cái cô thợ đa tài đa nghệ này cứ không ngừng ca ngợi bản thân mình, cảm giác thật tự luyến.
Còn Tự Ninh đứng kế bên chỉ biết khép nép, ngượng ngùng, vì đây là lần đầu tiên cô ăn mặc như thế này, hơn nữa...!còn phải đứng trước ống kính.

- Anh nhìn xem, tôi đã kết hợp độ hài hoà trên gương mặt Tự Ninh mà tạo ra một sự thanh tú với lớp trang điểm nhẹ nhàng.

Hơn nữa, mái tóc gợn sóng, bồng bềnh và mượt mà này càng tăng thêm sự gợi cảm của gương mặt.

Và anh biết vì sao tôi lại chọn bộ váy lụa màu trắng thuần khiết hai dây này không? Bởi vì...!chúng ta đang quảng bá những thứ điện tử bằng sắt thép vô tri, vô giác nên...!bên cạnh phải tạo một cảm giác mềm mỏng đối lập mới là hoàn hảo tuyệt đối!!
Chìm đắm trong những kiến thức thẩm mỹ sâu rộng của mình, cô chợt nhận ra.
- Nãy giờ tôi đã giải thích và nói nhiều như vậy rồi, anh không thể khen tôi một câu sao?
Hàn Nhuệ đột nhiên bừng tỉnh, anh lạnh lùng nâng kính lên rồi đến chỗ Tự Ninh kéo cô đi!
- Hôm nay cô rất đẹp đấy!!
Cô thợ make-up đa tài như bị tê cứng, cô thật sự tức giận.
- Này! Sao anh chỉ khen mỗi cô ấy thôi vậy? Anh cố tình bơ tôi phải không? Ê! Này!
...----------------...
Thời gian gấp gáp nên Hàn Nhuệ nhanh chóng đưa Tự Ninh đến gặp đạo diễn, lúc này ông ấy đang rất bực dọc, không ngừng cằn nhằn.

- Người bên các người làm ăn kiểu gì vậy? Không phải đã bàn bạc xong hết cả rồi à?! Tại sao....
Trưởng phòng Hàn nhanh chóng chen ngang.
- Đạo diễn Lê! Ông đừng quá nóng nảy, không tốt cho sức khoẻ đâu.

Đây, ông nhìn xem, tôi đã chọn một cô gái khác phù hợp để thay thế cho Nhật Ánh rồi.

Anh nhìn thử xem thế nào?!
Tự Ninh nhanh chóng bị đẩy ra phía trước.
Không hoảng, mình không hoảng! Mình phải bình tĩnh!
- Chào ông! Đạo diễn Lê! Tuy đây là bất đắc dĩ nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành xong cảnh quay và poster.

Nhưng....!vẫn mong đạo diễn chỉ bảo nhiều hơn vì đây là lần đầu tôi quay quảng cáo nên....!tôi không có kinh nghiệm về lĩnh vực này.
Tự Ninh cố gắng giữ bình tĩnh để nói chuyện với vị đạo diễn nổi tiếng này.

Nhưng cho dù có cố gắng đến mấy cô cũng không tránh khỏi toát mồ hôi lạnh.
- Cô gái! Cô rất ngoan ngoãn đấy! Tôi rất thích những người có thái độ làm việc như này, cho dù không chuyên nghiệp nhưng vẫn cói gắng học hỏi để bản thân trở nên tốt hơn, đó là điều đáng quý.

Ừm! Tôi thấy cô ngoại hình cũng gọn gàng, chiều cao tương đối, nhan sắc vô cùng xinh xắn và thuần khiết.

Quay quảng cáo thì không nói hợp với không hợp, cô chỉ cần nghe theo lời chỉ dẫn của tôi thì mọi thứ sẽ trở nên hoàn mỹ.
Tự Ninh thật sự không ngờ rằng...!vị đạo diễn nổi tiếng này lại dễ tính và hoà nhã đến như vậy.

Thế thì cô cũng yên tâm hơn đôi chút rồi! Có thể tự tin và toả sáng hơn!!
...----------------...
Tự Ninh cứ thế nghe theo lời đạo diễn mà làm, theo lời dạy bảo và nhắc nhở của đạo diễn Lê thì mọi thứ đều trở nên dễ dàng, cô cũng không ngờ là mình có thể làm tốt đến vậy!

Lúc này...!cô đã không còn căng thẳng, thay vào đó là một sự háo hức, vui vẻ, và cũng nhờ những nụ cười toả nắng đó của Tự Ninh mà...!người lạnh lùng như Hàn Nhuệ cũng phải lén cười thầm.

Cái nụ cười và cảm giác kỳ lạ mà anh chưa bao giờ trải nghiệm từ trước đến nay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play