Khi Liên Hoa đang chìm đắm trong cuộc phỏng vấn trên truyền
hình của Trì Thâm, cô không thể rời mắt khỏi màn hình, Liên Kiều đã trở lại.
Liên Hoa nhanh chóng tắt điện thoại, cô không muốn Liên Kiều
biết rằng cô già đầu như vậy rồi vẫn theo đuổi thần tượng như những cô gái nhỏ
khác.
Nhưng cô quên mất standee hình người trong nhà.
Liên Kiều nhìn standee hình người với vẻ mặt kỳ lạ.
Liên Hoa tiến lại gần: “Em thấy đẹp cho nên đem từ cửa hàng
điện thoại di động về...”
Liên Kiều khẽ thở dài, lộ ra một chút bất đắc dĩ, anh không
nói đến tấm standee mà hỏi Liên Hoa: “Mấy ngày nay em đều ở chỗ này sao?"
"Không, mấy ngày Tết, em về nhà của Lâm Tiểu Du.”
Liên Hoa vừa nói vừa nhặt nửa chai coca dưới sàn lên, tu ùng
ục một ngụm lớn, sau đó vỗ vỗ bụng thỏa mãn ợ một cái.
Liên Kiều thật sự không nghĩ tới Liên Hoa có thân thể lại
luộm thuộm như vậy, anh ấy chán ghét duỗi một ngón tay, vuốt mái tóc bết dầu
của Liên Hoa: “Mấy ngày không gội đầu rồi?"
“Ba ngày… có mùi sao?” Liên Hoa cầm tóc đưa lên mũi ngửi:
“Có chút nhỉ…”
"Sao không gội đầu đi, em cần phải học cách làm người.”
Liên Hoa vươn eo, xương khớp kêu răng rắc: "Làm người
có gì khó? Khó khăn nhất chính là chờ đợi thời gian trôi qua.”
Chờ đợi, là dày vò chờ đợi.
Đôi khi Liên Hoa rất hâm mộ Liên Kiều là một khối băng,
không có nhiều cảm xúc phức tạp như vậy. Nếu không chờ đợi theo cách của anh,
sớm muộn gì cô cũng sẽ phát điên.
"Tiếu Tiếu, anh có bao giờ nghĩ đến việc yêu đương
không?"
Liên Kiều nhìn cô vô cảm.
"Ừm, hiểu rồi...” Thật ra, từ rất lâu trước kia, Liên
Hoa đã từng thích Liên Kiều, hình như là từ lần đầu tiên cô và Liên Kiều gặp
mặt.
Khi đó Liên Kiều còn mặc một bộ y phục đen trắng, cùng với
bộ vest đen trắng hiện tại đều có hiệu quả giống nhau, Liên Hoa vừa nhìn thấy
anh, tim liền đập thình thịch.
Thật đáng tiếc... Liên Kiều là một kẻ lập dị, một khối băng
lớn không có cảm xúc hay ham muốn.
Liên Hoa đổi nhiều cách để câu dẫn anh, nhưng nửa điểm anh
cũng không phản ứng lại, còn khiến cho Liên Hoa làm ra nhiều trò cười. Sau một
thời gian dài, họ trở thành bạn bè một cách khó hiểu. Liên Kiều cũng không biết
Liên Hoa đã từng câu dẫn anh.
Bản thân Liên Hoa cũng không nhớ rõ.
"Điện thoại đổ chuông.”
“A?” Liên Hoa cầm lấy điện thoại, vừa nhìn cô đã cười,
nhướng mày với Liên Kiều: “Bạn mới của em, một nhóc con mới 38 tuổi.”
Miệng vừa mới nói nhóc con nhưng khi bắt máy lại biến thành
chú Khổng: “Sao vậy, chú Khổng ~"
Sự tức giận trong lòng Khổng Lệnh An trong nháy mắt biến
mất, anh thực sự không biết mình bị làm sao mà lại thích cô gái nhỏ này. Thích
đến mức nào? Vì cô mà phá vỡ quy tắc của mình trong nhiều năm qua.
"Gần đây tôi đang chọn diễn viên cho kịch bản mới. Em
có muốn diễn không?"
“Tôi không, anh tìm người khác đi…” Đang nói một nửa, Liên
Hoa nhìn thấy Standee Trì Thâm.
Nếu cô c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.