Tiểu đội đặc chủng Liệp Ưng của Mạnh Hành Chu có tổng cộng năm người, ngoại trừ đội trưởng Hướng Thiên Khoát và anh ra thì còn lại ba người, Hạ Tang Tử đều đã gặp qua.
Người mà tính tình còn nóng hơn cả Mạnh Hành Chu gọi là Đại Vũ, tên đầy đủ là Phan Vũ, cũng giống như Mạnh Hành Chu, cậu ấy đi lên từ đội tuyển, nhỏ hơn Mạnh Hành Chu 2 tuổi, chưa học xong Đại học thì đã tham gia quân ngũ.
Người đeo mắt kính tên là Cao Song Trạch, năm nay 24 tuổi, tốt nghiệp cấp ba xong liền nhập ngũ, cũng xem như là quen thuộc với quân đội rồi, tính cách trầm ổn, làm người ôn hoà, được mọi người gọi là lão Cao, mang theo hơi thở của mấy ông cán bộ già.
Lão Cao Bằng rất thích xem bói, có hơi mê tín, còn đặc biệt quan tâm đến việc dưỡng sinh, ngày thường cũng không rời khỏi được cái bình giữ nhiệt, nếu cởi quân trang ra, kêu anh ta ôm cái bình giữ nhiệt mà ngồi ở bục giảng lớp cấp ba, cho dù nói là chủ nhiệm lớp thì cũng có người tin.
Còn lại một người mặt còn non troẹt, cả người cơ bắp, nhìn rất chắc nịch, gọi là Kim Thành Văn, năm nay 20 tuổi, là người nhỏ tuổi nhất, là một kẻ dở hơi chính hiệu. Bởi vì cậu ta nghĩ tên giống Kim Thành Vũ thì duyên phận chắc cũng sẽ giống nhau, cậu ta cảm thấy cái tên quá nữ tính không phù hợp với hình tượng của bản, nên bảo mọi người gọi cậu ta là Đại Vũ.
Nhưng với cái tuổi đó, cộng thêm đã có một Đại Vũ rồi, nên cậu ta chỉ có thể làm tiểu Vũ mà thôi, tóm lại người cũng không giống như tên, Kim Thành Văn cũng miễn cưỡng chấp nhận.
Kim Thành Văn và Đại Vũ cứ rảnh là lại cãi nhau, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng cãi được. Có lẽ kiếp trước hai người đã đào trúng phần mộ tổ tiên của đối phương, nên kiếp này mới trở thành oan gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT