Bên cạnh tôi xuất hiện câu chuyện quy tắc kỳ quái. lúc tôi
nói câu này thì tôi đã ở trong quy tắc, mà phá vỡ các quy tắc là cách rời khỏi
trò chơi.
[ Chào mừng bạn đến với câu chuyện quy tắc kỳ quái: nhà máy
vít không tên là một doanh nghiệp rất tốt, mọi người hỗ trợ giúp đỡ nhau, nhân
viên và lãnh đạo rất hòa thuận với nhau,nhưng tiền đề là bạn phải tuân thủ theo
quy tắc của trò chơi nếu không bạn sẽ bị xóa sổ và chết không toàn thây! ]
[ Quy định thứ 1: Chủ quản đội mũ trắng tính cách rất tốt, nhưng bạn không được phản bác, nếu anh ấy bảo bạn làm gì, thì bạn bắt buộc phải hoàn thành. ]
[ quy tắc thứ 2: Tổ trưởng đội mũ màu vàng tính tình nóng nảy,
nhưng mà họ rất đáng tin cậy, tiền đề là
bạn không chọc giận bọn họ ]
[ Quy tắc thứ 3: Bà chủ là một người phụ nữ trẻ quyến rũ , bạn có thể cùng cô ấy kéo gần mối quan hệ ]
[ Quy tắc thứ 4: Ông chủ là một người có thói quen chơi bời
trăng hoa,thường sau lưng bà chủ đi tìm tiểu tam, mà đối với bà chủ thì bạo lực gia
đình, quan hệ của họ không có hòa hợp như biểu hiện bên ngoài, bạn có thể bắt
tay từ đây tiếp cận bà chủ.]
[ Quy tắc thứ 5: Bạn có thể tùy ý trốn thoát khỏi nhà máy ,nhân
viên bảo vệ sẽ không làm gì bạn ]
Tôi cảm nhận được các
quy tắc đang truyền vào trong não , trong long rơi vào tuyệt vọng.
Đây là câu chuyện quy tắc kỳ quái bùng nổ toàn nước cách đây
1 tháng trước, nếu như chạm vào vạch đỏ ở quy tắc sẽ chết, hiện nay nước ta đã
có 100 người chết do vi phạm quy tắc kỳ quái.
Bây giờ là cuối tuần, nhà máy được nghỉ, còn lại 3 người
đang tăng ca.
Hầu tử gầy như chó nghe xong quy tắc, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ,
lập tức ôm lấy tiểu loli bên cạnh, lẩm bẩm nói: “ tôi không muốn chết, tôi
không muốn chết!”
Tiểu loli Tuyết Lê không ngừng đẩy Hầu Tử , lộ ra vẻ mặt
ghét bỏ: “ cút ra, đồ khốn nạn”
Tôi nhìn 2 người ngu ngốc này, rơi vào trầm tư suy nghĩ
, một người là Hầu Tử quanh năm xem phim
dẫn đến suy dinh dưỡng, một người là giả
loli miệng đầy lời nói tục tĩu, chăng lẽ chúng tôi thực sự sẽ chết ở trong quy
tắc sao?
Chính vào lúc này, chủ quản đội mũ trắng bước tới, với khuôn
mặt hòa nhã thân thiện, nhẹ nhàng nói:
“ số lượng ốc vít ngày hôm nay đã đạt tiêu chuẩn chưa , đừng nói chuyện nữa.”
Nghe đến điều này, liên tưởng đến trong quy tắc [ : Chủ quản đội mũ trắng tính cách rất
tốt, nếu anh ấy bảo bạn làm gì, thì bạn bắt buộc phải hoàn thành.]
Hầu Tử nhất thời không dám phát ra tiếng động nào nữa, bắt đầu
điên cuồng làm ốc vít.
“ Không phải, chủ quản là do thằng nhóc này chạm vào tôi!”
Mà A Lê cố hết sức để giải thích, ý đồ từ đó thoát thân.
Đột nhiên, chủ quản đội mũ trắng cong miệng cười. Anh ấy lộ
ra một hàm răng vàng. Ở trong tay không biết từ khi nào xuất hiện một con dao
nhỏ, tay cầm dao rơi xuống, chỉ trong nháy mắt đã chặt đầu của Hầu Tử .
Ngay lập tức, máu tươi như suối từ đầu của Hầu Tử phun ra, một
vũng máu phun lên trên người tôi, một mùi tanh lập tức truyền đến, như thế nó bám vào xung quanh khoang mũi
không thể nào tản đi.
Cái quy tắc này là
sai! Không nên nghe theo lời của Chủ Quản!
May mà lúc đó A Lê nói không ngừng, cô ấy không ngừng mắng mắng
Hầu Tử, cho đến khi Hầu Tử bị chặt đầu.
Lúc này, chủ quản đứa mắt nhìn về phía tôi nãy dừ không nói
lời nào, trong mắt ông ta hiện lên một tia hung ác, con dao trong tay chậm rãi
giơ lên ,máu tươi rơi xuống, tản ra từng đợt lạnh lẽo.
Tôi biết quy tắc này là không chính xác, tay đập một phát
lên bàn, đứng dậy, không nghĩ bất cứ điều gì, tát một cái vào mặt chủ quản.
