Năm phút đồng hồ kế tiếp, tuyển thủ Mạnh và tuyển thủ Liêu mở cuộc thảo luận dữ dội về vấn đề “Đến trước và kiên trì bền bỉ thì ai có tự tin hơn”.
Ai nấy đi ngang qua nghe thấy hai nam sinh lớn nhổng này nói cái gì mà “Việt Vương Câu Tiễn nằm gai nếm mật (*), “Thành công mãi mãi dành cho người có chuẩn bị”, “Càng nỗ lực càng may mắn” thì cũng nhìn với ánh mắt khó hiểu.
(*) Việt Vương Câu Tiễn thời Xuân Thu, sau khi ở nước Ngô trở về, thường nằm ngủ trên gai, có treo cái mật, nằm ngồi đều nhìn thấy mật, ăn uống thì nếmvị đắng của nó trước. Tỏ ý không quên cái khổ nhục trước đó. Quả nhiên sau đó nhờ chịu đựng gian khổ mà đánh bại được nước Ngô, báo thù cho nước Việt.
Nếm mật nằm gai :được sử dụng trong thời gian cuộc sống đang có những khó khăn vất vả và đòi hỏi sự chịu đựng để chờ ngày tươi sáng sẽ đến. (https://vi.wiktionary.org/wiki/Nếm_mật_nằm_gai#Tiếng_Việt)
Chỉ là một cái đại hội thể thao của trường, mà sao lại thành hiện trường thế vận hội Olympic vẻ vang vì nước thế này.
Hiện tại nam sinh đúng là tuổi mà tinh lực tràn đầy, tính tình nhiệt huyết, dễ nóng nảy, dễ làm sai, đúng là đưa lên cương lĩnh, quả thật là còn trẻ mà đã có thần thái của mấy lão cán bộ.
Hạ Tang Tử nghe thấy loa phát báo rằng thi đấu buổi sáng đã kết thúc, nhưng hai người này vẫn không có ý định im lặng khiến cô thật sự không nhịn được nữa, vì thế cô liề lôi Mạnh Hành Chu đi, không quên nói với Liêu Phi Hàm một tiếng, “Cám ơn nước của cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT