Sau khi đã giúp Tô Thước tiêm xong thì Khương Đình Lập cũng không nán lại mà lập tức rời đi vì có việc, lúc cậu ta rời đi không lâu thì Châu Tiểu Á cũng đã thay xong quần áo và bước xuống nhà, nhìn qua nhìn lại thì cô không thấy Khương Đình Lập đâu, nên liền nói:
- Ủa, Khương Đình Lập đâu rồi?
- Nó có việc nên về trước rồi.
Châu Tiểu Á cũng gật đầu, nhưng rồi sau đó thì cô cũng ngồi xuống ngay bên cạnh anh, lúc này thì cô thật sự muốn hỏi anh về chuyện ban sáng, tại sao lúc đó anh có thể cứu cô, có thể giúp cô thuận lợi qua môn, nhưng anh lại không làm vậy, thậm chí là còn nhất cử nhất động đều quan sát cô không rời nửa giây, cái này không phải là ép người quá đáng hay sao?
Nhưng rồi sau đó thì cô cũng không tài nào mở miệng được, tuy vậy thì cô cũng len lén nhìn anh, nói:
- Tô Thước, anh thấy môn thi này bài của ai sẽ đứng top?
- Đoàn Tinh Tinh, Tần Phi Thiên, Lục Kha Kỳ. Ba người này vẫn giữ phong độ rất tốt, nhưng có vẻ như lần này Đoàn Tinh Tinh đã vượt qua Tần Phi Thiên rồi.
Bỗng chốc trong lòng của Châu Tiểu Á có chút không vui, anh dường như không thèm để ý đến cô, thậm chí là khen cô nửa câu cũng không có... Lẽ nào bao nhiêu nỗ lực mà cô cố gắng thể hiện trước mặt anh điều biến thành công da tràng rồi hay sao?
- Bàng Linh hôm nay làm bài cũng rất tốt, chắc hẳn lần này cô ấy có thể vào top ba.
- Vậy còn em?
Tô Thước lúc này mới nhìn sang Châu Tiểu Á, rồi thì anh lại nâng kính của mình lên một chút, chăm chú nhìn vào bài thi của cô, nói:
- Em muốn tôi nói thật hay đùa?
- Nói thật.
Nghe đến đây thì Tô Thước cũng lãnh đạm tháo mắt kính ra, sau đó đưa tay xoa xoa hai con mắt của mình, rồi lại đặt bài thi của Châu Tiểu Á xuống bàn, đưa gương mặt không thỏa mãn nhìn cô, còn thở dài một tiếng, nói:
- Tôi thật sự không biết em đang viết cái gì trong bài thi nữa. Châu Tiểu Á, em có từng suy nghĩ mình sẽ chuyển khoa chưa? Với thành tích này của em... Nếu tôi cho em qua môn thì rất kì quái.
Ngay lúc này thì Châu Tiểu Á liền có chút cúi đầu, bài làm của cô tệ đến mức đó sao? Nhưng dù sao thì đó cũng là năng lực của cô, ít nhất thì trong suốt quá trình làm bài cô cũng không hỏi bài ai, nếu như anh nể mặt một chút thì vẫn chấm điểm ưu ái mà. Nhưng có lẽ Châu Tiểu Á đã tự dánh giá bản thân quá cao rồi, rõ ràng Tô Thước không hề có ý định thiên vị cô, thậm chí là sau này, cho dù cô có là vợ của anh thì chắc chắn anh cũng sẽ chẳng thiên vị một chút nào đâu.
- Vậy... Nếu như em không đạt top ba thì liệu anh có đồng ý kết hôn với em không?
- Vẫn xem biểu hiện của em đã.
Dừng một chút, Tô Thước lại nhìn cô, nói:
- Châu Tiểu Á, nhưng tôi nghĩ em vẫn nên chuyển khoa đi, theo một chuyên ngành mình không thích thì sẽ chẳng nỗ lực cho thành công đâu.
Hiển nhiên thì những gì Tô Thước nói cô đều đã nghĩ qua rồi, tuy nhiên thì hiện tại cô cũng đã theo học đến năm hai rồi, liệu bây giờ chuyển khoa sẽ còn kịp hay không? Hơn nữa nếu như cô chuyển khoa thì mẹ cô sẽ đồng ý chứ? Bây giờ trong đầu của Châu Tiểu Á thật sự có rất nhiều suy nghĩ về dự định của mình, nhưng rồi mọi thứ lại biến thành hư không, vì trước mắt cô muốn đổi chuyên ngành thì cần phải thông qua Khang DIệu Di, nhưng cô dám chắc bà ấy sẽ không đồng ý.
- Tô Thước, lúc trước em cũng từng nghĩ đến chuyện đó, nhưng sau nhiều lần thuyết phục cha mẹ không thành thì em đã từ bỏ ý định đó lâu rồi.
- Đợi khi kết hôn rồi, em có thể tự do chuyển ngành em muốn.
Bất chợt Châu Tiểu Á có chút khựng lại, cô đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía của anh, sau khi đại não tiêu hóa xong câu nói của anh thì cô còn kích động đứng dậy, hai mắt mở to hết mức, nói:
- Anh vừa nói gì vậy?
Lúc này Tô Thước cũng nhìn cô, nghiêng đầu đáp:
- Tôi nói, sau này kết hôn rồi thì em có thể tự do chuyển ngành.
- Khoan đã... Chẳng phải bài thi lần này của em không tốt sao? Cũng chưa chắc là vào được top ba... Sao anh lại...?
Nhưng Tô Thước không giải thích nhiều mà chỉ nghiêng đầu thốt ra hai chữ "Không muốn?", hiển nhiên thì với một cô gái khát khao danh phận như Châu Tiểu Á thì liền lắc đầu, sau đó còn luôn miệng nói là "Muốn". Hiện tại còn chưa đăng ký kết hôn mà Châu Tiểu Á đã nghĩ xong nên sinh mấy đứa con rồi, nếu như đăng ký kết hôn xong chắc tên cháu cũng đã định xong hết cả rồi.
Rồi thì sau đó thì Tô Thước cũng bảo cô chuẩn bị một chút, ngày mai là ngày nghỉ nên anh định đưa Châu Tiểu Á đến Giang Thành để gặp Hà Mật, đồng thời cũng xem như là buổi ra mắt chính thức của anh đối với mối quan hệ này, vì từ khi ở bên cạnh Châu Tiểu Á thì anh vẫn chưa cho cô một danh phận chính xác, bây giờ cho dù mối quan hệ của họ là dựa vào hợp đồng. nhưng kết hôn là sự thật, vì thế nên anh cũng muốn chỉn chu một chút, sau này sẽ không cảm thấy có lỗi quá nhiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT