Tham gia show hẹn hò, tui có thêm một bầy anh em guộc

Phần 1


11 tháng


Một giây trước tôi còn đánh nhau với xác sống.

Một giây sau đã thành ngôi sao nữ giả nai vàng ngơ ngác đạp chết bác thợ săn trong show hẹn hò.

Hẹn hò với idol, tôi bế cậu ta squat đủ trăm cái.

Hẹn hò với ảnh đế, tôi dạy anh ta đánh quyền rèn luyện sức khỏe.

Hẹn hò với bác sĩ, tôi dẫn anh ta sinh tồn trong rừng rậm ba ngày, thể hiện hết bản lĩnh bạn gái.

Sau đó, khách mời nữ mà cả ba người ngày đều có tình cảm lại chính là tôi.

Hình như có gì đó sai sai.

Tôi chỉ muốn dạy mọi người thể dục thể thao nâng cao sức khỏe thôi.

Yêu đương thì xin miễn.

1.

Hashtag #KhươngNguyệnđừngkéfamenữa# nằm chình ình trên top 1 hot search đã lâu.

Ngay cả tin cặp đôi kiểu mẫu ly hôn cũng không thể lay chuyển sự "yêu mến" của cư dân mạng dành cho tôi.

Tôi bấm vào xem.

Thế là thấy một bài đăng Weibo có tới năm trăm ngàn bình luận chửi tôi.

"Chẳng hiểu tổ chương trình nghĩ gì nữa, cái thứ giả ngây thơ như Khương Nguyện mà cũng được mời tham gia chương trình nặng ký thế này."

"Rốt cuộc cô ta lên giường với bao nhiêu người mới đổi được tấm vé tham gia này đây?"

"Đây là chương trình hẹn hò đấy, tôi không muốn anh nhà bị cô ta la liếm đâu."

"Khương Nguyện cút khỏi giới giải trí được không, ngày nào cũng thấy mặt cô ta, khó chịu chết đi được."

"Quên đi vậy, vốn định xem chương trình này vì có bé Tề Nam nhà tôi, nhưng thấy có Khương Nguyện thì thôi khỏi vậy."

Hầu như không có một ai bênh tôi cả.

Tôi không hề ngạc nhiên.

Bạo lực mạng có đáng sợ đến mấy cũng không thể bằng một phần vạn so với zombie tứ chi vặn vẹo được.

Đúng vậy, tôi xuyên từ tận thế tới đây.

Một giây trước, zombie há cái mồm to như chậu máu sắp ngoạm trúng đầu tôi.

Một giây sau, tôi hóa thành nữ diễn viên có hình tượng giả ngây thơ bị cả làng chửi bới.

Được sống lại lần nữa trong thế giới hòa bình.

Tất cả đều tốt, trừ những điều khoản bóc lột trong hợp đồng với công ty.

Nhưng cũng chả sao.

Có ngon thì giết tôi đi.

2.

Vào ngày phát sóng trực tiếp chương trình.

Tôi và hai khách mời nữ cùng bước xuống máy bay tập hợp.

Tôi mặc quần jeans ôm màu xanh cạp trễ, áo croptop vàng nhạt hở rún.

Trông trẻ trung ngây thơ mà không dung tục.

Hồi còn ở tận thế, ngày nào cũng mặc áo quần rách nát tả tơi, còn phải đánh nhau với zombie.

Bây giờ nhất định phải lên đồ bù lại.

Một trong hai khách mời nữ còn lại là diễn viên, tên là Ôn Thấm, thuộc phái thực lực, cực kỳ xinh đẹp.

Người kia là ca sĩ, tên là Chu Na Na, hiện đang rất nổi.

Ba khách mời nữ phải bốc thăm để lựa chọn đối tượng hẹn hò trong ba ngày tới.

Tôi phóng khoáng cười vui vẻ với hai cô gái, Ôn Thấm có vẻ lúng túng, quay đầu đi chỗ khác, còn Chu Na Na thì có vẻ thân thiện hơn.

Tổ chương trình lấy ra ba vật phẩm, là thánh giá, ngọn hải đăng và chó con.

Để ba đứa tôi tự chọn.

Ba vật phẩm này tương ứng với ba vị trí của ba khách mời nam.

Chu Na Na và Ôn Thấm nhường qua nhường lại.

Tôi trầm tư một lúc.

