Sắp tới cuối năm, thời tiết càng ngày càng rét lạnh. Tuy rằng đã là 40 năm sau, nhưng Tết vẫn là một ngày lễ quan trọng như lúc trước, Du Dao cảm thấy hình như gần đây số người tặng quà đến nhiều hơn trước, dạo này trường học cho học sinh nghỉ đông, ngay cả những người trẻ trong tiểu khu của họ cũng đông lên rồi.
“Chúng ta cần mua đồ Tết sớm xíu không anh?” Du Dao thuận miệng hỏi, “Chị dâu Nhiếp và bà cụ Dư đã bắt đầu chuẩn bị từ hai tháng trước Tết lận đấy, còn nhà chúng ta thì sao, năm ngoái anh ở nhà ăn Tết một mình hay sao thế?”
Vì trong nhà ấm áp, Giang Trọng Lâm mặc một chiếc áo len cao cổ, đang chậm rãi lật xem một quyển sách, nghe thấy câu hỏi của Du Dao, anh ngơ ngác một lúc mới ngẩng đầu lên, nói: “Phần lớn là anh ở nhà một mình, lúc Tết thì sẽ có vài học trò đến thăm. Anh họ của anh cũng còn ở đây, bên anh ấy có khi sẽ gọi anh qua đấy đón Tết, có điều bên nhà anh ấy trẻ con nhiều, anh không thường đi.”
Du Dao nghe anh chậm rì rì nói xong, “Ờ” một tiếng, “Vậy năm nay tụi mình ăn Tết ở nhà nha anh, hình như cũng không có gì cần chuẩn bị cả, trữ đồ ăn, mua nhiều trái cây, bánh kẹo, điểm tâm các loại nhiều một tí, để lỡ có trẻ con đến nhà…. Bây giờ chắc còn phải dán câu đối xuân nhỉ, em thấy chị dâu Nhiếp mua hai chậu quất vàng nhỏ đẹp lắm, chúng ta nên mua không nhỉ, đặt ở phòng khách.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT