Huỳnh Vân thấy như vậy, cũng là sửng sốt một chút, sau đó nhíu mày, muốn tránh hai thứ kia. Mà khi hai thứ kia tới gần, Huỳnh Vân cũng phát hiện, hai thứ này chính là có hai viên ngọc, một viên có màu đỏ tươi, viên còn lại thì màu đen.
Lúc này, hai viên ngọc hình như có thù với Huỳnh Vân, cứ nhắm hướng Huỳnh Vân lao tới. Huỳnh Vân bắt đầu muốn tránh né, cũng ý thức được điểm này, nên đã quay người bỏ chạy. Tuy nhiên, lại xảy ra sự cố ngoài ý muốn, nàng chỉ lo chạy không để ý chân, cho nên không thấy hòn đá, chính vì vậy mà….
- Oái…
Huỳnh Vân ngã xuống té lăn quay trên mặt đất.
Mà hai viên ngọc kia hình như có ý thức vậy, nhìn thấy Huỳnh Vân ngã xuống, chúng cũng cấp tốc lao tới Huỳnh Vân, chỉ thấy hai viên ngọc đó đồng thời chui vào trong cơ thể của Huỳnh Vân.
Chúng vừa chui vào thì thân thể thì Huỳnh Vân đột nhiên run rẩy kịch liệt.
- A…
Lúc này Huỳnh Vân nửa bên người bị nhuộm đỏ, nửa bên người bị nhuộm đen, lộ ra vẻ mặt thống khổ, lăn lộn trên cỏ, kêu gào chịu đựng đau đớn, nhưng cuối cùng nàng cũng không chịu nổi loại đau đớn này, ngay lập tức kêu lên vài tiếng rồi bất tỉnh.
Nhìn vào bên trong cơ thể, thì thấy hai viên ngọc, viên màu đen ở trong đầu Huỳnh Vân, viên màu đỏ thì ở trong đan điền. Mà khi hai viên ngọc tiến vào, thân thể Huỳnh Vân cũng phát sinh biến hóa kinh người.
Ở trong đầu chỗ viên ngọc đen đang ngự trị, viên ngọc đen không ngừng tỏa ra một luồng năng lượng đen, bao quanh trong óc của Huỳnh Vân, trông có vẻ khá bình tĩnh, nhưng trong giây tiếp theo, năng lượng đen nhánh ấy đột nhiên hình thành những cơn lốc nhỏ, tập trung ở trong đầu Huỳnh Vân, từ từ phát ra lực lượng, hấp thu thiên địa chân khí bên ngoài cơ thể của Huỳnh Vân.
Với sự hình thành của vòng xoáy đó, chân khí hấp thụ cũng không ngừng bị hút vào cơ thể nàng, cùng với sự truyền vào của những chân khí đó, chỉ nghe…
Ào…
Một tiếng nhẹ nhàng vang lên, chân khí vốn đã bị lực lượng trong đầu hấp thụ lại chậm rãi ngưng tụ lại với nhau, tạo thành một mảng sương mù màu vàng lượn lờ ở trong đầu Huỳnh Vân.
Mà trong đan điền của nàng, viên ngọc màu đỏ cũng có một loạt chuyển động, có thể thấy được nó đang tỏa ra lực lượng cực nóng chạy khắp thân thể Huỳnh Vân, thiêu đốt toàn bộ kinh mạch của nàng.
Những lực lượng đó chạy khắp nơi trong cơ thể, nếu quan sát cẩn thận thì có thể phát hiện, các gân mạch nơi những lực lượng đó đi qua đều bị cưỡng bức tăng gấp đôi, một luồng chân khí yếu ớt chuyển động, nhưng khi những luồng chân khí đó chuyển động đến gần lực lượng cực nóng đó, đều hoàn toàn bị hấp thụ sạch sẽ, không để lại một tia dư thừa.
Những lực lượng đó không chút kiêng dè chạy khắp nơi trong cơ thể Huỳnh Vân, hễ gặp phải chân khí thì sẽ nhanh chóng hấp thu, khiến cho ở thể bên ngoài của Huỳnh Vân cũng tỏa ra hơi thở cực nóng, ngay cả khi Huỳnh Vân đã ngất đi cũng có thể cảm nhận được loại cảm giác này, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng đau đớn.
Nhưng khi những lực lượng không bị cản trở ấy đến một chỗ trong gân mạch thì bất ngờ bị chặn lại.
Lực lượng cực nóng đó không ngừng đánh vào một sợi gân ngăn ở phía trước, có thể mơ hồ cảm nhận được năng lượng mờ nhạt từ sợi gân đó phát ra đang chống lại tác động của lực lượng cực nóng đang đánh vào, nếu Huỳnh Vân có thể nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ phải kinh ngạc, bởi vì lực lượng cực nóng đó là đang đánh vào nơi Tinh Hồn trong truyền thuyết.
Lực lượng cực nóng đó không ngừng đánh vào kinh mạch nơi Tinh Hồn đang tọa lạc với sức mạnh dữ dội, cũng bởi vì nó không ngừng đánh vào, nơi Tinh Hồn tọa lạc cũng từ từ nứt ra, theo thời gian trôi đi, chỉ thấy…..
Ầm…
Kinh mạch nơi Tinh Hồn bị lực lượng cực nóng tác động vào lúc này cũng hoàn toàn bị phá vỡ, lực lượng cực nóng nhanh chóng xông vào gân cốt, không ngừng càn quét bên trong.
Mà do bởi vì kinh mạch phá vỡ, nên có thể thấy được thiên địa năng lượng nồng đậm ở trong gân mạch bốc lên, nếu như lúc này có ngươi ở chỗ này, sẽ phát hiện thực lực của Huỳnh Vân đang không ngừng tăng lên.
Dường như cũng cảm ứng được khí tức của thực lực đang tăng lên, viên ngọc đen trong đầu cũng rung động, lập tức những vòng xoáy mà nó đã hình thành, cũng trở nên lớn hơn rất nhiều. Thiên địa chân khí bên ngoài thân thể cũng nhanh chóng tiến vào trong đầu Huỳnh Vân, không ngừng rót vào trong viên ngọc đen, bề mặt viên ngọc đen cũng toát ra ánh sáng nhàn nhạt, tỏa ra một luồng hàn khí âm u mờ ảo.
Còn lực lượng cực nóng trong cơ thể Huỳnh Vân cũng xông vào chỗ sâu trong Tinh Hồn, chỉ thấy chân khí dày đặc ở chỗ sâu trong Tinh Hồn khi gặp phải lực lượng cực nóng đã hoàn toàn bị nuốt chửng. Mà Huỳnh Vân thực lực vốn đang không ngừng tăng lên, lúc này cũng đã dừng lại.
Mà viên ngọc màu đỏ, cũng giống như viên ngọc màu đen, cũng phát ra ánh sáng yếu ớt và tỏa ra hơi thở cực nóng.
Cũng bởi vì một loạt sự kiện này, mà thân thể Huỳnh Vân không ngừng biến hóa, bởi vì hơi thở cực nóng đó, mà tại chỗ Huỳnh Vân ngất đi, lúc này cỏ non xanh mướt cũng bị hơi thở cực nóng đó làm cho khô héo vàng úa, tạo thành một khu vực cằn cỗi nho nhỏ.
Do bởi vì xung quanh nơi này không có ai, nên cũng không ai biết về sự thay đổi của Huỳnh Vân.
…………
Trong một đại điện bên trong Thiên Tông Môn của trấn Thiên Dương.
Ầm…
Một người đàn ông cao lớn nắm chặt tay và đấm vào bức tường gần mình, lập tức bức tường sụp đổ vì cú đánh ấy.
- Khốn kiếp, rốt cuộc là ai, ai đã giết anh ta, nếu để cho ta biết, ta sẽ xé xác hắn thành trăm mảnh. A a a….
Người đàn ông cao lớn điên cuồng vung nắm đấm, chân khí hình thành liên tục đập vào tường, điều này cũng khiến tất cả các bức tường sụp đổ.
Chợt, một nam tử mặc áo bào xám tiến vào, quỳ một chân trước mặt người đàn ông cao lớn, chắp tay nói:
- Khởi bẩm phó Tông chủ, thuộc hạ đã điều tra ra, Tông chủ bị phi đao từ phía trước đâm chết, mà có thực lực có thể đâm chết Tông chủ từ phía trước, chỉ có một người…
- Ồ, mau nói cho ta biết đó là ai.
Người đàn ông cao lớn nghe vậy cũng tức giận nói, siết chặt nắm đấm. Người đàn ông cao lớn này tên là Dương Lối, là em trai của Tông chủ Thiên Tông Môn - Dương Phách. Hai anh em họ vô cùng yêu thương nhau, nên lúc biết tin Dương Phách chết, Dương Lối cũng vô cùng đau buồn, và thề nhất định phải chính tay giết chết hung thủ, đem kẻ đó băm thành từng mảnh.
Nam nhân quỳ một chân nhìn Dương Lối nói:
- Hồi bẩm Phó Tông chủ, người có thực lực giết chết Tông chủ không ai khác chính là Huỳnh Khiếu Thiên của Huỳnh gia, chỉ có thực lực của ông ta, cùng với tuyệt chiêu võ kỹ cấp thấp của bọn họ "đoạt mệnh phi đao" mới có thể giết Tông chủ từ chính diện.
- Huỳnh Khiếu Thiên, Huỳnh Khiếu Thiên, hay lắm, mười năm trước ngươi giết bốn vị cường giả trong Tông môn ta, hiện giờ lại giết cả anh ruột của ta, ha ha, Huỳnh gia, Huỳnh Khiếu Thiên, ta thề, nếu ta không tự tay giết ngươi, khiến cho Huỳnh gia ngươi nhà tan cửa nát, ta sẽ không là Dương Lối. Aaaaaa…
Nghe những lời của người đang quỳ nói, Dương Lối cũng biết, cũng chỉ có thực lực cỡ Huỳnh Khiếu Thiên mới làm được. Mà từ vết thương của Dương Phách cũng tìm thấy một mũi phi đao. Chỉ có cường giả như thế phối hợp với Võ Kỹ như vậy mới có thể giết được thực lực Kim Khí Cương - Dương Phách. Mà loại Võ Kỹ cấp thấp này cũng chỉ có Huỳnh gia mới có. Cho nên Dương Lỗi cũng cho rằng Huỳnh Khiếu Thiên đã giết Dương Phách.
Còn người quỳ một chân trên mặt đất cũng cảm giác được trong cơ thể Dương Lối phát ra sát khí, lúc này khóe môi cũng hơi cong lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT