Tang Truân buồn chán ngồi xuống thì lúc này Bách Hứa Phong mới từ ngoài cửa đi vào, căn nhà tối om không có một ánh đèn nào
Cô đứng bật dậy, mở đèn tạo bất ngờ cho Bách Hứa Phong
" Chúc mừng sinh nhật, thầy Bách "
Căn nhà được trang hoàn lộng lẫy xuất hiện khi ánh đèn được bật lên, Tang Truân đi từ phía sau đẩy anh nhanh chóng đi vào rồi khóa cửa nhà lại
" Em chuẩn bị cả đấy à? "
Đặt Bách Hứa Phong ngồi xuống ghế sofa, Tang Truân đứng trước mặt gật đầu
" Đúng "
" Có mệt lắm không? Hôm nay là ngày gì mà em lạo tổ chức thứ này?"
Tang Truân ngẩn người không nghĩ anh mà lại quên chính sinh nhậy của mình, là do làm việc bận rộn quá nên không nhớ hả?
" Anh nói gì vậy? Hôm nay là sinh nhật anh cơ mà?"
Tang Truân ngồi xuống bên cạnh, mặt áp sát gương mặt của Bách Hứa Phong.
Anh như nhớ ra gì đó, kéo cô ngồi lên người, hai mặt đối diện
" Quên mất, cũng lâu rồi anh chưa tổ chức "
Ra là vậy, chắc là mấy năm trước anh đều bận nên chả thèm tổ chức sinh nhật nên bây giờ đã đến mức quên luôn rồi
Tang Truân đứng dậy đi đến tủ lạnh, lấy chiếc bánh kem nhỏ chính tay cô làm ra.
Tự tay thắp cho Bách Hứa Phong một cây nến
Trên chiếc bánh được trang trí rất đẹp mắt, còn có ghi cả tên anh
Chúc mừng Thầy Bách tuổi 26
Ngày 4/9
Tang Truân ngồi xuống bên cạnh, hối thúc Bách Hứa Phong
" Anh cầu nguyện đi "
Bách Hứa Phong bắt đầu nhắm mắt lại cầu nguyện, điều ước nhỏ của anh rất đơn giản.
Tang Truân có thể sống hạnh phúc
Trước khi rời khỏi nhà họ Bách, tất cả điều ước mà Bách Hứa Phong cầu nguyện vào những ngày sinh nhật được tổ chức dưới bộ mặt giả tạo của bố anh chỉ đều là có thể lớn nhanh hơn một chút
Đây có lẽ là sinh nhật mà anh cảm thấy hạnh phúc nhất trong 26 năm qua
" Anh đã ước gì thế ?"
Tang Truân đưa đôi mắt long lanh nhìn Bách Hứa Phong mí môi đang khẽ cười, anh ôm chặt cô vào lòng.
Cằm đặt lên vai Tang Truân
" Cảm ơn em, vì đã đến bên anh "
Tang Truân không hiểu sao Bách Hứa Phong lại như vậy nhưng vẫn bật cười ôm lấy anh, tay còn vuốt ve tấm lưng cao lớn
Cô lấy ra hộp quà vừa mua mấy hôm trước đưa ra cho anh
" Tặng anh đó "
Bách Hứa Phong nhận lấy, an mỉm cười khi thấy món quà bên trong.
Trên đó còn có tờ giấy cùng nét chữ của cô
" Cảm ơn em, bạn gái "
Hai người cùng nhau cắt bánh kem, cứ như là đang cắt bánh kem của đám cưới trên lễ đường vậy.
Tang Truân tinh nghịch còn lấy kem bôi lên mặt Bách Hứa Phong, anh cũng chẳng vừa mà cũng bôi lại cô
Tang Truân và Bách Hứa Phong chạy quanh khắp nhà rất vui vẻ, tiệc tàn thì cùng nhau dọn dẹp rồi cũng tắm rửa rồi đi ngủ chuẩn bị cho ngày mai
Hôm sau Tang Truân đã phải trở lại trường đại học bắt đầu một học kỳ mới, chỉ mới vài tháng mà mọi người đã rất khác.
