Tuy rằng Liên Hoa đã kết thúc vai diễn nhưng cô đã kết thân
với hầu hết các nhân viên trong đoàn làm phim “Mộng Giang Hồ”. Những lúc nhàn
rỗi buồn chán, cô lại mang theo thứ mà cô cho là "cao lương mỹ vị"
đến thăm ban.
"A... sao lại là Coca!"
Phó đạo diễn nhận lấy với vẻ mặt ghét bỏ.
Liên Hoa vươn tay đoạt lấy Coca: “Không uống thì biến đi,
lại không thích uống Coca, sao anh không bay lên trời luôn đi!"
Đối với Liên Hoa, thứ nước mát lạnh vào bụng sủi bọt này là
đồ uống ngon nhất trên thế giới!
"Đúng rồi, Khổng Lệnh An đâu? Sao không thấy anh
ta?"
Phó đạo diễn xoa xoa ngón tay, lặng lẽ chỉ phòng hóa trang
bên trái: “Hôm nay tức giận đến đỉnh điểm, ai biết dây thần kinh bị đứt chỗ nào
rồi.”
Liên Hoa lè lưỡi: “Một ngày nào đó anh ta sẽ nối lại thôi.”
Hôm nay tâm trạng Khổng Lệnh An thực sự không tốt, cả người
mặc một thân màu đen, áo sơ mi và quần dài màu đen, đội một chiếc mũ lưỡi trai
màu đen, ngồi ở đó với râu ria xồm xoàm, nhìn qua trông già thêm vài tuổi.
“Khổng đại gia, ngài đây là làm sao vậy?” Liên Hoa tiến lại
gần quan tâm, đưa cho anh ta một ly Coca.
Khổng Lệnh An ngẩng đầu nhìn cô, lạnh giọng nói: "Em
định tham gia show thực tế à?"
Liên Hoa gật đầu, không chút hình tượng ngồi lên bàn:
"Đúng vậy, hôm qua ký hợp đồng rồi.”
Khổng Lệnh An đột nhiên đập bàn, Coca bị đổ, Liên Hoa giật
mình, những người bên ngoài cũng run lên, một cuộc chiến tranh thế giới sắp nổ
ra.
"Sao em không bàn bạc trước với tôi! Hợp đồng kia nói
ký là ký ngay sao! Nếu không phải tôi xem Weibo của em thì đến bây giờ tôi cũng
không biết chuyện này! Em không nói cho tôi biết! Lâm Tiểu Du, trái tim của em
cứng như đá vậy!"
Liên Hoa đứng dậy, lấy khăn giấy trên bàn lau từng chút một
coca đang sủi bọt: “Không phải tôi tới đây để nói cho anh sao, mấy ngày nữa sẽ
bắt đầu quay, hình như là phải đi hai tháng, nhưng sáng nay họ gọi điện cho tôi
bảo đổi thành một tháng, nói rằng có một vị khách mời chỉ trống lịch trong một
tháng.”
Liên Hoa nói xong nhướng mày: “Anh cảm thấy tôi có thể trở
thành ngôi sao không?"
Khổng Lệnh An vốn đang tức, còn Liên Hoa thì mang vẻ mặt thờ
ơ, điều này khiến anh có cảm giác như đấm vào bông. Khổng Lệnh An càng tức giận
hơn, trong lòng như có lửa đốt: “Em muốn làm ngôi sao đến vậy sao! Muốn nổi
tiếng đến vậy sao! Vậy em ở bên tôi đi! Tôi đảm bảo ngày nào cũng cho em xuất
hiện trên TV!"
Bất cứ ai quen thân với Khổng Lệnh An đều biết rằng mỗi khi
anh tức giận đều không lựa lời mà nói, nói những lời rất tổn thương. Nếu là
người khác thì sẽ nhịn, đợi lát nữa anh nguôi giận sẽ không sao cả.
Nhưng Liên Hoa nhịn không nổi, hẳn là cô đã không thể nhịn
được nữa.
Một giây trước tay cầm khăn giấy cẩn thận lau mặt bàn, một
giây sau đem bàn nhấc lên, phát ra một tiếng vang thật lớn.
"Ôi mẹ ơi, sao chưa báo cảnh sát!" Phó đạo diễn lo
lắng chạy lòng vòng ở bên ngoài: “Lần này đạo diễn Khổng thật sự tức giận rồi,
không biết có đánh phụ nữ hay không!"
Chị gái trang điểm rất bình tĩnh ngồi uống Coca do Liên Hoa
đem đến, cười kỳ lạ: "Ai đánh ai còn chưa biết đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.