Lúc này, Liên Hoa đang chìm trong giấc ngủ say, cô mặc một bộ váy ngủ gợi cảm màu trắng nằm trên giường của Trì Thâm, còn Trì Thâm đứng bên cạnh giường, ngơ ngác nhìn chất lỏng màu đỏ tươi chảy ra từ váy Liên Hoa, làm ướt ga trải giường màu trắng.

"Thật đáng sợ... Đã bao nhiêu ngày rồi... Sao có thể lâu như vậy... Phụ nữ thật vĩ đại...”

Trì Thâm nhìn cảnh tượng thần kỳ trước mắt, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.

Có lẽ phải mua một ít thuốc bắc cho cô hồi phục cơ thể.

"Ưm... Anh về rồi à...”

Trì Thâm nhỏ giọng nói: "Em ngủ đi... Anh đi tắm...”

“Ừm…” Liên Hoa trở mình ngủ tiếp.

Khi Trì Thâm tắm xong, Liên Hoa đã lăn vài vòng trên giường, không biết cô mơ thấy gì mà quơ chân múa tay, trông thật ngốc.

Trì Thâm chậm rãi ngồi xuống giường, nằm xuống bên cạnh cô, cẩn thận ôm Liên Hoa vào trong lòng.

Anh thật sự rất thích Liên Hoa.

Cho dù cô mất trí nhớ, hay là thay đổi khuôn mặt.

"Thâm Thâm……"

"Hả? Làm sao vậy?" Trì Thâm nhẹ giọng hỏi.

Liên Hoa buồn ngủ đến mức không mở mắt ra được: “Hừ ~ đừng thở bên tai người ta nữa, eo mềm nhũn cả rồi...”

"À... được, em ngủ đi...”

Thanh âm của anh vừa dịu dàng vừa cưng chiều, không chỉ eo mà toàn thân Liên Hoa cũng mềm nhũn.

Liên Hoa xoay người, đối mặt với anh, vẻ mặt ai oán: "Anh quyến rũ em làm sao em có thể ngủ được...”

Được rồi……

Trì Thâm xụ mặt: “Mau ngủ đi!"

Chưa xong đâu.

Liên Hoa lại chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng ấm áp chiếu vào phòng, Liên Hoa mở mắt ra liền nhìn thấy Trì Thâm, lông mi thanh mảnh, làn da trắng nõn của anh khiến Liên Hoa không nhịn được hôn lên mặt anh một cái.

Cuộc sống như vậy thật là tuyệt vời.

Liên Hoa lười biếng duỗi eo: “Aiyaa, sảng khoái quá~"

Nhưng khi vén chăn lên, miệng cô lập tức rũ xuống.

Lại phải đền tiền ga trải giường rồi...

Hôm nay, đến buổi trưa Trì Thâm mới bắt đầu làm việc, Liên Hoa không làm phiền anh ngủ, cô đứng dậy kéo rèm lại.

Sau khi đến phim trường, đạo diễn Lý lập tức chạy tới buôn chuyện với cô: "Này, cô lại lại lại gây chuyện rồi.”

Liên Hoa bắt chước anh ta: “Tôi lại lại lại làm sao vậy!"

Sau đó, không đợi đạo diễn mở miệng, cô đã tự động lấy điện thoại di động ra: “Được rồi, anh đừng nói nữa, tôi tự xem được.”

Làm người nổi tiếng cũng tốt, không cần nghe người khác nói, tự mình có thể biết hết.

Cô không để ý rằng những người xung quanh đang lặng lẽ cách xa cô.

Sợ máu bắn tung tóe vào người.

Quả nhiên, chưa đến một phút, Liên Hoa đã nổi giận đùng đùng đá bay ghế đạo diễn: “Cái đồ vô liêm sỉ thối tha này!"

Đạo diễn Lý không sợ chuyện lớn hơn, biết Liên Hoa sẽ không nói dối nên hỏi một câu: "Ai trong hai người nói thật?"

Liên Hoa lướt qua những tin nhắn riêng tư và bình luận mắng mỏ cô, cười nham hiểm: "Tôi sẽ cho anh biết ai nói thật ngay lập tức!"

Liên Hoa chạy đến phòng thay đồ, gọi hồn ma thám tử của cô đến,

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play