Cùng nhau bước vào lớp học, mở sách ra, bắt đầu một cuộc hành trình mới của cuộc đời
Thời gian sau đó vẫn diễn ra như bình thường, vô cùng vui vẻ nhưng sau 2 tháng trở lại học tập, Tang Truân bận rộn vì năm cuối mà ăn uống không điều độ
Thường xuyên ăn thức ăn nhanh hoặc bỏ bữa nên hôm nay lại xuống thêm 2kg, bình thường thân hình cô đã mảnh khảnh.
Bây giờ lại ốm thêm, nhìn thật sự rất thiếu sức sống
Bách Hứa Phong đã nhắc nhở cô chuyện này nhưng Tang Truân chỉ vâng dạ rồi cuối cùng vẫn không nghe
" Tang Tang, không được bỏ bữa nữa.
Ở nhà ăn cho anh !"
" Em đến giờ học rồi, xin lỗi anh nhiều "
Tang Truân nhân lúc Bách Hứa Phong đang không phòng bị mà ôm túi chạy ra khỏi nhà, anh không bắt kịp cũng bất lực
Tối hôm đó về nhà, Tang Truân và Bách Hứa Phong cãi nhau.
Cô vô cùng bận rộn nên mới không ăn, còn anh thì lại lo lắng mà nhắc Tang Truân mãi
" Em bận lắm anh biết không?! "
" Nhưng em như vậy thì sớm sẽ thành cái xác khô mất! "
" Mặc kệ em! Anh đi làm việc đi "
Tang Truân đóng chặt cửa lại đuổi Bách Hứa Phong sang phòng bên cạnh, anh thở dài mệt mỏi.
Một sinh viên khoa Y Dược được học là để cứu người nhưng với Tang Truân bây giờ lại phải cứu ngược lại mình
Sáng hôm sau, Bách Hứa Phong dù cần phải làm việc công ty nhưng vẫn làm đầy đủ thức ăn cho Tang Truân.
Buổi sáng trước khi đi học chỉ uống nửa ly sữa rồi đi
Anh nhìn theo ngán ngẩm, Tang Truân vì cãi nhau ngày hôm qua mà không muốn nói chuyện với Bách Hứa Phong.
Ôm theo gương mặt bực tức ra khỏi nhà
Ngồi trên lớp, Tang Truân liên tục ngáp ngủ liên miên, mấy hôm nay cô giận Bách Hứa Phong nên ăn ngủ không yên.
Đêm ngủ không được lại lôi máy tính ra làm bài đến sáng
Ra về, Tang Truân muốn chạy nhanh về nhà vì đã rất buồn ngủ rồi nhưng vừa đi ra khỏi cửa đã bị 1 cánh tay kéo sang chỗ khuất người
Gương chiếu một người phụ nữ hiện ra, Tang Truân nhận ra ngay là Từ Khiết.
Người đã nói chuyện với Bách Hứa Phong ở quán cafe hôm nọ
Vẫn giữ phép lịch sự, Tang Truân vẫn mỉm cười chào hỏi
" Bác Từ ạ, không biết bác kéo cháu ra đây làm gì?"
Từ Khiết mặc một bộ quần áo đen, che khắp người.
Đưa ánh mắt vô hồn nhìn Tang Truân, tay lấy một chiếc thẻ đặt vào tay cô
" Tôi không nói nhiều với cô, cầm chiếc thẻ này rời khỏi Bách Hứa Phong!"
Tang Truân hiểu ra ý Từ Khiết, cô không lạ lẫm những chuyện như thế này vì đã xem ở trên phim rất nhiều nhưng khi lâm vào hoàn cảnh này thì vẫn có chút bất ngờ