Một cái tát giòn giã vang lên, một bên a lê nhìn tôi với vẻ
mặt không thể tin .
Chủ quản bịt miệng, không nói lời nào, ông ấy cũng vô
cùng kinh ngạc
M* m*y nhìn cái gì? mày giỏi lắm à?
Tôi nói với chủ quản những lời này thật ra long bàn tay đã bắt
đầu đổ mồ hôi, tôi không biết làm như vậy đó đúng hay không nữa.
Chủ quản nhìn tôi một lúc, cạch một tiếng, con dao nhuốm đầy
màu rơi xuống đất, sau đó quỳ xuống đất,
ánh mắt mắt mờ mịt .
Tôi nhặt con dao ở trên mặt đất, khi cầm lấy con dao trong
long không hiểu sao có một loại cảm giác an toàn.
Chủ quản không có làm hành đọng gì tiếp theo, chỉ là khuôn mặt
của anh ta bắt đầu biến đổi, từng lớp da tróc ra, dưới da máu thịt không rõ, lộ
ra một hàng răng vàng.
Miêng ông ta nói gì đó: “ tổ trưởng đâu, tổ trường. Công
nhân của ông quá đáng sợ, mau cứu tôi!’’
Xong rồi, cái này hình như muốn gọi người
Cái quy tắc cuối cùng có nói rằng [ Bạn có thể tùy ý trốn
thoát khỏi nhà máy ,nhân viên bảo vệ sẽ không làm gì bạn]
Quy tắc này hiện tại không rõ, tôi cũng không dám hành động
tùy tiện .
A lê nhìn thấy tình hình không ổn , liền quay người bỏ chạy,
tôi một tay giữ chặt lấy cô ấy, hiện tại
chỉ còn lại một người cộng sự này, không thể để cô ấy thử được.
Nhưng mà A Lê không có chút cảm kích nào ngược lại còn khóc
lóc nói: “ đm nếu muốn chết, đừng lôi theo bà đây!”
Ngươi nghĩ rằng lão tử muốn cứu người? tôi chỉ là không muốn
nhìn thấy người khác đi tìm đường chết. Tất nhiên, cũng có thể là cô ấy đúng.
Tức giận run cả người, tôi thuận thế khóa cổ họng A Lê, đè
lên bàn, cô ấy khóc như lê hoa đái vũ , bộ dạng nhìn rất đáng thương, nước mắt giàn
dụa, vẻ hung dữ trước đó đã biến mất, ngược lại cô ấy còn có chút đáng yêu.
Nhưng ta biết rõ, trong lòng không có nữ nhân, rút đao tự
nhiên thần!
"Cô gái nhỏ, nếu không muốn chết thì đừng có manh động,
tôi có biện pháp."
Tôi thật sự có biện pháp,. Bời vì vừa lúc nãy, trong đầu của
tôi xuất hiện một cái âm thanh khác.”
(Đánh thức tài năng: Kiêu ngạo)
(Giải thích tài năng: Đối mặt với các quy tắc, vô pháp vô
thiên, không đi theo cách tiếp cận.)
Thì ra , ở trong trò chơi sẽ thức tỉnh tài năng. Điều này
không được nhắc nhở lúc đầu, lời giải thích duy nhất là tôi đã phá vỡ các quy tắc
của chủ quản.
Quyết định lúc trước của tôi là đúng.
Lúc đó, chủ quản đã gọi một tổ trưởng, tổ trưởng này chịu
trách nhiệm quản lý dây chuyền của chúng tôi.
Hắn vẻ mặt dữ tợnbữu môi , mang theo vẻ mặt không nhịn được
tức giận mắng: “ là người nào không có mắt, dám kiêu ngạo trước chủ quản!"
Trong quy tắc có nhắc đến [ Tổ trưởng đội mũ màu vàng tính
tình nóng nảy, nhưng mà họ rất đáng tin cậy,
tiền đề là bạn không chọc giận bọn họ ]
Rõ ràng, tôi đã không tin tưởng anh ta, mà còn chọc giận anh ta.
Theo cách này, anh ta nhất định sẽ ra tay nhưng tôi không
quen anh ta nên đáp lại: “Là bố mày đánh
thằng quản giáo ngu đó, mày có phản đối gì không?”
Quả nhiên, giây tiếp theo, mặt anh ta trở nên lạnh lùng,
không biết từ lúc nào, trên tay anh ta xuất hiện một chiếc cưa máy, anh ta giật
mạnh, khởi động cưa máy và ném về phía tôi.
Đm, vũ khí của tổ trưởng lần này đỉnh vãi, tôi cầm dao trong
tay, xem ra chỉ có thể thử một phen.
Tôi không tin, vũ khí của chủ quản không mạnh bằng trưởng
nhóm.
không nói sớm hơn làm, chỉ nghe rắc một tiếng, con dao nhỏ xuyên qua cưa điện, đem cưa điện chém thành
hai nửa.
Quả là một con dao sắc bén!
Vẻ mặt tổ trưởng rất nghiêm trọng, anh ta có lẽ không nghĩ tới,
tôi đã có được vũ khí của người giám sát.
Sau khi cắt đứt cưa máy của tổ trưởng, tôi không chút do dự,
xoay con dao trên mu bàn tay, vung cánh tay sang ngang và trực tiếp chém đứt đầu
nhóm trưởng.