Chương 36
Chương trình《Món hầm hỗn loạn cảm xúc》: "Cập nhật tiến độ, đã ký hợp đồng với Giang tổng. Mong được hợp tác."
10 giờ tối, trong khi trên mạng vẫn đang bình chọn người mới, tổ chương trình dùng tốc độ hành động kinh người ký hợp đồng với Giang Thính Văn được bọn họ nhẹ nhàng công bố. Thấy hiệu quả rõ rệt, mọi người sau một lát sững sờ, bắt đầu cuồng nhiệt nhảy múa.
【Tổ chương trình trâu bò, thế mà lại nhanh như vậy...】
【A a a, cuối cùng tui cũng thấy được Giang Thính Văn thật sự sao? 】
【Có trời mới biết Thanh bảo tham gia yến hội bị lộ thân phận, Giang Thính Văn chỉ lộ ra một góc nghiêng, còn bị Thanh Thứ Tang dùng ly rượu chặn lại! (Đáng giận)】
【Góc cạnh ưu việt kia tui vẫn còn nhớ rõ! Mau để tui nhìn anh ấy!! 】
【Cũng để tui xem rốt cuộc hai người này yêu nhau như thế nào. 】
【Thật sự không quá tin Thanh Thứ Tang vừa bỏ Tần Tư Ngôn đã ở chung với Giang Thính Văn, không phải do ký kết hiệp nghị gì chứ...】
......
Người ngoài không biết, dù sao Thanh Thứ Tang và Giang Thính Văn nếu nhìn thấy lời này, nhất định không dám nói chuyện. Sẽ không trả lời vấn đề này.
Thỏa thuận kết hôn của Thanh Thứ Tang nằm trong phòng làm việc nhà cậu, sau khi Giang Thính Văn dọn vào thường xuyên làm việc bên trong, một bên có thể thấy một hàng sách ở giữa đột ngột đặt mấy tờ giấy A4.
Những quyển sách từ trên xuống dưới 2.000 năm đến tương lai của 20 triệu năm, các tác phẩm nổi tiếng của Trung Quốc, lịch sử nghiên cứu nước ngoài chỉ đơn giản có tất cả mọi thứ.
Cũng không phải vì Thanh Thứ Tang thích đọc sách bao nhiêu, thuần túy do những thứ này đều là niềm vui của những người có tiền. Mua một ngôi nhà lớn phải xây dựng một phòng làm việc, giá sách phải chiếm toàn bộ bức tường.
"Cạch!"
Một đôi tay ướt đẫm mồ hôi hung hăng bám lấy giá sách, hai quyển sách từ trong ngăn rơi ra nện trên mặt đất.
Hai tay kia bị một đôi tay khác lớn hơn nắm chặt. Ngón tay ở sau lưng cường ngạnh xuyên qua kẽ ngón tay, gân xanh nổi lên, thậm chí có thể nhìn thấy mạch máu trong động tác đang hưng phấn nhảy lên.
Thanh Thứ Tang bị ấn, trong mắt tất cả đều là giá sách biết lắc lư. Trán cậu chống vào mu bàn tay trái, cắn chặt môi dưới, nước mắt trong suốt theo mí mắt lăn xuống, nện lên bìa sách vừa rồi rơi trên mặt đất.
—— Sách sinh học cấu trúc cơ thể con người.
Mẹ nó sinh học cấu trúc cơ thể con người, người mua cuốn sách này chắc chắn là lão baby Thanh Hòa kia.
Thanh Thứ Tang dời tầm mắt, ngẩng đầu lại nhìn thấy mấy tờ giấy A4 màu trắng mỏng manh, không cần xem cũng biết chủ nhân của nó là ai.
Thỏa thuận kết hôn. Mà cậu và Giang Thính Văn lúc ký thỏa thuận cũng không có viết, cũng không có tình yêu nên không viết, quá kích thích, đầu ngón tay Thanh Thứ Tang co rút cuộn lại, theo bản năng giãy dụa, bị một bàn tay mạnh mẽ ôm lấy thắt lưng đè lên phía sau. Thanh Thứ Tang lập tức khóc thành tiếng, cậu lắc cái đầu nhỏ giọng khóc nức nở, Giang Thính Văn không nghe thấy.
Cơm nước xong hai người cùng nhau vào phòng tắm tắm rửa, Thanh Thứ Tang nói muốn dỗ Giang Thính Văn là muốn dỗ hắn, không chút làm bộ còn dị thường chủ động hôn đối phương.
Sau khi đi ra, Thanh Thứ Tang đột nhiên tò mò về hợp đồng tạp kỹ mà Giang Thính Văn nhắc, nói muốn xem. Lúc này mới đến phòng làm việc. Không ngờ bây giờ lại không thể ra ngoài.
Màn hình máy tính trên bàn được đặt thành chế độ ban ngày, trên trang hiển thị trang mà cư dân mạng Weibo bắt đầu chọn người mới thứ hai.
Những lời nói kia đều lộn xộn, Thanh Thứ Tang nước mắt mơ hồ nhìn trong chốc lát đã không muốn nhìn nữa, cư dân mạng ầm ĩ chốc lát rồi rời đi.
Sau đó rơi vào quyển sách có thể tu thân dưỡng tính, toàn bộ giá sách gần như đều đang chấn động.
Cuốn sách bị quét bởi một bàn tay khác, làm rơi hai cuốn sách xuống.
Thanh Thứ Tang nhìn lướt qua.
—— Sự hiểu biết về tình dục.
Mẹ nó sự hiểu biết về tình dục. Giống như cố ý đối nghịch với người khác, đang nhắc nhở cậu bản thân đang làm gì đúng không? Cậu biết.
Thanh Thứ Tang nhắm mắt lại, bẹp miệng khóc, nhưng không nói gì. Buổi tối trước khi dỗ người khác, Giang Thính Văn: "Cho dù Không Tang vẫn khóc, anh cũng không để em ngủ."
Thanh Thứ Tang lúc ấy thẳng lưng, làm cái gì nhỉ... Ồ, cậu kiên cường cười nhạt một tiếng, nói, "Em quen rồi. Căn bản sẽ không từ chối."
Cậu làm được, không nói một câu, nhưng nước mắt vẫn không ngừng chảy xuống.
"Bé ngoan..." Giang Thính Văn khẽ cắn vành tai Thanh Thứ Tang, "Em phải đứng vững."
Thanh Thứ Tang: "..."
Làm đến chết. Thanh Thứ Tang cắn răng, tức giận nói: "Anh câm miệng đi!" Giọng nói lại khàn khàn mềm mại, không có chút lực lượng nào.
Giang Thính Văn cười khẽ, hơi thở ấm áp đột nhiên tới gần, hắn hôn lên gáy Thanh Thứ Tang.
Ngay sau đó bàn tay to lớn của Giang Thính Văn khẽ động, xoay người Thanh Thứ Tang lại, thoải mái ôm lấy đối phương. Thanh Thứ Tang theo bản năng ôm lấy cổ Giang Thính Văn, treo mình lên người hắn.
Tài liệu trên bàn không biết từ lúc nào sớm đã rải rác khắp nơi, Giang Thính Văn đặt Thanh Thứ Tang lên mặt bàn, để cậu ngồi ở mép.
Cái bàn lạnh như băng đụng phải nguồn nhiệt ấm áp, nhanh chóng hình thành một lớp sương đọng bao trùm xung quanh, bị ngón tay đụng phải, lập tức biến thành dấu vết của bọt nước và sương mù trắng. Máy tính cũng tỏa ra ánh sáng, chiếu sáng một số hình ảnh không phù hợp với thiếu nhi.
Thanh Thứ Tang đặt hai tay lên vai Giang Thính Văn, ngửa đầu đỡ lấy nụ hôn rơi xuống. Giang Thính Văn nói một câu "ngoan", theo bản năng nhìn màn hình máy tính, nhiệt độ trong con ngươi rõ ràng giảm mạnh.
Sao lại quên, nếu cư dân mạng muốn thấy Thanh Thứ Tang và Giang Thính Văn yêu đương, xem bọn họ ở chung thế nào.
Cư dân mạng cũng càng vui vẻ hơn khi nhìn thấy hình ảnh Tu La Tràng, kích thích nhịp tim. Hai giờ sau khi ê-kíp chương trình và Giang Thính Văn ký hợp đồng, vị trí thứ hai của người mới cũng được tiết lộ.
—— Tần Tư Ngôn.
Những cư dân mạng xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn này không cảm nhận được tâm tình của người trong cuộc, ở khu vực bình luận bày tỏ niềm vui.
【Ha ha ha đệt, ai thiếu đạo đức như vậy...】
【Dù sao tui cũng không đầu hàng Tần Tư Ngôn a ha ha ha】
【Mọi người đừng quên Giang Thính Văn chuyển thế từ gì, bình dấm! Ha ha ha đây không được sẽ chua chết...】
【Làm nhanh nhanh đi, tui thích xem】
【Các cậu nói xem bây giờ Thanh bảo có phải đang bị làm không? 】
【Phía trước cậu có gì đó không ổn】
【Sao cậu lại thô tục như vậy, tớ muốn lên án... Đính kèm hình ảnh! 】
......
"Anh đừng hung dữ." Thanh Thứ Tang ở bả vai Giang Thính Văn cắn một cái, hỏi, "Làm sao vậy?" Đồng thời theo bản năng quay đầu nhìn về phía máy tính.
Thanh Thứ Tang: "..."
Trời ạ, thật sự thiếu đạo đức. Ai vậy?! Có tin không, tôi mang dao đến giết cậu!
"Chuyện này không liên quan gì đến em!" Thanh Thứ Tang dịch thân thể về phía sau, vội vàng nói.
Tần Tư Ngôn sẽ đi? Nếu không muốn tìm khó xử, đầu óc bị lừa đá mới có thể đi?
Cùng với tiếng lòng không thể tin nổi này, trang Weibo phiên bản máy tính cập nhật một tin tức mới nhất.
Tổ chương trình《Món hầm hỗn loạn cảm xúc》: "Cập nhật tiến độ, đã ký hợp đồng với Tần tổng. Mong được hợp tác."
Thanh Thứ Tang: "..."
Chuyện kinh thiên mê huyễn gì đây?
"Ừm. Anh biết." Lúc này, Giang Thính Văn đáp lại lời Thanh Thứ Tang, chẳng qua âm sắc cực thấp, một chút khàn khàn lúc này thật giống như hắn đang chịu ủy khuất lớn, cực kỳ mất mát, "Nhưng anh không vui."
Đôi mắt đen láy không giấu bất kỳ tạp chất nào nhìn chăm chú Thanh Thứ Tang. Thanh Thứ Tang nhìn thấy bóng dáng của mình chiếu trong đôi mắt xinh đẹp kia.
Mái tóc trước trán lộn xộn khẽ ướt, mí mắt treo nước mắt đuôi mắt phiếm hồng, sắc mặt hồng nhuận chứa một tia dục vọng nồng đậm, cánh môi hồng nhuận lấp lánh nước —— chính mình.
"Chỉ có Giang Kiều Kiều mới có thể nhìn thấy em như vậy." Thanh Thứ Tang nói. Cậu hôn đối phương, Giang Thính Văn thuận theo nghênh đón.
"Vậy bé ngoan lại dỗ dành anh, được không?" Đầu ngón tay Giang Thính Văn theo cột sống sau lưng Thanh Thứ Tang khẽ trượt. Thanh Thứ Tang không nhịn được dán vào ngực Giang Thính Văn, giọng nói mềm mại dính dính đồng ý: "Được..."
——
Dựa theo quá trình quay phim trước kia của《Món hầm hỗn loạn cảm xúc》, đại khái chia làm vài loại tình huống cơ bản.
Lấy tình cảm cuộc sống làm chủ đạo, tổ chương trình sẽ tự tìm chỗ cho khách mời chụp ảnh. Chẳng hạn như vùng nông thôn xinh đẹp, trung tâm thành phố, trang viên giàu có và một loạt các lựa chọn khác.
Miễn là có tiền, bất cứ điều gì tốt nhất, họ có thể nói về giá cả. Để khách mời và khán giả trải nghiệm cuộc sống khác với bình thường. Cuộc sống rất mệt, đương nhiên đến thả lỏng.
Khách mời người mới lần này có lẽ thật sự có chút khó tìm, cho nên tổ chương trình cũng vui vẻ nghe lời khán giả.
Điểm này làm quá tốt, dẫn đến một chương trình tạp kỹ còn chưa phát sóng, khán giả đã chờ mong sáng tạo cao hơn nữa.
Miệng đạo diễn sắp cười đến nứt nẻ. Hơn nữa anh cũng không sợ kỳ này sẽ phải bồi thường, chỉ có ba người Thanh Thứ Tang, Giang Thính Văn, Tần Tư Ngôn này, rating cũng đủ cao rồi.
Nhưng tình huống năm nay vẫn có chút đặc thù, bình thường số lượng nghệ sĩ người mới cũng có giới hạn, năm nay lại trực tiếp ký với một nhóm người, có năm nghệ sĩ, người mới cũng chỉ có thể tìm ba người. Chỉ là đây không phải vấn đề lớn.
Nếu đã có lần đầu tiên nghe khán giả, lần thứ hai sẽ đến rất nhanh. Tổ chương trình điều tra bối cảnh mà cư dân mạng muốn xem, cuối cùng trang viên giàu có có số phiếu bầu cao nhất.
Trước khi chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp bắt đầu, tổ chương trình sẽ không để khách mời cố ý gặp mặt.
Muốn mọi người ngẫu nhiên phát huy và phản ứng chân thật nhất. Sau khi tất cả người mới định ra, ba ngày sau chương trình tạp kỹ mới nhất của《Món hầm hỗn loạn cảm xúc》bắt đầu.
Chờ mong nhất vẫn là khán giả.
【A a a a cuối cùng cũng chiếu】
【Ha ha ha, tui đến đây】
【Nói xem người mới thứ ba là ai? 】
【Bạch Nguyệt Quang của Tần Tư Ngôn, tên là gì, Phó Bạch? 】
——
【Ha, chút gây rối kia, đừng vọng tưởng che lấp trước mặt cư dân mạng sherlock holmes...】
【Mời cậu ta thế mà cậu ta thật sự đến? 】
【Còn không phải do Tần Tư Ngôn đến sao】
【Tần Tư Ngôn vì sao dám đến? Tui cho rằng hắn ta làm ra mấy chuyện này, thảm hại đến nhường này khẳng định không dám lộ diện...】
【Ha, đây không phải do Thanh bảo ở đây sao...】
【......】
【Thâm tình muộn màng gặm lại cỏ, cút mẹ anh đi! 】
【Mẹ, bội phục. Kích thích. 】
......
