Cửa hàng ăn vặt Thời Độ vừa ý cách căn cứ không xa, lái xe khoảng hai mươi phút đã đến. Hai người đeo khẩu trang rồi xuống xe, Ngu Chiếu Hàn để cho Thời Độ nhắn tin trong nhóm chat hỏi mọi người thích đồ ăn vặt nào để mua về cho bọn họ.

Thời Độ cúi đầu đánh chữ, hỏi: “Phô Mai nói thế nào, cũng mang về giúp anh ta sao?”

“Đương nhiên.”

“Nhưng mà lúc nãy anh rất hung ác với Phô Mai mà.”

Ngu Chiếu Hàn tự kiểm điểm bản thân: “Là anh không khống chế được, tức giận vô cớ. Thực ra Phô Mai nói không sai, cậu ta đúng là bé đáng yêu nhất liên minh.”

Không chỉ fan mẹ của Phô Mai cảm thấy như vậy, Ngu Chiếu Hàn cũng cảm thấy Chi quý phi của anh lúc không giả vờ đáng yêu đúng là thật đáng yêu.

Thời Độ nhìn anh: “Vậy còn anh?”

Ngu Chiếu Hàn khẽ than nói: “Bộ dạng của anh không có quan hệ gì với đáng yêu cả.”

“Đáng yêu không chỉ là chỉ bộ dạng mà càng chỉ tính cách hơn.”

Ngu Chiếu Hàn liền hỏi: “Vậy em cảm thấy tính cách của anh đáng yêu không?”

Thời Độ ra vẻ suy nghĩ, sau đó giả bộ miễn cưỡng đưa ra đáp án: “Em cảm thấy— hình như có chút đáng yêu đi.”

Ngu Chiếu Hàn: ” A.”

Có thể hấp dẫn tiểu thiếu gia thì đương nhiên không phải là cửa hàng bán đồ ăn vặt bình thường. Cửa hàng này tổng cộng có ba tầng, ngoại trừ mấy đồ ăn vặt thời xưa mà Thời Độ nhìn thấy ở trong video còn có những loại được nhập khẩu, đặc sản địa phương cùng với những món ăn chín được làm luôn tại chỗ.

Thời Độ đẩy xe đi sau Ngu Chiếu Hàn, nhìn anh cẩn thận đối chiếu với tin nhắn trong nhóm chat để lựa chọn đồ ăn vặt.

“Phô Mai muốn ăn que cay cùng với sữa canxi AD, Tề Hiến muốn trà chanh, huấn luyện viên muốn quả hạch.”

Thời Độ cầm một hộp phô mai que ném vào trong xe đẩy, “Thời Độ muốn ăn phô mai que.”

“Còn Tiểu Giang?” Ngu Chiếu Hàn hỏi, “Tiểu Giang vẫn chưa trả lời lại.”

Thời Độ @ Giang Địch ở trong nhóm. Tề Hiến nói Giang Địch nãy vừa tập thể hình, bây giờ chắc là đang tắm nên không nhìn điện thoại. Ngu Chiếu Hàn tự quyết định, mua cho Tiểu Giang một hộp cà phê đen kinh điển.

Người ở quầy tính tiền tương đối nhiều, cần phải xếp hàng. Đứng xếp hàng trước Ngu Chiếu Hàn cùng Thời Độ là một anh trai nhỏ đeo kính gọng đen. Anh trai kia dường như biết hai người, liên tục quay đầu nhìn lại. Vốn bọn họ đều đeo khẩu trang nên cũng không dễ nhận ra, nhưng mái tóc xám khói cùng khuyên tai của Thời Độ quá mức thu hút sự chú ý, chỉ cần từng nhìn thấy cậu thì chắc chắn sẽ có ấn tượng.

Thời Độ che Ngu Chiếu Hàn, Ngu Chiếu Hàn thấp lại gầy gầy hơn cậu, chắc hẳn anh trai kia sẽ không nhìn thấy.

Sau khi anh trai nhỏ xác định đi xác định lại mới trở nên hưng phấn: “Là cậu.”

Thời Độ nở nụ cười, nhẹ giọng nói: “Là em.”

Anh trai nhỏ kích động đến ngũ quan mơ hồ, nói năng lộn xộn: “Timeless, từ tiểu học tôi đã xem cậu thi đấu rồi!”

“Người anh em thả lỏng đi.” Thời Độ hếch cằm lên, “Đến lượt anh tính tiền rồi.”

Anh trai nhỏ trả tiền xong cũng không rời đi luôn mà đứng ở cửa nhìn, thấy bọn họ đẩy đồ ra còn muốn chụp ảnh cùng. Thời Độ luôn ngăn trở tầm mắt của anh trai kia với Ngu Chiếu Hàn, kết quả người ta lại xông ra từ phía sau lưng cậu.

“Dừng lại.” Ngu Chiếu Hàn nói, “Có anh ở đây, không đến phiên một em trai như em trả tiền.”

Anh trai kia nghe thấy giọng nói của Ngu Chiếu Hàn liền cảm thấy quen thuộc, sau khi nhìn nửa khuôn mặt anh thì sững sờ luôn.

Thời Độ không thèm để ý Ngu Chiếu Hàn, trả tiền xong liền ôm vai Ngu Chiếu Hàn rời đi: “Cá Cá thật nhiều lời nha.”

Dựa vào thiết lập tính cách của Shine, hẳn là sẽ không xuất hiện cùng Timeless ở cửa hàng bán đồ ăn vặt, chỉ mong fan kia không thấy Ngu Chiếu Hàn.

Ngu Chiếu Hàn nói: “Anh chỉ là nói hơi nhiều thôi.”

Hai người trở lại căn cứ, phân đồ ăn vặt đã mua về cho mọi người. Giang Địch không ngờ mình cũng có, cứng người một chút mới nhận lấy hộp cà phê từ tay Thời Độ: “Bao nhiêu tiền, tôi chuyển cho cậu.”

“Không cần, ” Thời Độ nói, “Là đội trưởng mời khách.”

Giang Địch: ” Ừ.”

Thời Độ chưa quên chuyện phải cùng chơi với tài khoản phụ của Ngu Chiếu Hàn. cậu bảo với đồng đội rằng hôm nay muốn đi ngủ sớm một chút, quay đầu liền mang theo laptop cùng đồ ăn vặt lặng lẽ vào phòng của Ngu Chiếu Hàn.

Ngu Chiếu Hàn đăng nhập vào tài khoản phụ, hỏi: “ID tài khoản phụ của em là gì?”

Thời Độ thuận miệng nói: “Vô địch bá vương long.”

Ngu Chiếu Hàn: “.’

Thời Độ lại hỏi: “Anh tên là gì, để em thêm anh.”

“Cá hề không xấu.”

“Cá hề không xấu.” Thời Độ cong lên một độ cung nhỏ.

Ngu Chiếu Hàn nhanh chóng nhận được lời mời kết bạn: 【 người chơi [T] muốn kết bạn với bạn 】 anh không chút do dự liền ấn từ chối.

Thời Độ: “?”

Thời Độ: “Sao anh lại từ chối em?”

“Không phải em nói em là ‘Vô địch bá vương long’ sao?”

Thời Độ buồn cười nói: “Cái này mà anh cũng tin? Thật dễ lừa.”

Ngu Chiếu Hàn nói mà không có biểu cảm gì: “Thời Độ thật sự thật là phiền.”

Tài khoản phụ của Ngu Chiếu Hàn chuyên bổ sung vào vị trí còn thiếu. Anh cũng không ngại bổ sung, thỉnh thoảng vui đùa những vị trí khác để hiểu rõ hơn cũng không tồi,mà thực ra là anh thường chủ động nhừng vị trí C, dùng vú em cũng có thể đánh được sát thương nhiều nhất.

Trong ván này, đồng đội đã đoạt vị trí xe tăng cùng xạ thủ trước tiên, Ngu Chiếu Hàn để Thời Độ chơi súng ngắn, mình chơi kiến trúc sư. Ngoiaj trừ có thể cung ấp áo giác cho đồng đội, bố trí cửa truyền tống, kiến trúc sư còn có thể chế tạo tường không khí, thay đổi địa hình.

