'Liễu tiểu thư!'

Người phụ nữ nghe gọi thì nhíu mày, cô không biết người vừa gọi mình là ai và từ đâu đến, cô cố gắng vắt óc lụt lội lại số tư liệu mà mình đã tham khảo trước đó. Nhưng không tài nào nhận ra được người vừa gọi mình là ai.

'Có chuyện gì?'

'Liễu tiểu thư, đây là đơn ly hôn chủ nhân đã cho luật sư chuẩn bị rất kỹ càng!'

Người phụ nữ nheo mắt "hoá ra là người của Doãn Duyệt, mà cái tên Doãn Duyệt này cũng thật là..."

'Được rồi, về nhắn lại với chủ nhân của anh là nhớ đến cục dân chính đúng giờ đấy nhé!'

'Cảm ơn Liễu tiểu thư!'

Người phụ nữ càng nhíu chặt mày hơn "hắn cảm ơn mình là vì mình đồng ý ly hôn sao?"

Thuộc hạ của Doãn Duyệt rời đi, bỏ lại sau lưng là ánh mắt kinh ngạc của người phụ nữ.

…………

'Doãn gia!'

"Có chuyện gì?"

'Doãn gia, vừa rồi Doãn Duyệt đã gửi đơn ly hôn đến cho Liễu tiểu thư!'

"Ừm!"

'Còn nữa!'

"Nói đi!'

'Cả tháng nay Doãn Đình Vân không có mặt trong nước'.

"Ta biết rồi!"

Dạ Phong đang khoan thai bước vào...

Doãn Lục Lang lạnh lùng nhìn Dạ Phong!

'Cho tôi tách trà!'

Doãn Lục Lang nhíu mày "đây là Doãn Thị, không phải quán trà".

'Hửm? Cậu đúng là tên hẹp hòi!'

"Nói đi...nước A thế nào?"

'Có tin tốt và tin xấu, cậu muốn nghe tin nào trước?'

"Cậu cứ nói đi, tốt xấu gì thì tôi cũng muốn nghe. Vậy nên cái nào trước vẫn không quan trọng!"

Dạ Phong nhìn thuộc hạ của Doãn Lục Lang và khẽ lên tiếng "tôi có chút chuyện riêng cần nói với Lục Lang".

Thuộc hạ hiểu ý nên vội rời đi và khép lại cánh cửa giúp người bên trong phòng.

Dạ Phong bước ra cửa nhìn xung quanh một lượt rồi mới khóa trái cửa.

Doãn Lục Lang biết chuyện này không đơn giản nên ngồi nghiêm túc hơn, chờ xem Dạ Phong sẽ nói gì.

'Lục Lang, tôi đã tra ra được Doãn Đình Vân thường xuyên xuất hiện tại bệnh viện tư nhân lớn nhất nước A, đó là bệnh viện tư nhân của nhà họ Từ'.

"Người thân của hắn bị bệnh nặng à?"

'Không, là Tiểu Hiên, cô ấy bị lao phổi nên cần phải nhập viện để điều trị!'

Tim Doãn Lục Lang rơi xuống tận vực sâu "Tiểu Hiên Hiên".

"Nhanh giúp tôi chuẩn bị, tôi muốn bay ngay sang nước A!"

'Cậu bình tĩnh trước đã Lục Lang, nước A là lãnh địa của Doãn Đình Vân, có khi hắn đã cố tình mai phục và dụ dỗ cậu chui đầu vào bẫy cũng nên'.

"Nhưng tôi làm sao có thể bỏ mặc được Tiểu Hiên Hiên, cô ấy đang bệnh nặng đến thế! Lòng tôi như bị vô số côn trùng đốt!"

'Tôi hiểu mà, nhưng chúng ta phải tìm cách cứu cô ấy, kế hoạch không thành sẽ càng khiến cho cô ấy nguy hiểm hơn'.

Nghe Dạ Phong nói cũng hợp lý, Doãn Lục Lang không nói gì thêm. Anh đã quyết định sẽ âm thầm đến nước A một chuyến.

