Lúc bảo bảo nhìn đến Bạch ưng tròn vo vo thì trong ánh mắt lộ ra vẻ thích thú, dù sao Bạch ưng đáng yêu như thế không thích mới lạ.

"Bảo bảo có phải thấy nó rất đáng yêu hay không? Có muốn sờ thử hay không?" cô buôn lời dụ dổ, dù sao trước kia tiểu Nghi cũng thích Bạch ưng nên bảo bảo chắc chắn cũng sẻ thích.

Bảo bảo nghe vậy liền nhìn cô rồi lại nhìn sang Bạch ưng, nhóc lúc này đang cẩn thận tính toán xem bản thân nên chọn cái nào.

Bạch ưng lúc nãy đang ở trong vương phủ vờn chim thì bị gọi đến đây nó vốn tưởng chủ nhân có chuyện quan trọng cần gọi nó đến giúp ai dè đây chủ nhân gọi nó đến chỉ vì muốn mang nó ra để dụ dổ con nít, nó không vui nó muốn phản kháng.

Nhưng lúc nó nhìn đến nhóc con đang ôm chủ nhân, nó cảm thấy lần này châm trước đi dỗ con nít cũng không sao dù sao nhóc con kia cũng có chút đáng yêu.

Nghĩ thế nó liền đi đến cạnh chổ bảo bảo, sau đó vương ánh mắt tròn seo lên nhìn bảo bảo, mục đích chính là bán manh.

Nàng nhìn thấy biểu hiện này của nó thì khóe môi hơi nhướn lên, rõ ràng trước kia Thanh Nghi muốn sờ nó một cái nó liền mắt lớn mắt nhỏ trừng Thang Nghi còn dọa con bé sút khóc vậy mà nay lại tròn mắt bán manh.

Dường như bảo bảo bán manh cũng không uổn công, bảo bảo sao một hồi trần trừ cuối cùng cũng thả chân nàng ra vươn tay chụp lấy Bạch ưng.

"Hao nhi, ngươi đưa Bạch ưng và bảo bảo ra ngoài đi"
Hoa nhi nghe thế liền tiếng đến ôm lấy Bạch ưng cũng đưa tay muốn dẫn bảo bảo đi, nhưng bảo bảo không muốn chạm vào Hoa nhi thấy thế Hoa nhi cũng không cố chấp dẫn tay bảo bảo.

Lúc này khi bảo bảo đã ra ngoài hoàng hậu mới ôn hòa cười "Thật phiền muội quá, bảo bảo còn nhỏ không hiểu chuyện muội đừng chấp nhất".

Nàng nghe vậy liền lắc đầu "Muội thấy bảo bảo rất đáng yêu"
"Cái con chim đó là gì vậy, màu trắng muốt đó ai gia chưa thấy qua bao giờ" Thái hậu nhớ đến con chim trắng muốt tròn vo liền nỗi lên tò mò.

"Thưa thái hậu, đó là một giống ưng hiếm do con nuôi dưỡng nhưng không cẩn thận mà nuôi nó mập như vậy"
Thái hậu nghe thế thì bất ngờ bà biết ưng là vua của bầu trời nhưng bà không ngờ rằng có người nuôi ưng mà có thể nuôi mập đến như vậy.

"Cái này muội nuôi thật khéo, nhưng ưng là vua của bầu trời nếu để nó chơi với bảo bảo liệu có ổn không?" hoàng hậu tuy mĩm cười nhưng sự bất an lo lắng trong lời nói không giấu được.

Thái hậu nghe xong cũng giật mình, bà hình như quên mất vấn đề quan trọng này "Cái đó! "
Thấy hai người họ lo lắng như thế nàng liền lên tiếng trấn an bọn họ "Bạch ưng rất hiểu chuyện cũng rất nghe lời, lúc nãy nó chủ động đến gần bảo bảo chính là vì nó yêu thích bảo bảo.

Lúc trước hoàng muội của con cũng yêu thích nó muốn chơi cùng nó nhưng nó đã ngay lập tức dọa con bé vì không muốn con bé đến gần.

Hơn nữa có Hoa nhi ở bên cạnh chắc chắn sẻ không sải ra việc gì đâu"

Thái hậu và hoàng hậu nghe thế liền gật đầu tin tưởng dù sao lúc nãy bọn họ cũng tận mắt nhìn thấy chim mập tiến về phía bảo bảo hơn nữa còn bị bảo bảo chụp đầu không chút khán cự bao nhiêu đó họ liền tin chim mập vô hại đối với bảo bảo.

"Vương phi con đến đây hơn hai tháng đã quen với mọi thứ ở đây chưa? Có chổ nào không thích hay không?" Thái hậu lấy góc độ của một người mẹ chồng để đi hỏi thâm con dâu nhà mình nên giọng điệu vô cùng khác.

"Dạ mọi thứ cũng không khác Sở quốc là mấy nên con đã sớm thích nghi, thái hậu không cần lo lắng"
Thái hậu nghe thế thì hài lòng sớm thích nghi như vậy thật sự rất tốt, bà còn lo người con dâu này khó thích nghi được.

"Nếu muội có cần thứ gì mà bên ngoài không có thì cứ đến tìm ta, nếu ta có nhất định sẻ lấy ra cho muội" hoàng hậu tuy nói vậy thôi chứ nàng ta rất rõ làm gì có thứ ở phủ Thuần vương không có, dù sao Thuần vương phủ xưa nay rất giàu.

"Vậy muội xin nghe hoàng hậu" nhìn hoàng hậu Chu quốc trước mắt này nàng cũng rất mong hoàng huynh sẻ lập một hoàng hậu như vậy, không cần quá mức xin đẹp chỉ cần tính tình dịu dàng là được.

Ly Nguyệt đang ngồi cắn hạt dưa nhìn khung cảnh mẹ chồng nàng dâu- chị em dâu trước mắt hòa hợp như vậy liền có chút ngưỡn mộ, đồng thời nàng ta cũng hi vọng bản thân sau này sẻ được gã cho một gia đình hòa hợp giống vậy như vậy chắc chắn sẻ rất dễ sống, không cần đấu đá gì đó cho mệt suốt ngày chỉ cần được ăn được chơi được ngủ ngon là tốt rồi.

"Mẫu hậu, sao này có gã con nhớ chọn cho con nhà nào dễ sống chút nha"
Thái hậu nghe nữ nhi nói thế liền gật đầu, gã vào nhà nào ổn thỏa bà đã sớm chọn song rồi không biết nữ nhi có chịu hay không.

Thôi thì sẳn dịp này bà cũng hỏi thử luôn vậy.

"Con có để ý công tử nhà nào ở kinh thành hay không?"

Ly Nguyệt vừa nghe thì liền lắc đầu, mấy tên đó hầu như tên nào cũng ăn chơi rượu chè be bét nàng ta nhìn không nổi.

Thấy nữ nhi lắc đầu bà liền nhắc đến một cái tên hy vọng nữ nhi sẻ có phản ứng tốt.

"Con thấy Từ Kha thế nào?"
Vừa nghe hỏi động tác cắn hạt dưa của Ly Nguyệt liền dừng lại, nàng lúc này cũng hơi nhướn mài chờ đợi phản ứng của nha đầu này.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play