"Hiên Hiên!"

Liễu Hiên quay sang nhìn Tây Ngọc Liêu "sao vậy Tiểu Liêu?"

Tây Ngọc Liêu thẹn thùng "Tiểu Liêu sao? Từ trước đến nay chỉ có người nhà cô mới gọi cô như thế!"

Liễu Hiên hỏi lại "có gì không Tiểu Liêu?"

Ồ, ý mình là bộ váy ngắn này có lẽ sẽ hợp với dáng người của bạn đó Hiên Hiên!

Liễu Hiên cầm lấy chiếc váy Tây Ngọc Liêu đưa đến "được rồi để mình thử xem sao!"

Một lúc sau...

Liễu Hiên bước ra khỏi phòng thử đồ trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người...

"Đẹp...đẹp thật..."

Nhân viên phục vụ bước đến trước mặt Liễu Hiên "quý khách mặc bộ váy này trông thật đẹp, nó giống như được thiết kế riêng cho cô vậy".

Liễu Hiên nhìn vào gương "nhưng tôi thấy nó hơi ngắn!"

Lâm An An thì không lạ gì tính tình của Liễu Hiên, với bộ váy ngắn này thì chắc chắn là Liễu Hiên sẽ không bao giờ dám diện khi ra ngoài "Hiên Hiên à, hay chúng ta thử bộ khác vậy!"

Tây Ngọc Liêu bĩu môi "đẹp như vậy mà không mua thì thật tiếc, Hiên Hiên à bạn có cần suy nghĩ lại không?"

Liễu Hiên mỉm cười "không cần đâu Tiểu Liêu, trước giờ mình không quen ăn mặc như thế này đâu!"

"Được rồi, bạn không thích bộ này, chúng tôi sẽ chọn bộ khác".

Mặc dù là tôn trọng ý kiến của Liễu Hiên, nhưng Tây Ngọc Liêu vẫn thấy vô cùng tiếc "haiz...ước gì dáng người của mình đẹp như như Hiên Hiên thì tốt biết mấy".

Từ đầu chí cuối Công Tôn Ái Linh chỉ khoanh tay ngồi yên trên ghế chờ "giống như một pho tượng..."

Bất ngờ Công Tôn Ái Linh đứng phắt dậy, đi đến giá treo đồ...cầm lấy bộ đồ và đưa đến cho Liễu Hiên "này cô em, hãy thử nó!"

Lâm An An và Tây Ngọc Liêu há hốc mồm nhìn Công Tôn Ái Linh đầy trân trối, cả hai quay lại nhìn nhau!

"Cô...cô em sao?"

Liễu Hiên quen với cách xưng hô khác người của Công Tôn Ái Linh nên không có phản ứng gì, cô đón nhận bộ đồ trên tay Công Tôn Ái Linh và đi vào phòng thử đồ...

Tây Ngọc Liêu cứ trộm nhìn Công Tôn Ái Linh, càng nhìn càng cảm thán..."bạn...bạn ấy đẹp...đẹp trai quá!"

Lâm An An huých vào vai Tây Ngọc Liêu "này, bạn sao vậy Tiểu Liêu? Bị sắc đẹp của ai đó mê hoặc rồi à?"

Tây Ngọc Liêu hai má ửng đỏ...đỏ đến tận mang tai "mình...mình không có..."

Công Tôn Ái Linh mặt mày lạnh lùng liếc nhìn hai cô bạn trước mắt "hai cô em xinh xắn có gì muốn nói sao?"

Tây Ngọc Liêu và Lâm An An lắc đầu nguây nguẩy...

Công Tôn Ái Linh cười mỉm "đừng si mê anh đấy nhé hai cô em, anh đây thẳng hơn cả ruột ngựa!"

Lâm An An đảo tròn hai mắt "hừ...thẳng mà nhìn có chỗ nào giống thẳng đâu chứ!"

Tây Ngọc Liêu cũng gật đầu! "đúng vậy..."

Công Tôn Ái Linh thấy Tây Ngọc Liêu xinh đẹp đáng yêu nên muốn trêu đùa một lúc, cô ép Tây Ngọc Liêu xuống ghế sofa và kề môi mình gần kề với đôi môi gợi cảm của Tây Ngọc Liêu "Cô em hy vọng anh đây..."

Tây Ngọc Liêu xấu hổ đẩy Công Tôn Ái Linh ra và ngồi dậy sửa lại đầu tóc rối tung "bạn..."

Lâm An An chỉ biết đứng nhìn "bạn ấy cũng ra vẻ nam tính phết!"

Ha ha...Công Tôn Ái Linh không nhịn được cười, cô cười ra tiếng "đùa với hai bạn chút thôi, thật ra thì...phong cách thời trang không nói lên được giới tính của một người đâu hai bạn ạ! Đi trên đường, hai bạn cũng bắt gặp không ít những anh chàng thực thụ lại thích biến mình thành trap boy ấy nhỉ...

Vậy bạn chỉ là trap girls, chứ không phải kiểu kia hả? (đó là giọng nói mềm mại phát ra từ miệng của Tây Ngọc Liêu)

Công Tôn Ái Linh nhướn mày "Ý bạn là rất hy vọng mình thuộc kiểu kia sao?"

Tây Ngọc Liêu nhanh miệng phản bác "mình không có!"

Liễu Hiên vừa từ phòng thử đồ bước ra đã thấy ba cô bạn đang nói cười vui vẻ, như vậy mới khiến cho Liễu Hiên yên tâm "khi còn ở phòng, cô còn sợ Công Tôn Ái Linh sẽ không chịu hoà nhập với bạn cùng phòng, giờ thì tốt rồi...cô rất vui"

"Hiên Hiên, bạn đẹp quá!"

Công Tôn Ái Linh hài lòng gật đầu "đẹp lắm".

Liễu Hiên quyết định mua bộ đồ mà Công Tôn Ái Linh đã chọn cho cô, cô mở bóp ra và cầm lấy hai tấm thẻ! Phân vân không biết nên dùng thẻ nào "một tấm là của ông nội để lại cho cô, tấm còn lại là của Lục Lang cho cô!"

Lâm An An ngạc nhiên "Hiên Hiên, không ngờ bà lại giàu đến như vậy, người ta chỉ ước được một tấm thẻ đen, còn bà có cả hai tấm!"

Tây Ngọc Liêu cũng không ngờ rằng với vẻ bề ngoài bình dị của Liễu Hiên mà lại có gia tài kết xù đến như vậy...

"Hãy dùng thẻ của tôi"

Công Tôn Ái Linh vừa nói vừa đưa tấm thẻ của mình đến cho nhân viên tính tiền.

Nhân viên nhanh tay chộp lấy thẻ và đưa vào máy...

Liễu Hiên giành lại nhưng không kịp..."Ái Linh, để mình gửi lại cho bạn..."

Không cần "anh đây muốn tặng quà cho cô em ấy mà". Cô nhìn qua hai bạn còn lại "hai người cũng chọn lấy vài thích mình thích đi.

Tây Ngọc Liêu lắc đầu "như vậy sao được chứ!"

Không sao đâu, mình muốn tặng mọi người vài món quà...xem như là quà gặp mặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play