Thời gian đến của các khách mời cũng không nói với nhau, chia nhau trước sau.
Trong ống kính chậm rãi xuất hiện một chiếc xe, trước đó đã có một chiếc xe đến. Người đàn ông trong xe mở cửa bước xuống.
Tần Tư Ngôn mặc một bộ đồ giản dị, vừa nhấc mắt lên lập tức nhìn thấy ống kính đối diện, anh ta ngẩn người chốc lát, liền gật đầu.
【Không thể không nói, Tần Tư Ngôn còn rất đẹp trai...】
【Có đẹp trai đến đâu cũng là cặn bã, quên đi...】
【A a a, một chiếc xe khác là Ngũ Hành, tôi thấy Đình Ngọc...】
【Mau để tôi xem con tôi! Thanh bảo đâu!】
【 Thanh Thứ Tang hình như không có ở đây】
......
Cửa xe mở ra, Trần Trì và ba đồng đội khác xuống xe. Sau khi chào hỏi Tần Tư Ngôn và Phó Bạch, Trần Trì gọi điện thoại cho Thanh Thứ Tang: "Thứ Tang, hai người đến đâu rồi? Bây giờ còn thiếu em."
"Đến rồi." Giọng nói mềm mại của Thanh Thứ Tang được thu vào trong máy, tầm mắt mọi người nhất thời nghiêng đầu nhìn về phía một con đường đá nhỏ bên cạnh. Con đường biến mất ở góc đường, giống như nối liền một cánh cửa khác.
Thanh Thứ Tang và Giang Thính Văn sóng vai đi, không mượn bất kỳ công cụ ngoại lực nào.
Trang Đình Ngọc ngạc nhiên: "Sao lại đến được đây?"
"Anh đến sớm với Giang tiên sinh. Sau đó lúc anh đến bị trang viên này làm cho sợ ngây người, liền lôi kéo anh ấy đến bên cạnh tham quan." Thanh Thứ Tang cười giải thích. Giang Thính Văn ở một bên trên mặt đeo một cái khẩu trang, gật đầu chào hỏi mọi người.
【Có phải chơi không nổi rồi không! Giang Thính Văn lại đeo khẩu trang! 】
【A a a, đem khẩu trang của hắn tháo xuống cho tôi! 】
【Ý tưởng của ai? Tui cho rằng để anh ta lên chương trình là có thể nhìn thấy mặt anh ta, không ngờ còn đeo khẩu trang...】
【Giang Thính Văn chơi không dậy nổi】
......
Không ai dự liệu được tình huống hôm nay, một lòng nhiệt huyết trực tiếp cho chó ăn, tất cả đều gầm lên vì sao!
Nhưng mà tình huống này không kéo dài bao lâu, lúc này ống kính trùng hợp đem cảnh tượng trang viên mà tổ chương trình sắp xếp quay vào.
Khán giả đột nhiên im lặng, khán giả đột nhiên phấn khởi.
Cửa lớn hàng rào màu trắng rộng mấy thước, cao mấy thước, bên trong rộng mênh mông vô tận, mỗi một gốc cỏ xanh trên bãi cỏ đều ở dưới ánh mặt trời lóe lên ánh sáng, giọt sương rõ ràng vẫn đọng trên đó.
Mũi lá khẽ lay động trong một cơn gió nhẹ, giống như đang chào đón vị khách bên ngoài cửa. Các bức tường hàng rào xa xa được bao phủ bởi hoa tường vi, đỏ, hồng và trắng. Cánh hoa lay động, tản ra một trận hương thơm cực nhạt.
Ngọn tháp của kiến trúc châu Âu cao chót vót trong mây, đứng sừng sững như một quả cầu tròn, từng tòa một.
Vách tường lấy màu trắng sữa làm chủ đạo hiện ra ánh sáng giống như ngọc thạch, cửa sổ sử dụng lăng kính mạ vàng, trung tâm đỉnh còn khảm đá quý màu đỏ.
Chim bồ câu trắng đứng trên mái nhà, đang tắm trong ánh nắng mặt trời, chúng dường như đang âm thầm nói chuyện. Mỗi một tấc một chỗ nơi này đều làm nổi bật hai chữ tiền tài, không giống trang viên, ngược lại giống như lâu đài.
【Tập đặc biệt à, tổ chương trình thật có tiền, tài sản của ai đây, ghi hình một kỳ một tháng, không có nổi một trăm triệu sao đến đây được? 】
【A a a, Thanh bảo là tiểu thiếu gia cũng nói bị làm cho sợ ngây người, tôi còn chưa từng thấy qua! 】
【Tổ chương trình có tiền, so với bất kỳ tập nào trước đây đều có tiền, đạo diễn có phải đã phát đạt không? 】
【Tui cũng muốn đi!! 】
......
"Thích?" Đột nhiên, Tần Tư Ngôn trong khách mời nói chuyện. Anh ta nhìn Thanh Thứ Tang, nói, "Tôi có thể mua, gửi cho em."