Cốc...cốc...

Nghe có tiếng gõ cửa, Dạ Phong liền lánh mặt.

'Lục Lang!'

Sắc mặt Doãn Lục Lang liền trở nên âm u lạnh lẽo "hừ...to gan lắm, dám giả mạo Tiểu Hiên Hiên của mình, nhưng không sao...lợi dụng cô ta để giải trừ hôn ước giữa Tiểu Hiên Hiên và Doãn Duyệt vậy".

Một vòng tay ôm lấy đôi vai rộng của Doãn Lục Lang, khiến anh cảm thấy vô cùng khó chịu. Anh rất muốn hất ra, nhưng thôi...cố nhịn vậy!

"Em sao vậy Tiểu Hiên Hiên?"

Người phụ nữ ngồi lên đùi Doãn Lục Lang "Lục Lang, em và Doãn Duyệt sắp ly hôn rồi!'

"Thật sao?"

'Thật mà anh!'

Doãn Lục Lang thầm nghĩ "thôi thì cứ lợi dụng cô ta để ký đơn ly hôn với Doãn Duyệt! Chỉ có như thế thì Tiểu Hiên Hiên mới chịu trở về bên cạnh anh".

………

Tại Tòa Án Nhân Dân!

Doãn Duyệt mang theo nỗi đau thầm kín bước vào cục dân chính. Anh còn nhớ khi anh cùng Tiểu Hiên đến cục dân chính kết hôn, Tiểu Hiên rất buồn vì cô vẫn còn yêu Doãn Lục Lang. Hôm này, tại nơi kết thúc của hai người, sắc mặt Tiểu Hiên lại hớn hở vui cười, chuyện như chẳng liên quan gì đến mình. Doãn Duyệt nhìn cô mà thấy lòng chua chát.

'Anh chị có cần phải suy nghĩ lại không? Chúng ta khó khăn lắm mới đến được với nhau...'

Doãn Duyệt lạnh lùng lên tiếng "không cần, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi!"

Thư ký lại hỏi tiếp "thế còn tài sản chung?"

"Tôi sẽ cho cô ấy 10 tỷ, coi như bồi thường cho cô ấy!"

Người phụ nữ cười thầm "cũng hào phóng lắm! Đúng là bánh trên trời rơi xuống".

Nói xong anh quay sang nhìn người phụ nữ bên cạnh mình, thấy cô vẫn tươi cười, anh khẽ nhíu mày.

'Anh chị, mời ký tên!'

Doãn Duyệt cầm bút lên, nhưng không hiểu tại sao hôm nay chiếc bút trên tay lại nặng đến mức khiến anh không thể cầm nổi.

Doãn Duyệt liếc nhìn người phụ nữ ngồi bên cạnh mình mà lòng nhói đau..."cô ấy như vậy mà lại đặt bút lên giấy ký một cách dứt khoát không cần phải suy nghĩ!"

"Khoan đã!"

Cô thư ký thụ lý hồ sơ ly hôn mỉm cười, cô thấy cặp vợ chồng này rất đẹp đôi.

Người phụ nữ cười lạnh!

Doãn Duyệt nắm cổ tay người phụ nữ bên cạnh "nói...cô là ai?"

'Tôi...tôi, anh điên à? Tôi là Liễu Hiên chứ còn ai nữa'.

"Cô không phải là Tiểu Hiên, cô chỉ là một kẻ giả mạo!"

Người phụ nữ hất tay Doãn Duyệt "thả tôi ra, anh muốn làm gì?"

Tay cô càng bị nắm chặt hơn.

"Nói...cô là ai? Tiểu Hiên đâu?"

Người phụ nữ lo sợ, cố gắng thu tay lại nhưng càng giãy giụa càng bị nắm chặt hơn.

"Cô dám đùa với tôi sao?"

Người phụ nữ không biết vì sao Doãn Duyệt lại phát hiện ra cô không phải là Liễu Hiên thật sự, rõ ràng là hoàn hảo đến mức không thể nào hoàn hảo hơn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play