'Doãn gia!'

Doãn Lục Lang đang phiền não, đã rất lâu rồi Liễu Hiên cắt đứt liên lạc với anh, cũng không biết cô đã đi đâu...anh không thể tra ra được tung tích của cô, cô như biến mất khỏi hành tinh này.

Doãn Lục Lang đến trường, nhưng cũng không tra ra được cô đã chuyển trường đi đâu.

'Doãn gia...Doãn gia...'

Trợ lý gọi mấy lần mới kéo được hồn phách của Doãn Lục Lang trở về!

"Có chuyện gì?"

'Doãn gia, tên Doãn Duyệt kia gửi thiếp mời! Tháng sau là ngày cưới của hắn ta'.

Doãn Lục Lang không mấy hứng thú với người mang tên Doãn Duyệt!

'Doãn gia!'

"Cậu còn có chuyện gì à?"

'Doãn gia không cần xem qua thiệp cưới sao?'

Doãn Lục Lang nhíu mày "Cậu rảnh à? Thiệp cưới thì có gì đáng để xem?"

'Thì ít nhất Doãn gia cũng phải xem qua ngày thành hôn của họ là ngày nào chứ!'

Doãn Lục Lang ném tấm thiệp vào người trợ lý "Cậu thích thì cứ mở ra mà xem".

Trợ lý mân mê tấm thiệp, lòng thầm ngưỡng mộ "nhà giàu có khác, tấm thiệp mời thôi cũng đã đẹp lộng lẫy thế này!"

Doãn Lục Lang nhíu mày "Cậu có vẻ như rất thích tấm thiệp đó thì phải".

'Vâng, tấm thiệp rất đẹp Doãn gia à '

Doãn Lục Lang bó tay vì cạn lời, nhưng chẳng biết phải nói gì!

Trợ lý đọc chầm chậm từng chữ "Doãn Duyệt, Liễu Hiên..."

Doãn Lục Lang lạnh giọng hỏi "Liễu Hiên? Liễu Hiên thế nào?"

Lúc này trợ lý mới hoàn hồn "Doãn...Doãn gia"

"Vừa nãy cậu nói gì?"

'Liễu Hiên tiểu thư kết hôn cùng Doãn Duyệt!'

Doãn Lục Lang chết lặng "sao chứ?"

Anh đứng phắt dậy và chạy một mạch về phía nhà xe, anh lái xe đến tìm Doãn Duyệt!"

...----------------...

'Ông chủ!'

Có chuyện gì???

'Thưa ông chủ, Doãn Lục Lang đến tìm!'

Doãn Duyệt cười khẽ "Mời hắn vào"

Doãn Lục Lang từng bước điềm tĩnh bước vào sảnh lớn...nơi này là một sơn trang vừa nguy nga vừa rộng lớn.

Chào ông chủ Doãn!

Doãn Lục Lang không thèm để ý gì đến Doãn Duyệt, anh lạnh lùng lên tiếng hỏi "Tiểu Hiên Hiên đâu?"

Doãn Duyệt cười như không cười "Cậu xưng hô với chị dâu của mình như vậy à?"

"Chị dâu?"

Ừm!

Phốc...

Doãn Duyệt bị ăn một đấm của Doãn Lục Lang.

Haiz...em trai tôi quá nóng tính thì phải!

'Người đâu, pha cho em trai tôi tách trà. E là em ấy đi đường xa nóng bức quá nên tâm trạng cũng vì thế mà nóng theo'.

"Doãn Duyệt! Tôi muốn gặp Tiểu Hiên Hiên".

'Được thôi, em chồng muốn gặp chị dâu cũng không phải là chuyện gì to tát lắm'.

Mặt Doãn Lục Lang không có chút cảm xúc "đừng gọi tôi là em trai một cách thuận miệng đến thế, Tiểu Hiên Hiên là hôn thế của tôi!"

'Cậu là em trai của tôi, đó là sự thật không thể nào thay đổi được".

"Đủ rồi, tôi muốn gặp Tiểu Hiên Hiên!"

'Cậu đừng có mà rượu mời không uống, đây là sơn trang của tôi, không phải là Doãn gia của cậu mà cậu muốn làm gì thì làm...tôi sẽ không khách sáo nếu như cậu không biết kiềm chế bản thân!'

…………

Bà chủ mới về!

Sắc mặt Liễu Hiên âm u lạnh lẽo, từng bước tiến vào sảnh lớn...

"Tiểu Hiên Hiên!"

- Lục Lang, sao anh lại đến đây chứ?

Doãn Lục Lang ôm lấy Liễu Hiên "chúng ta về thôi em!"

Doãn Duyệt nheo mắt "hai người dám...."

Liễu Hiên đẩy Doãn Lục Lang ra "xin lỗi, tôi sắp kết hôn rồi".

"Tiểu Hiên Hiên!"

- Lục Lang, anh chưa nhận được thiệp mời sao?

Doãn Lục Lang như vừa rơi xuống hầm băng "đây là quyết định của em sao?"

- Phải!

"Được, anh sẽ không làm phiền em nữa".

Liễu Hiên ngã quỵ sau khi Doãn Lục Lang rời đi.

Doãn Duyệt đỡ cô đứng lên "em sao rồi?"

- Vừa lòng anh lắm, phải không?

Doãn Duyệt không nói gì, anh buông Liễu Hiên ra và lặng lẽ rời đi.

- Lục Lang, em xin lỗi!

……………

'Thưa bà chủ, hôm nay là ngày ông chủ và bà chủ đi đăng ký kết hôn. Ông chủ đang chờ bà dưới sảnh'.

- Tôi biết rồi!

Tại cục dân chính, Liễu Hiên cùng Doãn Duyệt sánh bước đi vào. Bất kỳ một ai cũng phải trầm trồ vì hai người họ rất đẹp và rất xứng đôi. Rất nhanh sau đó thì cả hai đều cầm trên tay tờ giấy kết hôn đi ra.

Doãn Duyệt không lộ chút cảm xúc nào, anh chỉ điềm tĩnh bước từng bước vững chải.

Liễu Hiên mang theo sầu não rời khỏi cục dân chính, suốt cả chặn đường về cô không hề lên tiếng, mắt u buồn nhìn ra cảnh vật bên ngoài qua ô cửa xe.

...----------------...

"Doãn gia!"

"Ra ngoài đi, tôi muốn được yên tĩnh".

Từ lúc trở về, Doãn Lục Lang vùi đầu vào công việc, làm đến quên ăn quên ngủ.

Anh đứng nhìn ra ngoài cửa sổ, những ánh đèn neon rực rỡ soi xuống đường, người người cứ qua qua lại lại khiến cho phố xá càng thêm tấp nập. Chưa bao giờ anh thấy lòng mình cô đơn đến như vậy.

"Tiểu Hiên Hiên, sao em lại kết hôn với Doãn Duyệt?"

Doãn Lục Lang nhìn chằm chằm vào tấm thiệp mời rồi tức giận vò nát "Doãn Duyệt nhất định là anh đã giở trò".

Cốc...cốc...cốc...

"Vào đi!"

Dạ Phong vội vã bước vào...

Doãn Lục Lang nhìn Dạ Phong "sao rồi?"

Dạ Phong thở dài "còn sao trăng gì nữa, chính Doãn Duyệt đã giở trò, Tiểu Hiên vì muốn giúp đỡ cậu vượt qua khó khăn mà đã đồng ý gả cho Doãn Duyệt".

Doãn Lục Lang gục đầu, anh thật sự rất buồn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play