Hắn biết với tính tình kia của nàng chắc chắn sẽ không chấp nhận làm một con chim trong lồng, hắn nhất định phải khiến nàng tình nguyện ở bên cạnh hắn...
Chỉ là nếu nàng muốn rời đi hắn, hắn hẳn là nên bắt nhốt nàng!
Nam tử đứng nhìn thiếu niên cả người tràn đầy táo bạo không dám hé răng, gia bộ dáng giống như muốn ăn thịt uống máu người ta a!
Huhu tiểu cô nương ta cầu ngươi nhanh nhanh trở lại đi a!
Gia hảo đáng sợ huhu, trái tim yếu ớt của tôi không chịu được!
•
•
Giản Ly sao khi rời đi thì không biết đường, mò suốt cả ngày mới lần được về tới Mộc gia, sau khi nàng chui vào trong tiểu viện trước đó liền biết được cái nhà này hoàn toàn không hay nàng đã đi mấy ngày....
Ha, quá cmn hợp ý nàng luôn ấy!
Không ai để ý bản thân mới càng vui vẻ thoải mái, còn dễ dàng ra ngoài làm chuyện xấu!
Giản Ly bình tĩnh đi vào trong phòng thay ra bộ đồ đẹp đẽ trên người cẩn thận đem cất vào trong tủ, cũng bắt đầu trù tính cho một tương lai có thể thảnh thơi làm sâu gạo ngày ngày đếm tiền.
5 năm sau________
Trong sân nhỏ ở một tiểu viện rách nát của Mộc Gia....
Giản Ly vui sướng nằm dài trên ghế bên trong tiểu viện cũ nát của bản thân, tay cầm quyển sách, miệng lẩm bẩm ngâm nga vài câu hát.
Bộ dáng thoải mái thảnh thơi, cũng đã đem lần gặp gỡ với thiếu niên 5 năm trước quên sạch không còn một mống.
Trở về Mộc gia lúc sau Giản Ly dùng hẳn một năm tìm hiểu tình hình tính toán đủ điều, sao đó thì bán hết những thứ quý giá mà bản thân có để làm vốn, dùng bốn năm không ngừng làm việc kiếm tiền, kiếm tiền, kiếm tiền.
Trong khoản thời gian đó nàng vẫn luôn cố gắng luyện tập võ công, rèn luyện thân thể để phòng thân và quan trọng nhất vẫn là ăn no chờ chết.
Nàng hiện tại có rất nhiều tiền a, cảm giác của sự giàu có thật cmn sảng khoái!
Tuy đã từng rất khó khăn nhưng không sao cả, thứ nàng cần là kết quả hiện tại.
Mà trong 5 năm nay cứ dăm ba hôm là người Mộc gia liền tới đây kiếm chuyện với nàng.
Giản Ly không hiểu nổi bọn họ làm sao lại ăn no rửng mỡ đến thế, yên phận không được cứ thích kiếm chuyện... nhưng mà đã tự đưa tới cửa thì nàng cũng không khách khí mà cùng bọn họ đùa giỡn với nhau.
Sẵn tiện để nàng giết thời gian!
Nếu nàng vui thì sẽ cùng bọn họ chơi, trò chơi ăn hành đấy, người ăn hành tất nhiên là bọn họ rồi, nàng không phải là kiểu người chịu thiệt về mình.
Còn nếu nàng không vui... ha, người nào tới chọc vào nàng nàng liền phải cho bọn họ đổ máu.
Lúc này Giản Ly nghe tiếng bước chân từ bên ngoài vang lên, nàng lười biếng liếc mắt nhìn ra cửa.
Ai nha, lại có người muốn kiếm chuyện với nàng kìa...
Giản Ly từ từ ngồi thẳng dậy, chỉ vài giây liền nhìn đến một phụ nhân ăn mặc loè loẹt đi sòng sọc vào, thẳng đến trước mặt nàng.
Gương mặt kia hoá trang nhìn thật sự quá cay đôi mắt, có cảm giác buồn nôn!
Giản Ly khắc chế trong lòng không khỏe cảm giác chậm chạp không tình nguyện châm biếm, nói:
“ Không biết hôm nay ngọn gió nào lại đưa phu nhân đến chỗ này của ta? ”
“ Nếu là có chuyện gì cứ cho nha hoàn đến chuyển lời là được ”
“ Phu nhân cũng lớn tuổi rồi đừng quá nhóc lòng, không khéo rước bệnh vào thân rồi không đi nổi nữa ”
Mộc phu nhân nghe mấy lời châm chọc của Giản Ly sắc mặt đều biến thành màu đen, ánh mắt bén nhọn nhìn Giản Ly giống như muốn khoét một lỗ trên người nàng vậy đó.
Tiểu tiện nhân này là càng lúc càng trở nên tà môn!
Chỉ là hiện tại vẫn còn việc cần tiểu tiện nhân này làm, tạm thời liền bỏ qua cho con nha đầu chết tiệt này!
“ Tiểu tiện nhân nhà ngươi đừng có ở đó già mồm láo toét ”
“ Ngươi hiện tại liền chuẩn bị tháng sau gả cho người ta đi ”
“ Hừ, ngươi nên cảm thấy may mắn khi bản thân có thể thay Linh nhi gả cho Thần vương ”
“ Từ một con chim sẻ bay lên cành cao làm vương phi, haha... tuy là đầu óc hắn có bệnh nhưng cũng là vương gia đấy haha ”
“ Tiểu tiện nhân ngươi tốt nhất đừng có mà giở trò bỏ trốn! ”
“ Nếu không ta đánh gãy chân ngươi sao đó tống lên kiệu hoa! ”
Mộc phu nhân ngữ điệu chanh chua cao giọng lớn tiếng nói với Giản Ly, sự châm chọc cùng ác ý trong giọng nói khiến người khác khó thể bỏ qua.
Bà ta nói xong cũng không thèm đợi Giản Ly trả lời hay phản bác lại liền dẫn theo nha hoàn đi rồi.
Giản Ly nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của Mộc phu nhân trong lòng không khỏi cười lạnh một hồi.
Gả thay?
Thần vương?
Ha... lại đưa tới chuyện cười gì đây!
Để nhớ xem, hình như hôm trước có thánh chỉ hạ xuống, ý bên trên chính là muốn một vị Mộc gia tiểu thư gả cho Thần vương, nếu là bình thường chuyện tốt thế này cái đám người kia sao có thể nhớ đến nàng được.
Bọn họ bắt nàng gả đi chỉ vì ở Tích Nguyệt quốc này duy nhất một vị Thần vương đầu óc không tốt, chính là trong lời đồn từ già đến trẻ đều biết, một cái ngốc vương gia, Tần Mặc Uyên.
Bọn họ bây giờ liền không bỏ được Mộc Linh nên chạy đến nơi này...
Đem nàng cái này bị vứt bỏ ở biệt viện không ai hỏi đến, kể cả bên ngoài cũng không biết đến Mộc gia còn có một cái khác tiểu thư là nàng đây, đưa lên kiệu hoa để giữ lại Mộc Linh.
Ha hả, nàng là nên cảm thấy may mắn vì bản thân thế người khác gả cho cái ngốc tử hay sao?
Cmn đúng là buồn cười đến chết mà!
Chuyện cười cũng không phải như vậy làm đâu nhé!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT