Một cây cung tên, mấy hòn đá nhỏ, một ngọn đồi nhỏ, nghe thấy thì giống như một địa điểm giải trí rất vô vị, thế nhưng bọn họ lại ở đó cả một buổi trưa.
Hạ Tang Tử lúc trước học bắn súng rất nhanh, không biết có phải có thù oán với cái cung tên hay không mà tập lâu như vậy rồi, nhưng vẫn không bắn trúng được mục tiêu.
Mấy hòn đá nhỏ dưới chân hai người cơ bản đã bị ném gần hết, Hạ Tang Tử cúi đầu tìm, quét một vòng cũng không tìm được viên đá thích hợp, bèn đặt mông ngồi xuống, nhụt chí nói, “Không chơi nữa, chán quá đi.”
Mạnh Hành Chu ngồi dựa gần vào cô, cầm cổ tay cô hỏi: “Tay có phải bị đau không?”
Hạ Tang Tử cử động hai cái, ngoại trừ có chút mùi mồ hôi thì không có gì đáng ngại, nói: “Không đau, tay bọn em cầm giao phẫu thuật đấy, sao mà yếu ớt thế được.”
“Yếu đuối một chút cũng được.” Mạnh Hành Chu buông cung tên, nhẹ xoa cho cô, ánh mắt chăm chú, “Lần đầu em chơi nên chắc đau lắm.”
Hạ Tang Tử thường luyện tập khâu vết thương, tay cũng thường xuyên bị đau, nên cũng học mấy chiêu của mấy người bạn học ở khoa trung y, lúc mệt mỏi thì có thể tự xoa bóp cho bản thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play