Tài khoản của bạn đã bị trừ...100tr" Màn hình điện thoại liên tục hiện những thông báo trừ tiền trong tài khoản, thấy vậy khóe miệng Hiểu Minh liền nhếch lên nở nụ cười khinh thường
"Hờ! Tiêu cũng nhanh phết hóa ra cũng chỉ là loại phụ nữ như vậy"
Ở bên kia Mộc Lan đang chạy đi từng cửa hàng tay cầm rất nhiều túi khác nhau nào nhưng toàn mô hình,truyện tranh và đồ cosplay
"Vui thật sự lại có thêm đồ sưu tầm hứm hừm~ nếu lần này bản thảo và công việc xong sớm thì mình sẽ đi fes và rủ cái Hân đi cùng, mình sẽ cosplay hi hi"
Sau cả một buổi đi mua sắm thì cô mệt lả người thì liền dừng chân lại ở một quán ăn gần nhà, bên trong khá đông dù nhìn quán có vẻ nhỏ, cô liền đi đến tìm một bàn chống và ngồi xuống
"Chị dùng gì ạ?" Nhân viên phục vụ đi đến vừa hỏi vừa đưa thực đơn ra trước mặt Mộc Lan
"Ừm cho chị một bát mỳ cay cấp độ 5 và một đĩa đồ chiên cùng một cốc trà đào" nay mình sẽ tiêu xài thoải mái mà không cần lo lắng gì nữa hihi
"Vâng cảm phiền chị chờ một chút lát nữa sẽ có đồ lên ạ"
"Vâng mình cảm ơn"cô mỉm cười lịch sự trả lời, vừa nói cô liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho cô bạn thân Hân của mình
"Alo có đấy không em yêu
"Gì vậy??
"Tui đang có tiền nè ra đây ăn cùng cho vui nay tui sẽ bao bà một chầu luôn
"Uồi em yêu nhà tui nay khá nhỉ, cho chị xin cái địa chỉ đi đến luôn đây không chần chừ gì nữa luôn
"Ok! Tui gửi định vị cho đến liền nha!!"
Kết thúc cuộc nói chuyện cô liền mở trang wed bán truyện bản raw cho đỡ chán trong lúc chờ đợi
"Ô có phải phó tổng Lê đấy không"
"Hở? a!!Vãn tổng sao anh lại ở đây vậy??"
"Tôi đến mua đồ ăn mang về "
"B lè b lè b lè nhấc máy"
"Alo bà đến rồi hả à đây đi vào đi bàn số 21 đó nhanh lên nha có mồi ngon cho bà đấy ( cúp máy)"
"Ôi tôi xin lỗi cô có hẹn hay sao nếu vậy thì tôi sẽ đi trước tạm biệt cô"
"Ơ từ từ đã! Nếu đã đến đây rồi thì anh cứ ngồi xuống dùng chung luôn đi dù gì cũng chỉ là cuộc hẹn hò của hai cô gái độc thân mà thôi"
"Vậy thì được thôi nếu cô đã có lòng mời thì tôi chỉ có thể nhận thôi" Vãn Lưu Dược cười lịch sự, khuôn mặt đã đẹp trai khi cười lên vẻ đẹp càng khiến gương mặt anh thu hút thêm vạn phần,thật yêu nghiệt làm sao
"Đây rồi đây rồi!! Hello ô?? Đây là ai vậy??"
"Đến rồi thì ngồi đi ra đây nào ngồi cạnh tui để giới thiệu với bà thì đây là Vãn tổng đối tác của công ty tôi, giới thiệu với anh đây là bạn thân tôi Vương Gia Hân"
"A có phải là nhà họ Vương mà lần trước có đặt lịch xem mắt rồi trốn mất đó sao"
"Hở có chuyện đó hả Hân?? Sao bà không nói cho tôi biết"
"Mé sao xui dữ vậy lại đây tui nói cho nghe" Hân vừa nói tay vừa kéo Mộc Lan ra một góc thì thầm
"Lần trước mẹ tôi có đặt lịch xem mắt tên Vãn gì đó nhưng tôi chưa có hứng hẹn hò nên vì vậy tôi trốn luôn"
"nhục chưa lần này thì hay rồi tưởng mối rốt nên tôi nói với người ta ở lại ăn mất rồi thôi cố chịu đi tôi sẽ cố làm bầu không khí dịu một chút"
"được rồi vậy thì chông cậy vào bà đấy"khi hai người vừa nói xong liền quay ra, cả hai đều có nụ cười khá là ngượng ngùng Mộc Lan đang định mở mồm ra nói thì bỗng có giọng nói từ đằng sau lưng cất lên
"sao cô lại ở đây cô là âm hồn hay gì??"
"hở!?" cô bất ngừo quay ra đằng sau thì thấy một bóng dáng quen thuộc không ai khác chính là Hiểu Minh, cô giật mình cứng đờ người liền quay về phía trước cuống cuồng nói
"a hình như nay tôi có việc bận rồi thôi bà với Vãn tổng cứ ngồi ăn trước đi ha tui đi trước đây"dứt lời cô đứng phắt dậy nhưng vẫn không quên cầm những cái túi mà cô đã mua mà chạy, cả ba người thấy vậy thì đều làm vẻ mặt khó hiểu mà bất giác nghiêng đầu, bỗng dưng trên màn hình điện thoại Hân xuất hiện tin nhắn
"tôi chạy trước hắn ta ở đấy làm tôi nuốt không trôi cơm mà người ngoài cũng chưa biết tôi kết hôn nên chạy trước để phòng hờ giúp tôi nha tôi đang ở chỗ nhà cũ hồi trước nên bà qua đây nha tui có gọi sẵn đồ ăn rồi đó chắc lát nữa nó lên rồi cảm ơn cục cưng nhiều nha"
"hazz cái con bé nahf trẻ con dữ"Hân nói nhỏ khẽ thở dài ngán ngẩm
"cho mình hỏi là đồ ăn mà người vừa nãy gọi nhưng bây giờ cô ấy không ở đây ai có thể nhạn giúp được không ạ" nhân viên phục vụ đi đến hỏi
thấy vậy Hân liền đi đến nhận và trả tiền xong cũng chào tạm biệt mà đi luôn, thấy vậy Vãn Lưu Dược cũng biết ý rồi đứng dậy đi xong quay ra chào tạm biệt Hiểu Minh vẫn đang đứng như trời chồng ở đấy
Hân vừa lái xe vừa nói chuyện điện thoại với Mộc Lan
"công nhận sao bà ăn như lợn vậy một đống đồ ăn"
"đâu ra tui chỉ ăn hơi nhiều một tý thôi"
"đừng biện minh nữa cô bé à con mắt của tui đã thấy và đánh giá rồi"
"xí! nói cho bà biết nhá tui còn đang định có lòng tốt tặng cho bà mô hình bakugo chắc bà không cần đâu dù gì nó cũng chỉ là con hàng hiếm mà tui mới mua được ở chỗ đấu giá thui hazz hàng đẹp thế này mà bà từ chối thôi thì-"
"ơ ơ ơ từ từ đã bây bi à tui lỡ lời thôi cho tui xin lỗi ha bà biết rằng rui là người yêu bà nhất trên đời mà tui còn đang rước đồ ngon đến chỗ bà bồi bổ đây"
"Biết vậy ngay từ đầu như vậy có phải tốt không hơn nhanh lên nha tui đói meo rồi nè"
"ok bé cưng có liền!!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT