Tham gia show hẹn hò, tui có thêm một bầy anh em guộc

Phần cuối


10 tháng


24.

Trong ba ngày tiếp theo, tôi và Bùi Diên Nhiên cùng nhau săn thú, cùng nhau hái nấm.

Địa hình chỗ này khá phức tạp, bọn tôi chỉ dám ở trong hang núi chờ cứu viện.

Có lẽ do cùng nếm mật nằm gai với nhau, nên ánh mắt Bùi Diên Nhiên nhìn tôi cũng dần thay đổi.

Hóa dịu dàng mà thâm sâu.

Những lúc này tôi đều quay mặt đi, gã chỉ có thể nhìn thấy cái ót duyên dáng của tôi mà thôi.

Mặc dù buổi tối hai đứa tôi vẫn ôm nhau ngủ để tránh c.h.ế.t cóng giữa núi non lạnh lẽo, nhưng hoàn cảnh này thì biết làm sao được.

Chẳng lẽ lại còn bắt tôi chịu trách nhiệm với gã?

"Thể lực của anh hơi kém nhỉ, ít tập tành quá hả?" Tôi cười ha hả hỏi gã.

Thực ra tôi biết bình thường gã chắc chắn có tập thể hình, hôm trước lau người hạ sốt cho gã tôi sờ được cơ bắp ẩn dưới làn da trắng trẻo kia rồi.

Nhưng mà ở trong hang núi chẳng có gì chơi.

Nên tôi và Bùi Diên Nhiên chỉ biết chụm lại cho đỡ lạnh mà thôi.

Lúc này thì không, tôi đang chơi thật hay thách với gã.

Tôi thua.

Bùi Diên Nhiên hỏi tôi: "Từng yêu ai chưa?"

"Từng yêu một lần."

Tận thế thì cũng phải có đốm lửa sưởi ấm trái tim chứ.

Mặc dù sau này anh ấy đã bị zombie ăn thịt.

Tới lượt tôi: "Sao anh lại tham gia chương trình Sao hẹn hò?"

Bùi Diên Nhiên đâu có thiếu tiền, ngay cả đồ lót của gã cũng là đồ xịn đắt tiền.

Gã thong thả trả lời: "Anh trai tôi là nhà tài trợ chương trình này, lén xúi mẹ tôi ép tôi tham gia, cho tôi trải nghiệm cảm giác yêu đương hẹn hò."

"Cảm thấy sao?" Tôi tò mò hỏi.

Bùi Diên Nhiên không đáp ngay.

Hai tay chống ra sau, vai thẳng lên như hai gò núi nhỏ.

Đôi mắt cười cong cong nhìn tôi, mở miệng trả lời: "Cảm thấy rất vui."

Sau khúc này, bọn tôi không xoay cành cây nữa, hỏi thẳng luôn:

"Vậy là anh chưa từng yêu đương hẹn hò bao giờ à?"

Bùi Diên Nhiên lắc đầu: "Sao có thể chứ?"

"Chuyện cần làm đều làm cả rồi à?"

Gã bật cười: "Khương Nguyện, anh 27 tuổi rồi đó."

Đúng thật. Chứ tuổi này mà chưa làm hết thì có thì cơ thể có vấn đề thật ấy chứ.

Tới lượt gã hỏi tôi, ánh mắt vô cùng thuần khiết.

"Nếu cho em chọn một người giữa anh, Tề Nam và Hứa Ca thì em sẽ chọn ai?"

"Anh." Tôi không hề do dự.

Gã nhoẻn miệng cười.

Dù sao thì tôi cũng không đánh thắng gã được.

Trò thức thời thì tôi giỏi lắm.

"Em sợ gì nhất?" Gã thuận miệng hỏi tiếp.

Tôi sửng sốt mất mấy giây mới ngơ ngác đáp: "Xác sống."

Gã nhíu mày: "Theo anh biết, cái này chỉ có trong phim ảnh thôi."

Tôi cất giọng đùa giỡn: "Nếu tôi nói rằng mình đã từng trải qua, anh tin không?"

"Anh tin chứ."

Giọng nói chắc như đinh đóng cột của Bùi Diên Nhiên khiến tôi hơi sửng sốt.

Gã nhìn tôi, nói: "Trước kia anh từng gặp em rồi, trước kia em yếu đuối, đáng yêu, nhưng không ghê gớm như trên mạng nói, có điều, em bây giờ giống như một người hoàn toàn khác vậy."

Gã tiến lại gần tôi, cặp mắt nâu nhạt sáng như ánh sao, sáng đến mức có thể soi rõ nội tâm tôi.

"Cho nên, em từng trải qua nạn xác sống, đúng không?"

"Không." Tôi chối ngay.

Tên này là bác sĩ, nếu tôi khai thật thì có khi bị bế tới viện nghiên cứu không chừng.

Gã vẫn nhíu chặt lông mày.

Tôi tằng hắng một cái, nói lảng sang chuyện khác.

"Vậy anh cho rằng trên đời này có xác sống không?"

Gã liếm môi.

"Anh không biết xác sống hình thành như thế nào, nhưng em có nhớ trận động đất mười ngày trước không? Một ngày trước khi bắt đầu chương trình hẹn hò ấy."

"Có nhớ."

"Anh chạy cả đêm tới nơi khởi nguồn, ở đó anh phát hiện có một thứ, một loại virus anh chưa gặp bao giờ."

Có lẽ Bùi Diên Nhiên không nhìn thấy ngón tay tôi giấu trong ống tay áo khẽ run.

Trong thế giới tận thế quê hương tôi, virus xác sống phát tán mà không có dấu hiệu báo trước nào cả.

Rất nhiều chuyên gia tập trung lại cũng không thể tìm ra thuốc chữa virus này, thậm chí còn không tìm ra khởi nguồn của virus.

Nhưng trong thế giới ấy, mười năm trước khi virus bùng phát cũng có một trận động đất cực lớn.

Thế giới kia không có Bùi Diên Nhiên, không có Hứa Ca, thậm chí không có nữ diễn viên Khương Nguyện.

Chỉ có một viên chức nho nhỏ tên là Khương Nguyện.

Vậy thì virus này có còn bùng phát không?

"Bùi Diên Nhiên, anh có thể nghiên cứu loại virus kia không?"

"Vẫn đang nghiên cứu đấy."

"Không chừng nó là virus xác sống cũng nên."

Vừa dứt lời, ánh mắt Bùi Diên Nhiên nhìn tôi càng tỏ ra chắc chắn.

Tôi cũng không bé tránh.

Tất cả đều gửi vào trong lặng im.

"Anh sẽ lưu ý."

25.

Tôi và Bùi Diên Nhiên vật lộn để sinh tồn tới ngày thứ tư thì đội cứu viện đến.

Tôi và Bùi Diên Nhiên được đưa đến bệnh viện khám tổng quát.

Trừ việc đứa nào cũng mập lên một cân thì không có bệnh tật gì cả.

26.

Sau khi quay về thành phố mười ngày thì chương trình lại tiếp tục ghi hình.

Lần này, bọn tôi được yêu cầu viết tên khách mời nam/nữ khiến mình nảy sinh tình cảm.

Để cho hồi hộp gay cấn, chương trình quyết định ghi hình trước phát sóng sau để tiện biên tập tạo hiệu ứng.

Nói chung là rất kích thích.

Ngày hôm ấy.

Tề Nam nhìn tôi với ánh mắt quyết giành lấy.

Hứa Ca nhìn tôi với ánh mắt đắc thắng.

Bùi Diên Nhiên nhìn tôi với ánh mắt đầy tình tứ không biết trời đất là gì.

Hồi hộp ghê.

Ngày chương trình được lên sóng.

Khung bình luận bùng nổ.

Bởi vì ba khách mời nam đều chọn tôi.

"Trời má, kịch bản sảng văn hả mụa người, từ vạn người chê tới vạn người mê luôn nè!"

"Khương Nguyện chọn ai vậy? Tổ chương trình làm tôi hồi hộp quá xá hu hu hu."

"Trời ơi Nam Nam của tôi, cái hôm Khương Nguyện và Bùi Diên Nhiên gặp sự cố, mắt thằng bé đỏ ngầu luôn!"

"Ảnh đế đích thân tham gia cứu hộ luôn!"

"Má ơi, đúng là tình yêu rồi!"

"Ba anh luôn, chọn hết được không?"

"Khương Nguyện cua trai đẳng cấp quá!"

"Thấy Khương Nguyện chơi toàn chiêu mới thế này, tôi nhận ra rằng mình ế ba chục năm cũng chẳng oan."

"Nhưng Khương Nguyện chọn ai nhỉ? Không thể chọn cả ba được!"

Đến giây phút cuối cùng, tổ chương trình mới công bố đáp án.

Người tôi chọn là...

Ôn Thấm!

27.

Chỉ có không dính mưa móc mới là thượng sách.

Dù sao thì fan của bất kỳ người nào trong ba người này đều có thể xé x.á.c tôi.

Có thể giẫm nát cái danh tiếng mà tôi khó khăn lắm mới cứu vãn được này.

Danh tiếng có thể giúp tôi làm một việc lớn.

Một việc lớn mà tôi muốn làm từ rất lâu rồi.

Tôi muốn phát livestream, livestream tập thể dục luyện thể thao.

Nếu ngày bùng phát dịch xác sống vẫn sẽ tới, tôi hi vọng lúc đó mọi người không mất m.ạ.n.g vì mập quá chạy không nổi.

Hồi trước bạn thân của tôi cũng c.h.ế.t vì lý do này.

Còn tình yêu ấy à, dạt ra hết đi!

28.

Trong mười ngày ghi hình còn lại, ngày nào tôi cũng hẹn hò với Ôn Thấm.

Chu Na Na thì vô cùng sung sướng, luân phiên hẹn hò với ba khách mời nam, cứ như hoàng đế thị tẩm hậu cung không bằng vậy.

Nhưng không sao, anh trai Bùi Diên Nhiên sẽ ra tay.

Quay xong thì khóa tôi lại.

Đệt.

Rất rất lâu về sau, tôi với Bùi Diên Nhiên nhắc tới chuyện này.

Bùi Diên Nhiên cắn nhẹ môi tôi: "Để em biết trò chơi quyền lực là thế nào, thì em mới an phận được."

Weibo hot search đăng ngày một.

Chương trình Sao nhập ngũ mà bọn tôi tham gia được gọi là chương trình tạp kỹ hòa thuận nhất trog lịch sử.

Vì khách mời nữ trở thành bạn thân của tôi.

Khách mời nam thì ai cũng thích tôi, cứ như truyện sảng văn vậy.

Tập cuối cùng lên sóng xong, tỷ lệ người xem ăn đứt tất cả các chương trình tạp kỹ phát cùng lúc.

Bọn tôi được mời làm khách mời tham gia chương trình tạp kỹ cấp quốc gia "Niềm vui vụn vặt".

Trừ Bùi Diên Nhiên, gã không thích mấy chương trình kiểu này.

Đồng thời, hợp đồng phim kéo tới với tôi tấp nập.

Danh tiếng của tôi tăng vọt.

Nhưng bảy rưỡi mỗi tối tôi đều bỏ hết mọi việc, lên livestream dạy mọi người tập thể dục nửa tiếng.

Khuấy động một làn sóng mang tên Khương Nguyện.

Công ty bắt đầu coi trọng tôi.

Đến khi hợp đồng sắp hết hạn, giám đốc công ty mười tám kiếp không thấy bỗng gọi điện cho tôi, dụ dỗ: "Nguyện Nguyện à, gia hạn hợp đồng nhé, em muốn thay đổi điều khoản nào thì cứ nói!"

Cuộc sống bắt đầu vào quỹ đạo.

29.

