Hai ngày sau, Cố Dịch Trạch mời tôi đến nhà anh ấy ăn tối.
Tôi hơi lo lắng khi gặp lại vợ chồng chủ tịch.
Sau khi tan làm, tôi đi thẳng lên tầng mười sáu.
Sau khi Cố Dịch Trạch ký vào tài liệu cuối cùng, anh ấy đưa nó cho trợ lý La.
"Hai người định ra ngoài ăn à?" Anh ta nhìn chúng tôi.
“Ừ.” Cố Dịch Trạch đáp.
"Ăn ở đâu vậy, tôi cũng chưa ăn."
"Nhà tôi."
Im lặng một lúc.
"Cậu... cậu chuẩn bị kết hôn sao?"
"Cũng có kế hoạch này."
Trợ lý La có vẻ rất sợ hãi, quay đầu nhìn tôi, rồi nhìn Cố Dịch Trạch.
"Thật hay giả vậy, tôi còn chưa có bạn gái mà hai người đã kết hôn rồi, không biết ngượng à?"
Giọng điệu của Cố Dịch Trạch rất thẳng thắn: "Ngượng."
Trợ lý La mười phần phiền muộn.
"Người anh em, chúng ta cùng nhau đi học, cùng nhau tốt nghiệp, cùng nhau đi làm. Cậu không thể để tôi tụt lại quá xa trong hôn nhân được, nếu không hay là hai người đợi tôi tìm được bạn gái thì hẵng kết hôn."
Tôi bị choáng ngợp bởi tinh thần cạnh tranh tuyệt vời của trợ lý La.
Cố Dịch Trạch mỉm cười với anh ta như thể anh đã quen với điều đó.
"Lượn ngay."
…
Thay vì rời đi, trợ lý La đã lên xe và khăng khăng muốn đi ăn tối.
Cố Dịch Trạch không nói nên lời.
"Cậu có thể có chút mặt mũi được không"
"Tôi đi gặp dì Cố, lần trước dì ấy nói sẽ giới thiệu cho tôi một người bạn gái."
"Mẹ tôi lừa cậu đấy, cậu xuống xe đi."
"Tôi không tin, tôi phải đích thân đi hỏi dì ấy."
…
Nói thật với bạn, nếu trợ lý La không quá phô trương và vô nghĩa trong chuyện riêng tư, duy trì sự lạnh lùng và xa cách trong công việc, thì việc tìm bạn gái chỉ là vấn đề trong vài phút thôi.
Tôi cũng không thể hiểu tại sao giữa công việc và cuộc sống riêng tư của một người lại có khoảng cách lớn như vậy nữa.
Nhà của Cố Dịch Trạch nằm trong một khu biệt thự nào đó ở ngoại ô.
Có thể thấy tuy vị trí tương đối hẻo lánh nhưng an ninh khá nghiêm ngặt.
Camera hồng ngoại, tuần tra an ninh.
…
Trên bàn ăn.
Có lẽ vì đã ăn tối lần thứ hai với vợ chồng chủ tịch nên tâm trạng tôi có vẻ bớt căng thẳng hơn trước.
Giống như một bữa tối gia đình bình thường, họ hỏi tôi về gia đình và bố mẹ tôi một cách rất ôn hòa.
Biết rằng Cố Dịch Trạch ở lại nhà tôi đêm qua, phu nhân chủ tịch thực sự rất hạnh phúc.
"Thấy mối quan hệ của hai đứa ổn định dì cũng yên tâm rồi. Năm nay hai đứa đã có kế hoạch gì chưa?"
Cố Dịch Trạch đặt chiếc cốc trong tay xuống, gật đầu nói: "Bọn con có kế hoạch kết hôn trong năm nay."
“Thật sao.” Phu nhân chủ tịch vui mừng khôn xiết: “Ồ, vậy mẹ phải chuẩn bị ngay từ bây giờ.”
Chủ tịch cũng hơi kinh ngạc, ánh mắt nhẹ nhõm nhìn con trai mình.
"Hai ngày trước ta cùng mấy người bạn cũ gặp nhau, bọn họ đều có cháu nội chơi cùng rồi, ta với mẹ con chỉ có thể đánh ở một bên, thua cũng không biết bao, lần này xem ra cũng sắp kết thúc rồi."
"Đúng vậy."
Phu nhân chủ tịch dường như nghĩ ra điều gì đó, ánh mắt của bà ấy chuyển sang phía tôi.
“Nhiễm Nhiễm, mấy con không dùng biện pháp đúng không, nhân lúc tuổi trẻ cơ thể tốt, có con thì sinh đi, chỉ cần sinh ra là được, những chuyện khác không cần lo lắng đâu.”
Tôi bị nghen,tôi vô thức vỗ ngực.
Cố phu nhân, rốt cuộc dì muốn bế cháu đến mức nào rồi vậy?
Cố Dịch Trạch cũng có chút xấu hổ.
"Mẹ, chuyện này bọn con sẽ tự lo liệu."
Đối phương có lẽ cũng nhận ra mình nói nhiều nên ngượng ngùng cười cười: "Mẹ chỉ muốn nhắc nhở hai đứa một chút thôi."
Trợ lý La thở dài: "Đúng là ngược chó độc thân, sao tôi lại qua đây với hai người vậy?"
"Cửa ở đằng kia." Cố Dịch Trạch có lòng tốt nhắc nhở.
Trợ lý la ngoảnh mặt làm ngơ, "Haizz, tôi thực sự muốn tìm bạn gái và có con ghê."
"Haha.” Tôi suýt nữa không nhịn được
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT