Tuy bác lao công nói cứ như đang diễn phim thần tượng máu chó nhưng hai lần bị đổ oan khiến Bạch Thu Nhiên cũng cảm thấy kỳ lạ, cô thực sự rất muốn hỏi họ có phải là diễn viên được thuê tới để pha trò hay không vì không ai đấu đá chốn văn phòng như thế cả. Mấy trò này lố lăng hệt như chi tiết sảy thai, chết yểu, ngày nào cũng có cung nữ té giếng vậy. Nói thật, nếu thực tế giống như phim cung đấu thì hậu cung đã bị giải tán rồi vì còn ai dám tiến cung nữa?
Mà đấu đá văn phòng thì cũng chỉ vì muốn thăng chức, tăng lương mà ngáng chân đồng nghiệp, nhưng tình huống này xảy ra rất ít. Bình thường ai cũng bận làm việc và tranh nhau cơ hội thể hiện với cấp trên, mấy người ngấm ngầm hoặc công khai giở trò với đồng nghiệp mới là những kẻ không chịu làm việc đàng hoàng. Tóm lại nếu ai cũng muốn gài bẫy, hãm hại đồng nghiệp khiến đi làm như đi đánh giặc thì cũng sẽ không có ai muốn đi làm.
Nghĩ vậy, Bạch Thu Nhiên rất nghi ngờ mình có xuyên sách thật hay không. Tuy chuyện cô xuyên sách là đã rất phản khoa học nhưng cô thấy việc mình xuyên vào tiểu thuyết ngôn tình là quá hoang đường, quá phản khoa học, không thể chấp nhận nếu không có bằng chứng xác thực. Vì vậy, ba giây sau, cô quyết đoán dập tắt suy nghĩ này, thật lòng suy nghĩ đến việc tố cáo với bạn trai tổng tài.
Tuy bác lao công nghĩ cô là người có khí tiết nhưng nhìn chung đôi mắt vẫn rất tinh tường. Mà Bạch Thu Nhiên vì duy trì hình tượng ân cần, biết thông cảm và quật cường nên mới không tố khổ với bạn trai tổng tài ngay, bây giờ có bà Giang tốt bụng nhắc nhở để làm cớ, cô không cần phải tìm lý do nữa. Cô nghĩ xem nên nói gì, sau đó buổi tối về nhà đã nhắc đến chuyện này với Diệp Chi Châu trong bữa cơm.
Diệp Chi Châu đang cầm ly nước thì hơi ngẩn ra, coi bộ cũng rất khó hiểu: “Hôm nay lại có người gài bẫy để đổ oan cho em?”
Bạch Thu Nhiên gật đầu, Diệp Chi Châu lo lắng bảo cô kể lại chi tiết vụ việc, anh nhanh chóng phát hiện ra điểm mấu chốt, hỏi: “Nếu sếp em không hỏi cô ta về tiến độ công việc mà chờ tới thời hạn công việc mới phát hiện công việc không được hoàn thành, vậy dựa theo thái độ bám riết của cô ta, em sẽ là người gánh trách nhiệm?”
Nghe suy đoán của anh, bây giờ Bạch Thu Nhiên mới ý thức được tính nghiêm trọng của vụ việc, cô vỗ ngực nói: “Nếu có chuyện gì thật thì từ trên xuống dưới đều phải chịu trách nhiệm, lúc đó sếp em sẽ chẳng có tâm trạng mà điều tra, vậy thì em có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play