Ngu Chiếu Hàn dự đoán thích khách phe địch muốn xông lên tung chiêu lớn, anh đã dùng hết áo giáp ròi, kỹ năng của Thời Độ vẫn còn trong thời gian CD, trận đoàn chiến lần này bọn họ căn bản không thể tiếp được, vậy mà xe tăng của bọn họ vẫn không lượng sức mình xông lên phía trước. Ngu Chiếu Hàn không chút do dự, lập tức tạo ra tường không khí ngăn cản đường đi của kẻ địch, đồng thời cũng ngăng chặn đường lui của xe tăng nhà mình.

Xe tăng chết luôn, sau đó bắt đầu mắng lên:

【[ Đội ngũ ] Vì sao chỉ còn cọng tóc: Kiến trúc sư có biết chơi hay không vậy, tao ở đằng trước mà không thấy sao? Còn tạo tường, mù? 】

【[ Đội ngũ ] Vì sao chỉ còn cọng tóc: 4000 điểm mà còn có thể gặp được lại vú em này, phục rồi 】

Còn chưa đợi Ngu Chiếu Hàn yêu cầu, Thời Độ đã chủ động giúp anh đáp lại:

【[Đội ngũ ]T: Không tạo tưởng chẳng lẽ lại thiểu năng trí tuệ với mày? Kéo đồng đội chôn cùng sao? 】

【[ Đội ngũ ]T: Thật hâm mộ da mặt của mày, được chăm sóc dày thật đó 】

Người muốn phàn nàn thao tác của Ngu Chiếu Hàn ngoại trừ đồng đội còn có thích khách phe địch bị ngăn cản chiêu lớn:

【[ Toàn bộ ] Sô-đa nước có ga: Kiến trúc sư đối diện thật ghê tởm, ọe 】

Người chơi đối diện nhục mạ khiến cho Ngu Chiếu Hàn đang giả điếc tạm thời nghe rõ: “Thời Độ em xem kìa, đối diện mắng anh thật ghê tởm.”

Thời Độ gõ bàn phím ầm ầm: “Đã nhận được khiếu nại, em đang mắng lại giúp anh.”

Ngu Chiếu Hàn lắc đầu một cái: “Cái này không cần mắng lại. Anh thích nhất đối diện mắng anh buồn nôn.” Đối phương buồn nôn có nghĩa là anh đã chơi tốt.

Xếp đôi có tác dụng giảm bớt khả năng gặp phải đồng đội ngu ngốc, hai người dễ dàng thắng được tám trận liên tiếp, điểm lên dễ như uống nước. Thấy cách 4500 điểm càng ngày càng gần, Ngu Chiếu Hàn đột nhiên nhận được lời mời solo của Splendid.

“Hôm nay chơi đến đây thôi.” Ngu Chiếu Hàn nói, “Anh cùng Splendid luyện Ninja hai giờ đã.”

Thời Độ kinh ngạc hỏi: “Anh cùng ai?”

“Splendid.”

Giọng nói của Thời Độ trở nên kỳ lạ: “Anh thành bồi luyện với Splendid từ khi nào vậy?”

“Không tính bồi luyện, chỉ là tình cờ solo với cậu ta mấy trận.” Ngu Chiếu Hàn vừa nhắc tới chuyện chính liền không tự chủ được biến trở về đội trưởng, “Huấn luyện viên để Splendid luyện công cụ hình người, cậu ta vẫn luôn chăm chỉ luyện, muốn luyện anh hùng khác thì chỉ có thể luyện sau khi kết thúc huấn luyện thôi.”

Thời Độ nở nụ cười: “Cho nên?”

Ngu Chiếu Hàn nói: “Splendid là thành viên dự bị, ông chủ đưa mức lương không cao lắm, còn không bằng thu nhập khi làm streamer. Có em ở đây, có lẽ cả cái mùa giải này cậu ta cũng không được lên sân khấu. Nhưng mà dù là như vậy, cậu ta vẫn nguyện ý ở lại, cũng chấp nhận sắp xếp chiến thuật của huấn luyện viên. Anh cảm thấy cậu ta thật sự muốn chơi chuyên nghiệp. Cậu ta là đội viên của anh, anh nguyện ý giúp cậu ta.”

Thời Độ nụ thu lại nụ cười, lẳng lặng mà nhìn anh.

Ngu Chiếu Hàn hỏi: “Sao em lại nhìn anh như vậy?”

