Cạch.

.

Tiếng cửa phòng sanh mở ra, nữ y tá bế trên tay là hai đứa bé chậm rãi bước ra ngoài, Hàn Hạo Dương nhanh chóng lao đến, không kịp nhìn mặt hai đứa trẻ, đã lao như bay vào bên cạnh cô!

_Bác sĩ vợ tôi sao rồi.

.

!
Ngay lập tức lên tiếng hỏi bác sĩ!

Hành động lao vào như cơn gió của anh, khiến vị bác sĩ kia không khỏi giật mình, lắc đầu nhưng khẽ cười nhẹ một cái, ngay cả con mình còn chưa chịu bế một cái, đã vội vã chạy ngay vào đây lo lắng cho vợ, đúng là người đàn ông thương vợ, đặt vợ lên đầu đây mà!

_Sản phụ vừa sanh xong, sức khỏe vẫn còn rất yếu, do sinh đôi nên mất sức nhiều hơn, dẫn đến tình trạng mệt quá mà bất tỉnh.

.

!!
_Cậu cứ yên tâm, một lát cô ấy sẽ tỉnh lại ngay thôi.

.

!!
Vị bác sĩ điềm đạm trả lời, không quan tâm người trước mặt là ai.

.

Hàn Hạo Dương nhìn cô nằm yên bất tỉnh mà đau lòng, hôn nhẹ lên trán cô một cái, giọng khàn khàn tràn đầy vẻ hạnh phúc vang lên bên tai của cô.

.

_Cảm ơn vợ, cảm ơn vì em đã không màn nguy hiểm hi sinh vì anh nhiều như vậy.

.

!
Sau khi y tá thông báo xong về giới tính của hai đứa bé, mẹ Hàn và mẹ Sở bước đến mỗi người trên tay bế lấy một đứa!

Hai đứa bé là một cặp song sinh, một trai một gái, bé trai ra trước nên sẽ làm anh, hiển nhiên bé gái còn lại sẽ là em.

.

Ngay sau đó Sở Diệu Linh cũng được đưa về phòng bệnh VIP để người nhà chăm sóc.

.

Qua một lúc lâu Sở Diệu Linh cũng nhẹ nhàng nâng mí mắt tỉnh dậy, Hàn Hạo Dương luôn túc trực bên cạnh chăm sóc, nhìn thấy cô tỉnh dậy thì vô cùng vui mừng.

.

_Vợ à, em tỉnh rồi, có đói không để anh lấy cháo cho em ăn nha.

.

!
_Dương con đâu rồi anh, em muốn bế.

.

!!
_Ngoan con vẫn còn đang ngủ, em ngồi dậy ăn chút cháo, một chút anh sẽ đi bế con về cho em ngay.

.

!
_Dạ.

.

!!
Một lúc sau, mẹ Hàn và mẹ Sở cũng bế hai đứa trẻ quay trở lại phòng cô, Sở Diệu Linh vui đến không kìm được nước mắt, đôi tay ôm lấy hai đứa bé vào lòng, những giọt nước mắt của hạnh phúc liên tục rơi xuống!

Nhìn hai đứa bé ngoan ngoãn trong lòng, khiến cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc, đây là kết tinh tình yêu của anh và cô, một mối liên kết gắn chặt giữa hai người với nhau.

.

_Dương anh đã đặt tên cho con chưa vậy.

.

!
_Vợ cứ yên tâm, chuyện này anh đã suy nghĩ suốt cả buổi rồi.

.

!!

_Bé trai sẽ tên là Hàn Hạo Nhiên, bé gái sẽ là Hàn Thiên Y, mọi người thấy có được không.

.

!!

Tất cả mọi người đều đồng ý với hai cái tên này nghe rất hay cũng rất ý nghĩa.

.

Một lúc Sở Diệu Linh cũng lên tiếng!

_Vậy thì Hàn Hạo Nhiên ở nhà sẽ gọi là Đậu Đậu, còn Hàn Thiên Y sẽ gọi là Bối Bối có được không anh.

.

!
_Được, tất cả đều nghe vợ hết.

.

!
Không gian phòng bệnh bây giờ chỉ toàn là tiếng cười nói vui vẻ của tất cả mọi người.

.

_________________
Sở Diệu Linh sau một tuần ở bệnh viện, thì hôm nay cũng được xuất viện về nhà.

.

Bên trong phòng của hai tiểu bảo bảo cũng được đặt thêm một cái nôi, hai đứa bé về đến nhà thì ngoan ngoãn ngủ trong chiếc nôi xinh xinh của mình!

Bối Bối sau khi bú no nê cái bụng thì lăn ra ngủ, duy chỉ có Đậu là lúc nào cũng muốn được cô ôm, ngay cả ti sữa cũng dành được ti nhiều hơn cả em gái!

Sở Diệu Linh cũng vì vậy mà yêu chiều cậu quý tử, luôn ôm lấy Đậu Đậu trên tay mỗi khi cậu bé đòi mình bế, cô cũng không ngại ngùng gì mà vén áo lên cho Đậu Đậu ti sữa, ngay trước mặt ai kia!

Người nào đó lúc này mặt mày lúc đã xám xịt, mây đen không ngừng kéo đến mù mịt, Hàn Hạo Dương liếc xéo đứa con trai cưng của mình, khi dám dành vợ với ba nó!

Đậu Đậu như hiểu được ánh mắt ghen tuông của cha mình, càng ti sữa càng mạnh bạo hơn, tiếng chép chép vang lớn khắp cả phòng!

Hàn Hạo Dương lúc này mặt đã đen hơn cả đít nồi, nhưng chỉ còn biết nghiến răng chịu đựng, "Đậu Đậu con cứ chờ đấy, đợi đến khi con lớn, con sẽ biết tay ta".

.

Hàn Hạo Dương luôn làm vẻ mặt ghét bỏ khi nhìn Đậu Đậu ti sữa, lại luôn cưng chiều Bối Bối nhiều hơn, "Chỉ có Bối Bối nhà ta là thương ba thôi, không như cái thằng nghịch tử kia, suốt ngày chỉ biết giành mẹ".

.

Sở Diệu Linh nghe mấy lời của anh nói thì vô cùng chán nản, ngẫm nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng!

_Đây chắc chắn không phải là chồng cô rồi, chẳng lẽ là bị tráo đổi với ai, Hàn Hạo Dương mà cô biết là người luôn cao ngạo, đâu thể nào lại ghen tuông với cả con mình được.

.

!
_Chắc chắn là bị tráo rồi, có ai lấy nhầm cái đĩa bay của ổng không vậy, mau mau trả lại để ổng bay về đi, trả ông chồng cao ngạo, lạnh lùng của tôi lại đây.

.

!
Sở Diệu Linh cứ vô tư nói, trong khi đó khuôn mặt Hàn Hạo Dương đã trở nên biến sắc.

.

Tuy là luôn tỏ ra ghen tuông với Đậu Đậu, nhưng khi về đêm, anh luôn giúp cô chăm sóc hai đứa trẻ thật cẩn thận, để cô có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, cũng như lấy lại sức!

Nhưng không thể phủ nhận một điều, Hàn Hạo Dương chăm sóc hai đứa bé rất chu đáo, mỗi động tác thay bỉm cũng rất nhuần nhuyễn, rất ra dáng một ông bố bỉm sữa.

.

Sở Diệu Linh khi hết tháng ở cữ, thì bất đầu ra sức tập luyện lấy lại vóc dáng thon gọn ngày xưa, hai đứa bé cũng ngày càng trở nên lanh lợi.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play