Thân là một người bình thường chỉ lo công việc, dù có đầu óc kinh doanh thế nào, anh ta cũng sẽ không nhanh chóng thích ứng với những cảnh quay mà hầu như mỗi phút mỗi giây đều quay về phía anh ta. Ví dụ như hiện tại, Ngũ Hành đều giống như nhìn quỷ nhìn Tần Tư Ngôn. Mặt mày Giang Thính Văn trực tiếp trở nên lạnh lẽo.
【Trâu bò】
【Không thể không nói, Tần Tư Ngôn luôn có chút gì đó...】
【Trang viên lớn như vậy nói mua thì mua? Thanh bảo không bằng suy nghĩ? 】
【Đệt mịa anh, ai hiếm lạ! 】
......
"Tôi cũng không nghèo hơn anh." Thanh Thứ Tang đáp lễ. Sắc mặt Tần Tư Ngôn trong nháy mắt cứng ngắc, mím môi.
Khán giả trực tiếp cười chết, tất cả đều đang thảo luận kịch bản phản kích nhanh nhất này.
【Ha ha ha bản thân là thiếu gia, muốn dùng để tặng? 】
【Ha ha ha quá buồn cười, các huynh đệ tỷ muội, quả nhiên có mấy người, tôi liền thích xem Tu La Tràng...】
【Tần Tư Ngôn có phải không quen với ống kính quên mất sự tồn tại của người đó không? 】
【Ha ha ha cười chết】
【Giang tổng nhanh Giang Thính Văn, mau nói gì đi, anh cũng nói mua cho Thanh bảo!】
Khách mời không thể nhìn thấy màn hình, nhưng dường như cảm thấy điều này là không đủ. Giang Thính Văn ở một bên giơ tay xoa đầu Thanh Thứ Tang, nhẹ nhàng xoa xoa như tán tỉnh, lạnh nhạt nói: "Không cần Tần tổng phí tâm."
"Trang viên này là của tôi." Hắn thờ ơ nói, "Giấy chứng nhận bất động sản là tên chồng nhỏ của tôi."
Chương 37
Ngoại trừ tổ chương trình, những người khác nghe xong những lời này đều đồng loạt sững sờ tại chỗ. Kể cả Thanh Thứ Tang.
Cậu không tin nổi ngẩng đầu nhìn Giang Thính Văn, bàn tay to lớn của người sau vẫn còn ở trên đầu cậu, tóc bị ấn xuống.
Cậu khiếp sợ nâng tay trái lên, ngón trỏ ngược lại chỉ vào mình, run rẩy nói: "Trang viên là của anh? Chứng nhận là tên em?"
Lúc cậu và Giang Thính Văn ngồi trong xe. Lần đầu tiên nói về chương trình tạp kỹ với Giang Thính Văn, rất có thể cũng là lần cuối cùng, Thanh Thứ Tang có chút phấn khích, thu dọn đồ đạc rất nhanh.
Vì vậy, đến sớm. Lúc ấy cậu đứng ở cửa, kiến trúc kiểu châu Âu cách biệt với bọn họ rất xa, nhưng Thanh Thứ Tang vẫn biết cậu luôn cúi đầu nhìn xuống. Cậu từ nhỏ lớn lên ở Thanh gia, cái gì mà chưa từng thấy qua, hôm nay... Thật đúng là lần đầu tiên.
Trang viên rất rộng, mỗi một milimet đều xen lẫn tiền bạc, hôm nay mới coi như tiếp thu kiến thức.
Lúc đó cậu thốt lên: "Chủ nhà này là ai, tổ chương trình cũng quá giàu có."
Giang Thính Văn đang muốn mở miệng, thần thái trong mắt Thanh Thứ Tang đều sáng lên, kéo Giang Thính Văn rời đi: "Tổ chương trình và đội trưởng bọn họ vẫn chưa đến, chúng ta đi tham quan một chút. "
Giang Thính Văn đành phải im lặng trước.
Phản ứng này của Thanh Thứ Tang có thể nói là càng thêm sợ ngây người.
【A a a Giang tổng trâu bò, tui hiếm khi thấy tiền của người khác còn vui vẻ như vậy...】
【Ném chết tui đi, tui phấn khích! 】
【Giang Thính Văn thật sự rất yêu Thanh Thứ Tang, nếu như chuyện này cũng không tính là yêu...】
【Trời ơi, tổ chương trình trực tiếp thuê trang viên Giang Thính Văn, đây là duyên phận gì, mặt khác thế giới của người có tiền tôi không hiểu...】
【Có tiền thật tốt, mẹ ơi, con chua quá. Xin hỏi, hai vị papa có thiếu con không? 】
【Hơn nữa chồng nhỏ gì đó, tôi thật sự rất thích được không! 】
【Chồng nhỏ, awsl (a tui đã chết)......】
"Có phải lại gây thêm rắc rối cho em không." Giang Thính Văn nói nhỏ, cố gắng không để máy quay thu giọng của mình vào.
Nhưng hắn đối với ống kính cũng không có kinh nghiệm, trừ phi bóp mạch, bằng không giọng nói này ở trong ống kính có thể bị mọi người nghe thấy, "Nhưng họ Tần thật phiền."
Sợ tới mức Thanh Thứ Tang vội vàng đưa tay che miệng hắn, nói: "Có thể nghe thấy. Đừng nói lung tung. Nhà báo sẽ viết bừa rồi mắng anh."
【Ha ha ha mẹ tôi nha, Giang tổng có phải cho rằng nhỏ giọng chúng tôi sẽ không nghe thấy...】
【A a a, tư thế bảo vệ chồng của Thanh bảo thật tốt, yên tâm Thanh bảo, ai dám mắng Giang tổng em giúp bọn anh mắng lại!】
【Thế này cũng quá ngọt ngào! 】
【Ha ha ha họ Tần. Đều do mấy người, nhất định phải chọn Tần Tư Ngôn, thật sự cười chết tôi...】
【Giang Thính Văn thật sự rất hào phóng, trang viên lớn như vậy nói đưa là đưa, Thanh Thứ Tang còn không biết sớm hơn chúng ta, em ấy cũng suýt bị dọa chết...】
【Tui cũng muốn khi tui không biết đột nhiên có thêm một khoản gia sản lớn như vậy...】
【A a a, mấy người chọn Giang Thính Văn rất đúng, tuy rằng hiện tại tôi còn chưa nhìn thấy mặt anh ấy, nhưng tôi thật sự rất iu...】
......
Cửa trang viên bị người từ bên trong mở ra, một vị nam nhân trung niên rõ ràng là quản gia mặc âu phục, mỉm cười nhìn các vị ngoài cửa, gật đầu nói: "Để cho các vị chờ lâu, thật xấu hổ. Mau mời vào..."
Trước khi cửa hàng rào màu trắng chưa mở ra, mọi người cũng không cảm thấy tường vi trên tường hàng rào nhìn không tới bên cạnh có bao nhiêu thơm, tương đối nhạt.
Lúc này quang cảnh trang viên tạm thời lộ ra một chút, không hề trở ngại bày ra trước mặt mọi người, bọn họ lại chỉ cảm thấy hương thơm không kiêng nể gì mà xông vào khoang mũi. Nồng đậm nhưng không khó chịu, khiến người ta sinh ra lòng khao khát.
Chút động tĩnh nhỏ này cũng không kinh động, nhưng trên nóc nhà kiểu châu Âu cực xa, mấy con bồ câu trắng phát hiện người lạ, vỗ cánh bay về phía họ. Phải mất một vài phút trước khi bay đến trước mặt.
Động tác chấn động chợt vang lên bên tai, Thanh Thứ Tang còn bởi vì mình có thêm một tài sản trang viên thật lớn mà choáng váng, nghe tiếng theo bản năng ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Giang Thính Văn.
Những con chim bồ câu trắng này không sợ người, vây quanh họ. Có một con thậm chí còn trực tiếp đậu lên vai Thanh Thứ Tang.
Cái cổ lông vũ màu trắng cọ cọ hai má Thanh Thứ Tang, Thanh Thứ Tang bị cọ ngứa, bất giác cười khẽ một tiếng. Ngay sau đó, cổ sau chim bồ câu trắng đã bị người ta nắm lấy.
Giang Thính Văn túm lấy một đống lông tơ nhỏ trên cổ chim bồ câu trắng, không túm rụng lông, chỉ hù dọa nó, giống như đang cảnh cáo: "Đi xuống. Của tao..."
Chim bồ câu trắng phát ra vài tiếng "lẩm bẩm", dường như đang kháng nghị, nhưng nó cũng không dừng lại nhiều, thật sự bay xuống.
Khi bay trên không trung đáp xuống, nó lại vây quanh Thanh Thứ Tang vài vòng, cuối cùng không biết có phải do ôm hận trong lòng không, há mồm mổ Giang Thính Văn một cái, bỏ chạy.
Thanh Thứ Tang: "..."
Giang Thính Văn: "..."
"Phụt." Tống Từ Xướng là người đầu tiên không nhịn được, cười ra tiếng. Đầu cậu chàng khẽ cúi, bả vai khẽ run rẩy, thoạt nhìn giống như đang cực lực nhẫn nại.
Nhưng một khi tiếng cười mở đầu, nó không phải muốn kiểm soát là có thể kiểm soát được. Lúc này, xung quanh vang lên một tiếng, hai tiếng cười, ngay cả khán giả cũng cười điên cuồng.
【Hahaha sao nào, ai bảo anh túm lông tôi, tôi cắn anh! 】
【Chậc chậc, nói Giang Thính Văn là bình giấm chuyển thế quả không sai, các cậu nhìn anh ta xem ngay cả giấm của một con bồ câu cũng ăn...】
【Ha ha ha cảnh tượng bi thảm gì đây】
【Ha ha ha Giang tổng thật thảm】
......
