Mộc Linh phẫn nộ đến mức không nói nên lời, ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm Giản Ly, nghiến răng quát:

“ Ngươi! ”

“ Thứ ti tiện này! ”

“ Người tới, người tới a! ”

“ Đem tiện nhân này đánh một trận cho bổn tiểu thư! ”

Nha hoàn thân cận của Mộc Linh nghe nàng ta quát liền hùng hổ bước đến trước mặt Giản Ly, hung ác vung tay hướng tới gương mặt nàng chụp tới.

Này lực đạo nếu thật sự dừng ở nàng trắng nõn gương mặt chính là muốn đổ máu, mặt đều phải bị ứ thanh không ít ngày nha.

Hừ, năm năm vẫn là một bài cũ, không đổi mới được sao?

Giản Ly hoàn toàn không để tâm chút trò vặt này, điềm mỹ tươi cười lách người dễ dàng né tránh, còn tiện chân đá vào đầu gối của nha hoàn kia một cái.

“ Áaa... ”

Một bạt tay chụp hụt, Giản Ly lại còn ôn nhu tặng nàng ta một cước, thân thể lảo đảo ngã về phía trước, lập tức nha hoàn đó liền ngã sấp mặt xuống đất không đứng dậy nổi.

“ Tỷ tỷ a, ngươi như thế nào lại hung dữ như vậy ”

“ Còn muốn đánh ta nữa, ngươi làm ta sợ hãi muốn chết rồi ”

“ Ngươi này hung hăng bộ dáng thật là giống ma quỷ giống nhau hung ác ”

“ Ngươi như vậy... sẽ không có nam nhân nào thích đâu! ”

Giản Ly đứng một bên bộ dáng bị dọa tới rồi, vẻ mặt kinh sợ không thôi, mềm mại thanh âm mang theo run rẩy vang lên, như có như không trào phúng cười nhạo.

Vừa nói vừa làm ra một bộ bản thân vô cùng sợ hãi, trong lòng Giản Ly lại vui vẻ đến điên rồi, tức giận a, tức đi, tiếp tục tức nhiều vào nha, tức chết ngươi luôn!

Cái thứ ngu xuẩn!

Mộc Linh vừa rồi tức xanh mặt thôi, lúc này quả thật là bị làm cho tức muốn hộc máu đến nơi rồi, gương mặt nàng ta vặn vẹo tàn nhẫn nhịn Giản Ly nghiến răng nói:

“ Tiện nhân, ngươi mới nói ai giống quỷ! ”

“ Ay nha, muội muội không muốn nói tỷ tỷ giống quỷ đâu, tỷ tỷ đừng tức giận ”

Giản Ly che miệng làm ra một bộ bị dọa sợ, nhưng cố tình trên môi vẫn treo một nụ cười đầy ẩn ý, ánh mắt đều cong thành hình trăng non.

Mà nàng một câu này đổ thêm dầu vào lửa thành công làm Mộc Linh tức đến quên hết tất cả xông lên giơ tay tát vào mặt nàng.

“ Tiện nhân đi chết đi! ”

Giản Ly thấy nàng ta nhào đến thì mất kiên nhẫn, nhíu mày trực tiếp giơ chân đạp Mộc Linh văng ra.

Con người này cứ thích nhằm vào mặt nàng nhỉ?

Bản thân xấu còn không cho người khác xinh đẹp à?

“ Á! ”

Mộc Linh bị đá văng kêu lên một tiếng thê thảm, ngã úp mặt xuống đất nằm bên cạnh nha hoàn của nàng ta.

Hung hăng quăn ngã một cái gương mặt của nàng ta liền được tiếp xúc thân mật với mặt đất, bị mấy viên đá nhỏ sắc nhọn rạch qua mấy đường.

“ Tiểu... tiểu thư.... ”

“ Bốp! ”

Nha hoàn của Mộc Linh vừa mới tỉnh táo lại, lòm còm bò dậy thì thấy nàng ta đã nằm bên cạnh, lắp bắp lên tiếng quay qua muốn đỡ Mộc Linh liền bị nàng ta gián cho một cái tát.

“ Tiện nhân! ”

“ Đồ vô dụng, chỉ có bảo vệ bổn tiểu thư cũng làm không xong! ”

Nha hoàn bị ánh mắt hung ác của Mộc Linh dọa mặt mũi trắng bệch, cúi đầu không dám nói lời nào, sợ bản thân lỡ lời sẽ bị Mộc Linh gọi người kéo ra ngoài đánh chết.

Lúc này giọng nói mang theo ý cười của Giản Ly lại vang lên, trong mắt nàng chợt lóe lên tia sáng:

“ Tỷ tỷ à, tỷ như thế nào lại đi đứng không cẩn thận như vậy? ”

“ Té ngã như thế... đập xuống mặt đất như vậy nặng... ”

“ Nếu là bị hủy dung, đem tỷ tỷ mỹ mạo cấp không còn.... đến lúc đó lão gia và phu nhân liền phải đau lòng hỏng rồi ”

Mộc Linh nghe thấy Giản Ly nói đến hủy dung lúc này mới tỉnh táo lại từ trong cơn tức giận, cảm giác được trên mặt truyền đến đau rát, nàng ta run run giơ tay sờ sờ lên trên mặt, sao đó đưa tay ra xem liền thấy bàn tay dính đầy máu thì hoảng sợ không thôi.

Ánh mắt oán độc trừng Giản Ly, trên mặt đau đến mức nước mắt nàng ta đều phải trào ra ngoài, đầu tóc hỗn loạn nhìn giống như kẻ điên giống nhau, nghiến răng nghiến lợi nói:

“ Tiện nhân ngươi cho ta chờ, ta nhất định phải lộng chết ngươi! ”

Loại ngữ khí tràn ngập thù hận kia, người không biết còn tưởng Giản Ly giết chết phụ mẫu nàng ta ấy.

Mà Mộc Linh sợ bản thân thật sự sẽ bị hủy dung nói xong liền nhanh chóng mang theo nha hoàn chạy đi tìm đại phu, nơi nào có thể tiếp tục ở lại cấp Giản Ly tìm phiền toái.

“ Ha, tiện nhân tiện nhân, mở miệng ra là tiện nhân, nhai đi nhai lại không biết mệt à? ”

“ Tự mắng mình vui lắm sao? ”

“ Chẳng lẽ bản thân đê tiện còn không tự biết? ”

“ Cũng phải, có kẻ tiện nhân nào nghĩ bản thân đê tiện đâu! ”

Giản Ly bực tức lại không kiềm chế được che miệng ngáp một cái xoay người đi vào trong để ngủ một giấc.

Nàng không hề hay biết bản thân đang bị người ta nhìn trộm, ở nơi nàng không thấy luôn có một đôi mắt vẫn luôn đuổi theo bóng dáng nàng.

Tần Mặc Uyên xoa cằm nhìn nữ tử biến mất sau cánh cửa, hôm nay hắn đến Mộc gia chỉ vì muốn xem kẻ được gả cho hắn là ai, sẳn tiện đem người lộng chết luôn...

Chính là không ngờ tới bản thân lại ngoài ý muốn bắt được kinh hỷ rồi!

Chẳng những tìm thấy tiểu nương tử bỏ trốn đã lâu của hắn, lại còn được xem một màn kịch đặc sắc như thế nữa.

Càng lớn càng đáng yêu, một chút cũng không chịu thiệt a.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play