Sắp đến ngày ghi hình chương trình "Niềm vui vụn vặt", bọn tôi đều nổi tưng bừng.

Mọi chuyện đều thuận lợi.

Mãi cho đến khi bắt đầu tiết mục phỏng vấn lời thật lòng.

Quy tắc là sẽ đọc những lời bình luận ác ý nhất về các khách mời.

Ôn Thấm cười nói: "Thế này thì có gì ghê đâu? Weibo của em đầy luôn."

Không ai phản đối cả.

Lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, ai cũng mạnh mẽ cả.

Các khách mời khác đều trả lời kín kẽ mọi câu hỏi.

Cuối cùng tới lượt tôi.

Anh Lâm cầm giấy, trêu tôi: "Nguyện Nguyện, bình luận ác ý ở đây đều ác lắm đó."

Tôi nở nụ cười tươi tắn: "Cho lên hết đi anh."

"Câu thứ nhất, Khương Nguyện mặc ít vải như vậy, có phải lúc nào cũng nghĩ tới việc quyến rũ đàn ông không?"

"Câu thứ hai, Khương Nguyện cua trai đỉnh như vậy, chắc đời sống riêng tư loạn lắm nhỉ."

"Câu thứ ba, thực sự cạn lời luôn, Khương Nguyện mặc áo cổ trễ như vậy là sợ người ta không thấy à?"

Mấy câu này ác hơn trước kia nhiều.

Cả trường quay im phăng phắc.

Tất cả các khách mời trong chương trình Sao hẹn hò đều muốn lên tiếng giải thích giùm tôi.

Nhưng dù là tôi hay Khương Nguyện trước kia, đều không phải là người xấu.

Khương Nguyện trước kia chỉ có một căn hộ nhỏ xíu, nhưng cô ấy trang hoàng thật ấm áp dễ chịu.

Cô ấy thích hình tượng em gái nhỏ, đó chỉ là phong cách mà cô ấy chọn.

Cô ấy thích đọc sách, nhà rất nhỏ nhưng vẫn giành ra một gian phòng để làm phòng đọc sách, cất rất nhiều sách cũ ố vàng.

Cô ấy không theo quy tắc ngầm, nên làm mất lòng rất nhiều người.

Thế nên, tôi cầm micro lên, đáp lại những lời bình luận đầy ác ý kia.

Tôi cười rất thoải mái.

Dù sao thì tôi mới là người tỏa sáng rực rỡ trên sân khấu, còn ánh sáng duy nhất đằng sau những bình luận này có lẽ là sự thỏa mãn toát ra từ đôi mắt đục ngầu khi phá hủy người khác.

"Tôi rất thất vọng với những bình luận này."

"Vì tôi nhận ra, đến thời buổi này rồi mà người ta vẫn chỉ biết có mỗi một cách để phá hủy một cô gái, đó là thóa mạ cô ấy là đ.ĩ thỏa."

"Nếu các vị chê dung mạo của tôi, vậy thì hãy đánh bại tôi bằng vẻ ngoài đẹp đẽ."

"Nếu các vị chê hành vi của tôi, vậy thì hãy đánh bại tôi bằng đức hạnh cao cả."

"Nếu các vị chê suy nghĩ của tôi, vậy thì hãy đánh bại tôi bằng trí tuệ vượt trội."

"Vì tôi sinh ra đã trần trụi, cho nên người mang lòng dạ xấu xa chính là các vị đấy ạ."

Tôi vừa dứt lời, toàn trường quay im phăng phắc.

Mãi đến khi có một người bắt đầu vỗ tay, sau đó là mười người.

Mãi đến khi toàn trường quay chìm trong tiếng vỗ tay như sấm.

Tôi mỉm cười nhìn về phía ánh đèn xa xa.

Tựa như nhìn thấy "nữ diễn viên giả nai" Khương Nguyện.

Cô ấy tựa như một đóa hoa thủy tiên thánh khiết.

Nhìn mà xem.

Thực ra thế giới này đâu có xấu xa đến vậy.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play