Hơn 11 giờ trưa , Thiên An đi thanh toán tiền sau đó cùng ba người rời khỏi nhà hàng.
Ami quay lại nhìn cô hỏi : " E! tôi đưa cô về nhé? "
Thấy Thiên An đứng đợi người đến đón, Ami liền ngỏ ý đưa cô về.
Thiên An vội xua tay mỉm cười nhìn cô ấy: " không cần đâu!! bạn trai tôi đến đón ngay thôi "
Ami hơi ngượng ngùng nói với cô : " E! cho tôi tài khoản ngân hàng của cô đi "
- " có chuyện gì sao? "
Ami liền nói : " hôm nay tôi! hơi ngại!! Tôi với cô chia nửa được không? "
Ăn không một bữa khiến cho Ami hơi ngại , Thiên An nghe xong thì mỉm cười: " không cần!! Lần sau cô đưa bọn tôi đi chơi là được"
Ami rưng rưng nước mắt nhìn Thiên An : " E.
.
nếu cô chưa có bạn trai nhất định tôi sẽ theo đuổi cô đấy "
Thiên An mỉm cười vẫy tay tạm biệt với ba người rồi tiếp tục đứng đợi Phong Thần Vũ.
Đứng thêm một lúc thì một chiếc xe đi đến , Phong Thần Vũ mở cửa xe cầm ô đi đến che nắng cho Thiên An : " đợi lâu chưa? "
- " chưa lâu!! Anh ăn cơm chưa? "
Phong Thần Vũ mỉm cười không trả lời đưa Thiên An vào trong xe rồi lái xe đưa cô đến nhà bố mẹ anh.
Do buổi tối sẽ tổ chức tiệc sinh nhật chính nên buổi trưa thường sẽ tổ chức tiệc gia đình
- " chúng ta đi đâu vậy? " Thấy Phong Thần Vũ lái xe rẽ sang hướng khác không phải trở về biệt thự của mình , Thiên An quay sang hỏi anh.
Phong Thần Vũ gõ gõ vô lăng tiếp tục lái về hướng đại bản doanh của Phong gia
- " anh đưa em về nhà ba mẹ "
- " Vũ! sao lần nào anh cũng không nói trước cho em vậy chứ? " Thiên An trừng mắt với hắn sau đó mở điện thoại nên xem lớp trang điểm có bị hỏng chỗ nào không.
Phong Thần Vũ cười trêu chọc Thiên An : " thẳng lưng lên "
Đang chỉnh lại lông mi giả lại bị Phong Thần Vũ nhắc , cô liền thẳng lưng lên không quên lườm hắn một cái
Đến nhà của ba mẹ anh khiến cho Thiên An không khỏi bất ngờ, biệt thự này còn to hơn rất rất nhiều lần nơi hai người đang ở.
Người hầu thấy Nhị gia đến liền cung kính cúi xuống , Phong Thần Vũ ôm eo Thiên An đi nhanh vào bên trong nhà rồi trực tiếp đi đến phòng ăn không cho cô cơ hội để ngắm nhìn nội thất bên trong căn nhà
Trong phòng ăn, tất cả mọi người đều đã ngồi vào vị trí chỉ thiếu mỗi hai người bọn họ.
Thiên An theo Phong Thần Vũ đi vào bên trong , cô mỉm cười lễ phép cúi xuống chào ba mẹ anh : " Cháu chào hai bác ạ "
Bà Phong đứng dậy đi đến nắm lấy tay cô kéo về ghế ngồi : " An An!! mau lại đây ngồi "
Bà Phong kéo Thiên An ngồi vào ghế của Phong Thần Vũ bên cạnh là Phong Thần Kiệt, anh lạnh lùng đi đến vỗ vào đầu em trai : " tránh ra!! "
Phong Thần Kiệt nhíu mày sau đó ngồi sang bên cạnh nhường ghế của mình cho anh trai.
Phong Thần Vũ thản nhiên kéo ghế ngồi xuống , Thanh Thanh nhìn chị dâu liền lên tiếng: " chị dâu!! Hôm nay là sinh nhật em đó!! anh Vũ lạnh lùng lắm không tặng quà cho em "
Thanh Thanh bĩu môi quay sang chỗ khác tỏ ra hờn dỗi Phong Thần Vũ , anh khẽ nhíu mày lắc lắc ly rượu trong tay : " cái thuyền kia chưa mua được à? "
- "! ít ra anh phải dẫn em đi chứ? "
Phong Thần Vũ lạnh lùng đáp lại : " không! Anh rất bận "
Thanh Thanh liền quay sang nhìn Thiên An với đôi mắt lung linh : " chị! "
Thiên An cười ngượng quay sang nhìn Phong Thần Vũ , anh cũng quay sang nhìn cô.
Hai người nhìn nhau yên lặng một hồi sau đó Thiên An đỏ mặt quay đi nơi khác.
Thanh Thanh nhíu mày khi được ăn cơm chó miễn phí từ anh hai của mình thì không biết nói gì hơn
Bà Phong biết Thiên An mới đi thi xong thì gắp đồ ăn liên tục vào bát của cô : " An An!! Cháu ăn món này đi!! món này.
.
rồi món này nữa "
Mấy người con bị mẹ mình bơ thì không mấy bận tâm lắm chỉ riêng ông Phong lại rất không vui nên đã kéo bà Phong lại.
Thiên An quay sang gửi ánh mắt cầu cứu đến Phong Thần Vũ ai ngờ anh chỉ mỉm cười rồi uống rượu
- " Vũ! "
Phong Thần Vũ đặt tay lên bàn chống cằm nghiêng người nhìn Thiên An với ánh mắt cưng chiều: " lần đầu ăn cơm ở nhà mẹ anh , em đừng ngại "
Bà Phong nghe thấy anh bảo cô đừng ngại thì mỉm cười: " An An đừng ngại!! sau này đều là người một nhà cả "
Cô không ngại thật nhưng mà cô mới ăn trưa cùng với Emma và hai người kia , bây giờ mà ăn nữa thì cô sẽ không thể ăn tối được mất.
Sau khi ăn cơm xong , Phong Thần Vũ đưa Thiên An lên phòng của mình nghỉ ngơi.
Trước khi lên phòng , bà Phong kéo anh lại rồi hỏi : " Vũ! hai đứa đã làm gì chưa? "
- " làm gì là làm gì? " Phong Thần Vũ khẽ nheo mắt lại tuy đã hiểu ý của bà Phong là gì nhưng anh vẫn cố tình hỏi lại bà Phong
Bà Phong trừng mắt nhìn thằng con trai thứ hai của mình đang giả ngốc với bà : " An An xinh mà ngoan như vậy mà con không làm gì được! cần mẹ mua thuốc bồi bổ cho không? "
Phong Thần Vũ đen mặt , tiếp sau đó bà Phong nhét thứ gì đó vào trong tay anh rồi thì thầm : " tuy mẹ cũng muốn có cháu nhưng bây giờ An An đang đi học! con phải đề phòng trước đã "
Nói xong thì xoay người đi xuống tầng 1 , Phong Thần Vũ cúi xuống nhìn chiếc hộp xanh xanh trong tay rồi phì cười.
Không ngờ mẹ hắn lại tâm lí đến vậy nhưng! tiếc rằng không phải size của hắn rồi