Sau khi sinh nhật 27 tuổi, Hạ Tang Tử được thăng chức làm chủ nhiệm khoa, so với việc làm bác sĩ chuyên khoa nhẹ nhàng hơn một chút, số lần trực đêm cũng giảm bớt, cái chuyện chuẩn bị mang thai cũng được đưa lên đầu.
Không biết có phải là ảo giác của Hạ Tang Tử hay không mà gần đến cuối năm, số lần làm nhiệm vụ xung kích nguy hiểm của Mạnh Hành Chu giảm hẳn, mỗi ngày đều đi làm tan làm đúng giờ, còn đúng giờ hơn cả cô.
Anh nói bởi vì là đội trưởng nên rảnh rỗi hơn, một tháng trôi qua, kinh nghiệm về việc mang thai của anh còn hiểu biết hơn nhiều so với bác sĩ Hạ.
Mạnh Hành Chu không cho Hạ Tang Tử ăn cơm hộp và đồ ở nhà ăn, ngày nào cũng ba bữa cơm, trực ca đêm còn được ăn khuya, đều nói là do anh tự nấu. Hạ Tang Tử mà không có xe về nhà, thì anh sẽ lái xe đến đón, tối nào cũng phải ngủ đúng giờ, phần ăn thì phải bổ sung đủ chất dinh dưỡng, nói chung là xứng với cái chức “ông chồng nhà người ta”.
Hạ Tang Tử cứ tận hưởng sự phục vụ đó, tâm trạng thoải mái, cuộc sống gia đình không phiền không bực, vào hè không bao lâu thì cái giai đoạn chuẩn bị mang thai lập tức hạ màn.
Sau khi Hạ Tang Tử mang thai, cũng không thấy Mạnh Hành Chu thả lỏng mà ngược lại còn tận tình chăm sóc hơn trước kia.
Từ lúc chuẩn bị đến lúc mang thai cũng đã hơn nửa năm, Hạ Tang Tử cẩn thận suy nghĩ mới nhớ ra hơn nửa năm này, Mạnh Hành Chu hình như cũng không làm nhiệm vụ gì cả: “Cũng do may mắn, tốt nhất nhân lúc còn chưa bận, có thể chăm sóc em lúc mang thai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play