Thời Độ chậm rãi nói: “Em đang nghĩ, Ngu Chiếu Hàn liệu có tính là một con cá ngu ngốc hay không? Rõ ràng trong công việc anh rất thông minh, cũng rất chu đáo nha.”

“Anh chỉ ngốc trong sinh hoạt thôi mà em lại nói anh như vậy.” Ngu Chiếu Hàn lên án bất công, “Dốt nát chính là Cá Cá, có liên quan gì đến Shine?”

Thời Độ chắp hai tay trước ngực, cúi đầu xin lỗi: “Em sai rồi,em xin lỗi.”

Ngu Chiếu Hàn phải luyện cùng đồng đội, Thời Độ cũng không đi, ngồi trong phòng Ngu Chiếu Hàn chơi điện thoại., một cái @ tên của cậu bỗng nhiên xuất hiện.

【 Lão Đàm: @Timeless cậu và Shine bị chụp rồi có biết không? 】

【Timeless: Hình như biết 】

【 Lão Đàm: Hình như là cái quỷ gì? 】

Lão Đàm quăng ra một đường link.

【 Mua đồ ăn vặt tình cờ gặp được Timeless, người thật thật là đẹp trai! Các anh em nhìn giúp tui xem người đứng cùng cậu ta là Shine sao? [ tranh ảnh ] 】

Trong hình không chỉ chụp gò má của cậu cùng Ngu Chiếu Hàn mà còn chụp lại toàn bộ xe mua sắm của hai người.

【Shine thấp hơn Timeless 7, 8cm, dựa vào chiều cao hình như nhầm rồi 】

【 Dựa vào chiều cao làm gì, phải dựa vào đối mắt! Nhất định đúng! 】

【 Dựa mào mắt làm gì, nhìn eo! Toàn bộ liên minh ngoại trừ Shine thì làm gì có ai có eo kia? 】

【 Yếu ớt hỏi một câu, cái gói que cay kia là mua cho ai ăn? 】

【 So với que cay, tui càng tò mò tại sao Shine lại đi mua đồ ăn vặt cùng Timeless 】

【 Cũng tò mò tương tự. @RH. Shine, nếu như cậu bị bắt cóc thì nháy mắt mấy cái đi】

Thời Độ trả lời lại một bình luận trong số đó:

【RH. Timeless: Tại sao đội trưởng lại đồng ý mang tôi đi mua đồ ăn vặt? Đương nhiên là bởi vì tôi làm nũng cầu xin anh ấy nha 】

Bình luận mới được đăng đã xây thành một nhà cao tầng.

【 “Nha”?”Nha”? 】

【 Kinh sợ! Tiểu thiếu gia 187 đẹp trai ngầu lòi thế mà lại là loại người như thế này! 】

【 Mịa, tui sụp phòng rồi! Cái tui muốn là một thiếu niên phóng khoáng tùy ý, hiện tại cậu lại nói cho tui cậu con mẹ nó là một con chó con? Tui không chấp nhận!! 】

【 Vợ yêu của tui thật chiều em trai mà, mấy người nhất định phải hòa thuận với nhau nhé ~=3= 】

Thời Độ nhớ tới bộ dáng Ngu Chiếu Hàn muốn mình ôm một cái.

Cái này là ai đang sủng ai chứ.

Trận thi đấu thường quy thứ hai của R. H là đánh với Bắc Kinh-IPL, sân nhà ở Bắc Kinh. trước thi đấu hai ngày, toàn bộ R. H tiến vào trạng thái chuẩn bị căng thẳng. Tuyển thủ cùng huấn luyện viên ngoại trừ ăn cơm cùng ngủ, nếu không phải ở phòng huấn luyện thì chính là đang ở trong phòng họp phục bàn. Lão Đàm khuyên can đủ đường mới mời được bọn họ đến phòng ăn ăn cơm.

“Tại sao lại là trứng sốt cà chua?” Phô Mai buồn buejc nói, “Hình như ngày hôm qua chúng ta cũng đã ăn trứng sốt cà chua rồi.”

Thời Độ bổ sung: “Hôm trước cũng ăn.”

Dì nấu cơm giải thích cho các thanh niên: “Là huấn luyện viên của mấy cậu nói chuẩn bị thi đấu rồi, bảo dì làm món này thêm mấy lần nữa.”