Tuy rằng không nhìn thấy bình luận, nhưng đại khái cũng có thể đoán được tất cả mọi người đang nói gì. Giang Thính Văn cũng không cảm thấy thảm, trước mắt bao người, chỉ thấy hắn đột nhiên khom lưng, đặt cằm lên vai Thanh Thứ Tang, nói: "Chồng nhỏ, bồ câu mổ anh."
Tống Từ Xướng đột nhiên ngừng cười. Trang Đình Ngọc cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Trần Trì và Trình Thừa An trực tiếp cảnh giác. Khán giả trong nháy mắt im lặng. Chỉ có một mình Thanh Thứ Tang đã coi thành thói quen, còn rất nghiêm túc nghe hắn nói.
Giang Thính Văn nói tiếp: "Đau quá..."
Thanh Thứ Tang theo bản năng giơ tay lên, kéo đầu hắn, nói: "Xoa xoa cho anh."
Tần Tư Ngôn ở một bên mặt đen như đáy nồi. Có chuyện hoàn toàn không khống chế được, có người nào đó càng ngày càng không bắt được.
Nếu không phải cố kỵ ống kính, anh ta cảm thấy có thể Giang Thính Văn rất muốn xông lên đánh nhau với anh ta. Nhưng Giang tổng căn bản không có tâm tư cùng ai kia đánh nhau, cằm hắn còn tựa lên vai Thanh Thứ Tang, lại nói: "Vừa rồi bọn họ đều chê cười anh."
"Muốn dỗ dành..."
Bốn người Ngũ Hành còn lại: "..."
Cư dân mạng: "..."
Tần Tư Ngôn: "?"
Anh ta có bị bệnh không?
"Không sao, bọn họ độc thân." Thanh Thứ Tang nói.
Ngũ Hành: "..."
Cư dân mạng: "..."
Tần Tư Ngôn: "..."
Hóa ra tôi bị bệnh.
【Rất muốn, a a a, tôi muốn giết Giang Thính Văn...】
【Này, trà ngon! Các người phát hiện chưa...】
【Giang Thính Văn phong cách của anh có phải có chút không đúng không, sao anh đột nhiên biến thành bộ dạng này? 】
【Thiết lập bá tổng đâu?? 】
【Bộ dáng anh ta thành thạo cỡ nào cơ chứ, mấu chốt là Thanh Thứ Tang không hề khiếp sợ chút nào! 】
Chương trình tạp kỹ còn chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, bài viết #Nghi ngờ Giang Thính Văn là trà xanh# đã lên hot search. Nhìn thấy nhiều hơn một người. Bao gồm cả một nhà Thanh gia với một nhà Giang gia.
Nghe nói hai người cùng nhau tham gia tạp kỹ, mẹ Thanh đã sớm ôm điện thoại di động, kéo ông Thanh cùng xem.
Chưa bắt đầu livestream, ông Thanh còn phấn chấn nói: "Con nhà người ta đã bị tên ngốc này chà đạp."
Bà Thanh lúc đó quay lại: "Con nó mới không ngốc đâu."
Cho đến khi nhìn thấy một màn này, cha mẹ Thanh đồng loạt lâm vào trầm mặc. Một lúc lâu sau, bà Thanh chân thật hỏi: "Đứa nhỏ nhà người ta này, có đủ chững chạc không? Có phải toàn để bé út bảo vệ không?"
Ông Thanh: "..."
Ông cũng không biết, nhưng ông vẫn còn nghi ngờ điều này có vẻ hợp lý.
Hơn nữa qua đây, cư dân mạng dường như phát hiện ra cái gì đó mới lạ. Các khách mời khi ghi hình chương trình chắc chắn không thể mang theo điện thoại di động.
Nhưng mọi người lại thật sự tò mò, rất nhanh bắt đầu lớn mật tag Thanh Hòa, Thanh Túc, thậm chí cha Thanh —— Mấy người có biết Giang Thính Văn trà như vậy không?
Ai dám trả lời? Ngoại trừ cha Thanh, hai người còn lại không dám. Không phải sợ Giang Thính Văn, chỉ là sợ bé út đánh bọn họ. Cuối cùng weibo cá nhân của cha Thanh cập nhật động thái.
Chủ tịch không có địa vị nhất trong gia tộc họ Thanh: "Bây giờ tôi biết rồi."
Nhưng điều này còn chưa đủ, cư dân mạng xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn, lại tag cha Giang Thính Văn, hỏi ông có biết con trai mình trà như vậy không.
Giống như Thanh gia, ông Giang cũng bị bà Giang lôi kéo xem tạp kỹ, lúc nhìn thấy một đoạn clip, ông quả thực giống như nhìn thấy thứ quỷ quái nào đó, ghét bỏ đẩy điện thoại ra xa. Có lẽ càng nghĩ càng không thích hợp, càng nghĩ càng tức giận, ông tức giận đăng weibo.
Cha của Giang Thính Văn: "Không có đứa con trai nũng nịu như vậy. Mau để anh ta cút đi. "
【Ha ha ha, hôm nay tôi muốn trực tiếp cười chết trên Weibo, tên Thanh tổng là tình huống gì, vì sao lại là người không có địa vị ha ha...】
【Không có đứa con trai nũng nịu như vậy ha ha ha, để đó...】
【HHHHhh ha ha ha ha, tôi xem như đã biết, trước kia khẳng định Giang Thính Văn không như vậy, có phải sau khi ở chung với Thanh bảo mới biến thành như vậy không...】
【Nếu điều này không tính là tình yêu】
【A a a a yêu rồi, tui bị gom thành fan...】
......
Tám vị khách quý một trước một sau đi vào trang viên. Vòi nước trên bãi cỏ dường như đã đến thời gian được cài, bắt đầu phun nước.
Những giọt nước trong suốt dưới lực độ xoay tròn ném ra độ cong duyên dáng, Thanh Thứ Tang nhìn lập tức nhớ đến lần trước cậu mở vòi nước ở bãi cỏ trong sân, cậu và Giang Thính Văn ở dưới bị xối đến ướt đẫm.
Rất vui vẻ. Nhưng nơi bây giờ họ đặt chân, tên trên giấy chứng nhận bất động sản là cậu. Thật không thể tin được. Giang Thính Văn làm chuyện này từ khi nào?
Thanh Thứ Tang hoàn toàn không biết.
Không chỉ mình cậu tò mò, các vị ở đây cũng tò mò. Bọn họ chuyên tâm đi bộ trong một thời gian ngắn cũng không có ai nói chuyện, xung quanh có chút yên tĩnh. Tống Từ Xướng đột nhiên hắng giọng, gọi: "Giang tổng..."
Giang Thính Văn quay sang nhìn.
Tống Từ Xướng chỉ chỉ Thanh Thứ Tang: "Tôi muốn mượn Thứ Tang một lát."
Dứt lời, Giang Thính Văn vốn còn đang thành thật nắm không khí, lập tức nắm lấy Thanh Thứ Tang, nói: "Không cho..."
Tống Từ Xướng: "..."
【Ha Ha Ha Giang Thính Văn ấu trĩ quá】
【Có độc, tui lại rất thích xem...】
【Tui thật sự rất thích xem, anh ấy không phải bá tổng sao? 】
【Là bá tổng, xem lúc hắn nói không cho, ngữ khí với tư thế kia còn chưa đủ bá tổng sao? 】
"Vậy thì, không nói lời nào có phải đối với tổ chương trình không tốt không, chúng ta nói chuyện phiếm?" Tống Từ Xướng cũng không xấu hổ, cùng Trang Đình Ngọc liếc mắt nhìn nhau, hỏi, "Giang tổng, trang viên này thật sự là của anh à?"
Giang Thính Văn gật đầu: "Chính xác mà nói, là của chồng nhỏ tôi."
"Sau đó anh cứ như vậy cho tổ chương trình thuê?"
Tổ chương trình đúng là vận may cứt chó, tìm được mấy người như Thanh Thứ Tang có nhiều người xem thì thôi, còn trùng hợp coi trọng trang viên của Giang Thính Văn.
Giang Thính Văn: "Không cho thuê. Vay, không thu tiền."
Hắn nói, "Tất cả đều là bạn của chồng nhỏ, không cần dùng tiền để đo lường."
Suy nghĩ một lúc, nói thêm: "Ngoại trừ hai người trong số họ."
Mọi người: "..."
Tần Tư Ngôn với Phó Bạch cuối cùng cũng đi đến, không biết có phải đã nghe thấy lời này không. Nhưng một lát sau, mọi người khéo léo phát hiện sắc mặt Tần Tư Ngôn vẫn không tốt, hình như càng khó nhìn hơn. Tâm tư mọi người khác nhau, nhưng không ngoại lệ bắt đầu đau lòng vì Tần Tư Ngôn mà thắp nến.
【Ô ô ô Giang Thính Văn thật là...】
【A a a, tôi cũng muốn biến thành người có tính cách như vậy, thích là thích, ghét là ghét...】
【Giang tổng thật tuyệt, anh ta căn bản không sợ đắc tội Tần Tư Ngôn, còn trực tiếp nói như vậy trong chương trình...】
【Ha ha ha mẹ nó tôi thật sự cười chết】
Nhưng Thanh Thứ Tang rõ ràng cố kỵ sẽ có người mắng Giang Thính Văn, cậu lắc lắc tay, nhỏ giọng cảnh cáo: "Đừng nói lung tung."
Trong nháy mắt Giang Thính Văn thành thật trở lại, ngoan ngoãn khéo léo đáp: "Ò."
Tiếp theo hắn đến gần Thanh Thứ Tang khom lưng nghiêng đầu cọ mặt cậu, giống như một đứa trẻ to xác dính người, thấp giọng nói, "Anh sai rồi. Chồng nhỏ đừng buồn, cọ cọ ——"