Chó con là không ổn rồi, chó zombie ở tận thế đáng sợ lắm, lòng tôi có dớp, không chọn.

Thánh giá, hẳn là đối ứng với giáo đường, không gian kín, zombie mà tới là tiêu tùng luôn.

Thế là tôi tiến lên cầm ngọn hải đăng.

Biển rộng hợp với tôi hơn.

Gió biển nhẹ nhàng khoan khoái cùng ngọn hải đăng trông ra xa, đó là nơi tôi từng thấy nhưng chưa từng tới được.

Tôi nở nụ cười, bước lên xe ra biển.

Nhân tiện nở nụ cười tươi tắn xinh xắn vẫy tay chào tạm biệt Ôn Thấm và Chu Na Na.

3.

Khung bình luận bùng nổ.

Fan của Tề Nam chửi tôi xối xả trong khung bình luận.

"Con ngoan của mama, mama không bảo vệ được con, để con phải chịu đựng con mụ này một mình."

"Bé Tề Nam xui quá xui."

"Gặp phải Khương Nguyện, ai mà không xui?"

"Cạn lời luôn, tôi rất nghi ngờ tổ chương trình cố ý mời Khương Nguyện tham gia để tăng độ thảo luận cho chương trình, nổi tai tiếng cũng là một kiểu nổi tiếng mà."

"Đội ơn Tề Nam đã cứu anh ảnh đế nhà tôi, anh Hứa có phúc lớn!"

"Bác sĩ Bùi nhà tôi cũng né được một kiếp nạn, cuộc sống quá khó khăn!"

"Nhìn Khương Nguyện mà xem kìa, hai khách mời nữ kia ăn mặc nền nã đúng mực, chỉ có cô ta mặc hở hang như vậy thôi, định quyến rũ ai không biết nữa!"

"Mấy mánh lới của Khương Nguyện thì ai cũng biết cả mà, chỉ thương bé Tề Nam nhà tôi, gặp trúng con yêu tinh."

"Nhưng tôi thấy bo đì Khương Nguyện đỉnh vãi."

4.

Tôi tới ngọn hải đăng.

Vừa xuống xe đã thấy Tề Nam.

Cậu ta đang cười nhẹ, vừa thấy tôi thì nụ cười tắt ngúm.

Cũng phải thôi, dù sao, người nào gặp phải tôi đều bị tụt fan không ít thì nhiều.

Tề Nam lại đang trong thời kỳ hot lên.

Tôi không để ý, vẫn vui vẻ chào hỏi cậu ta.

"Chào cậu, Tề Nam."

"Chào chị."

Cậu ta bắt tay qua loa với tôi, có vẻ lạnh nhạt.

Tề Nam được gọi là mặt trời nhỏ.

Thái độ tránh hiềm nghi của cậu ta rất rõ.

Hẳn là fan của cậu ta rất mừng.

"Hôm qua ngủ ngon chứ?"

Nghe nói khách mời nam đến trước.

"Cũng tạm."

Tôi vẫn mỉm cười.

Tôi cũng hiểu đạo lý không ai nỡ đánh lên mặt người đang nở nụ cười cả.

Hồi tận thế, việc mời đ.i.ế.u t.h.u.ố.c để nhờ người ở khu đóng quân khác che chở là chuyện bình thường.

Tổ chương trình muốn bắt đầu các hoạt động.

Đạo diễn bưng thùng giấy tới.

"Tề Nam, Khương Nguyện, chào hai bạn, tiếp đây hai bạn sẽ làm tình nhân một ngày, trong thời gian này, hai bạn cần làm những việc mà người yêu nhau sẽ làm, để thúc đẩy tình cảm hai bạn, tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn danh sách nhiệm vụ cho hai bạn chọn, bây giờ chúng ta bắt đầu nhé."

Tề Nam bất đắc dĩ bước lên bốc thăm nhiệm vụ.

Cậu ta còn nhỏ tuổi, vui buồn hờn giận đều lộ hết trên mặt, nhưng nói chung là không có mưu tính sâu xa gì.

Giấy mở ra, tôi thấy bốn chữ: bế kiểu công chúa.

Lần đầu tiên tôi thấy vẻ mặt thê thảm tới mức đó, không nhịn được mà phì cười.

5.

"Tôi biết ngay, chắc chắn bé Tề Nam không muốn!"

"Khương Nguyện đừng cười nữa, cười nhăn như đít khỉ rồi kìa."

"Mặc dù tôi biết là không nên, nhưng lúc này tôi rất muốn nhập hồn vào người Khương Nguyện hu hu hu hu."

"Khương Nguyện không phải là người, đừng làm ô uế em bé nhà tôi."

"Em bé khổ quá."

6.

Bấy giờ, tôi mới có cơ hội quan sát cậu idol đang hot này.

Cậu ta có một đôi mắt đào hoa, khi cười cặp mắt cong cong, lông mi vừa dày vừa đen, nụ cười thương hiệu càng khiến hội chi em mê mẩn.

Tôi bỏ hành lý xuống bên cạnh.

"Lại đây nào."

Tề Nam cũng không từ chối nữa: "Được."

Nói xong, cậu ta bèn đỡ vai tôi, định bế tôi lên.

Tôi vội ngăn lại.

"Cậu làm gì vậy?"

Cặp mắt đen láy thoáng vẻ mờ mịt, sau đó thẹn quá hóa giận.

"Nhiệm vụ nói phải bế kiểu công chúa, em chỉ làm theo yêu cầu thôi mà."

Chứ không phải định nhân cơ hội ôm ấp gần gũi tôi, tôi âm thầm chêm thêm nửa câu sau giùm cậu ta.

Tôi lại nở nụ cười.

"Ý của tôi là để tôi bế cậu."

Cậu ta cao một mét tám ba, nhưng gầy như cây sậy.

Lỡ đâu bế tôi rồi gãy eo, mất công lại đòi tôi đền tiền.

Tôi.

Không có tiền.

Tề Nam tỏ vẻ không thể tin nổi, không còn lạnh nhạt nữa, mà thay vào đó là giận dữ.

Tức tối thở phì phò nom đến là cưng.

"Chị sỉ nhục ai vậy? Chẳng lẽ em không bế nổi chị?"

"Chứ sao, nhìn cậu là biết không tập tành gì rồi."

Phải mà sống thời tận thế, cỡ như cậu zombie nó ngoạm cái một.

"Bớt nói nhảm, tổ chương trình không nói là ai bế ai cả."

"Khương Nguyện! Em có cơ bụng đấy."

Ghê!

"Không tin."

Ngại quá, tôi là cô gái theo chủ nghĩa hoài nghi.

Tề Nam câm nín, nở nụ cười lạnh lùng với tôi.

Sau đó, vén áo lên.

Cơ bụng này chắc đánh không lại ông già bán vịt muối dưới lầu nhà tôi.

Nhưng tôi không dám nói ra miệng.

Tiếng tăm của tôi đã chẳng ra gì rồi, đừng chơi ngu lấy tiếng nữa thì hơn.

"Chú em ạ, cứ để tôi đi, tôi không có ý xấu gì đâu."

Sau đó, thừa lúc cậu ta không phản ứng kịp, lập tức bế bổng cậu ta lên.

Tề Nam xấu hổ đỏ cả mặt.

Giãy dụa vùng vẫy, còn gào lên tôi:

"Khương Nguyện!!!"

Tôi tiện tay phát một cái sau mông cậu ta.

"Yên, đừng quậy."

7.

Số người chửi tôi tăng lên liên tục.

"Để nổi tiếng, Khương Nguyện dám làm đến mức này luôn sao?"

"Đồ không biết xấu hổ, xem Nam Nam nhà tôi giận đến mức nào kìa!"

"Nhưng sao tôi thấy hình như Khương Nguyện thay đổi rồi, trước kia cô ta đâu có nam tính đến cỡ này."

"Mặc dù Nam Nam có cơ bụng nhưng hơi gầy thật."

"Thôi đi, cỡ Tề Nam mà cơ bụng gì, gầy thì cứ nhận là gầy đi."

"Lầu trên biết gì mà nói? Hơn nữa anh có cơ bụng không? Thứ cứt gà sáp mà tưởng cù là L.i.ê.n X.ô!"

"Mọi người đừng cãi nhau nữa."

"Đúng là Khương Nguyện đi ngược con đường cũ rồi, tôi còn tưởng cô ta sẽ giả bộ xấu hổ cơ."

"Chỉ có mình tôi để ý cô ta đánh mông Nam Nam thôi à?"

"Gì cơ? Đồ không biết xấu hổ!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play