Mọi người quay ra nhìn nhau, trong lòng đều có cảm giác nên ngậm miệng lại, làm bộ không có chuyện gì xảy ra. Lục Hữu Sơn lại chủ động đứng dậy, nói: “Đồng phục mới của IPL chính là màu trứng sốt cà chua, mấy cậu nhìn quen một chút, miễn cho đến lúc đó thật sự bị đồng phục của bọn họ thu hút sự chú ý.”

Tề Hiến: “Cá nhân anh thích trứng sốt cà chua thiên mặn hơn.”

Phô Mai: “Đội trưởng, cậu còn ăn canh sao? Tui múc một bát cho cậu nhé.”

Thời Độ mới về đội vẫn còn chưa tu luyện đến cảnh giới hoàn toàn làm ngơ chuyện ma quỷ của huấn luyện viên, “Đồng phục của Trùng Khánh-EAU có màu lẩu cay, có phải trước khi đánh với bọn họ một tuần sẽ ăn lẩu không?”

“Tôi sẽ suy nghĩ.” Sắc mặt Lục Hữu Sơn đầy vẻ nghiêm túc, “Nhưng mà ăn nhiều lẩu quá cũng không tốt, nên nghĩ biện pháp khác….

Thời Độ hối hận tại sao bản thân mình lại để ý đến anh ta.

Sau khi ăn xong, Tề Hiến vẫn như thường lệ muốn đi hút thuốc, lúc đi còn mời Thời Độ đi cùng. Thời Độ nhìn ra Tề Hiến có lời muốn nói với cậu, cười nói: “Đi thôi.”

Ra khỏi biệt tực, Tề Hiến híp híp mắt bỗng nhiên trở nên thâm trầm tối tăm. Anh hít một hơi, nói: “Trước kia Lục Hữu Sơn cũng từng là một huấn luyện viên bình thường. Lúc trước anh ấy cũng từng cổ vũ đội viên thả lỏng, luôn tự tin tràn đầy nói nhất định có thể thắng trận thi đấu. Anh ấy bảo mọi người yên tâm, nói đã chuẩn bị tất cả mọi tứ đầy đủ. Sau đó có một lần, R. H đánh với một đội ngũ đứng hạng nhất từ dưới lên trong liên minh, tuyển thủ cùng huấn luyện viên đều vô cùng thoải mái, thậm chí không tốn quá nhiều thời gian để nghiên cứu đối thủ. Bọn anh đều cảm thấy chỉ cần đánh như bình thường sẽ không thể nào thua được.”

“Nhưng các anh lại thua?”

Tề Hiến gật gật đầu: “Nguyên nhân thua có rất nhiều. Đối phương có chiến thuật mới cùng lợi thế sân nhà, vú em của chúng ta tối hôm trước ăn nhiều nên bị tiêu chảy, mà anh bởi vì không quen khí hậu nên trạng thái không tốt. Cuối cùng, R. H thua bởi vì sự ngạo mạn của chính bản thân mình. Sau trận đấu kia, Dạ Phong bị chuẩn đoán đúng là ung thư xương, từ đây không lên sân khấu nữa.”

Tề Hiến nói rất bình tĩnh: “Cuộc tranh tài cuối cùng của Dạ Phong khi còn sống — bọn anh thua.”

Thời Độ trầm im lặng lúc lâu, nói: “Em rất tiếc.”

“Từ đó về sau, ngoại trừ nghiên cứu triệt để phong cách thi đấu của đối thủ, huấn luyện viên còn lo lắng đến những yếu tố bên ngoài nữa. Anha ấy đã từng khám bác sĩ, cũng từng uống thuốc, bình thường thì vẫn ổn, nhưng trước khi thi đấu sẽ có chút thần kinh. Bọn anh đã quen rồi.”

Lúc này, Lục Hữu Sơn đang đứng ở cửa phòng họp hò hét: “Ăn xong rồi thì nhanh qua đây, chúng ta phục bàn lại trận thi đấu tuần trước của IPL cùng EAU.”

Tề Hiến nở nụ cười, mặt mày cong cong mà nói: “Nói chung, huấn luyện viên của chúng ta đáng ghét như thế đó, em trai nhanh chóng quen đi.”

Thời Độ cũng nở nụ cười: “Đơn giản “

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play