Không chỉ mỗi nam sinh kia mà ngay cả trong đôi mắt Hạ Tang Tử đều chứa đầy dấu hỏi—- đại ca, anh sao lại thế ‘lày’.
Cái câu này có phải thả thính không thì chưa nói, sau sau khi Đảng Cộng sản thành lập, nắm quyền, khai sinh nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, luật pháp quy định rõ ràng không có chuyện (vật) thành tinh nữa, cho nên cái quả bóng rổ này có phải quá không theo xã hội chủ nghĩa rồi không.”
(*) Có thể hiểu là chủ nghĩa cộng sản và quy định Trung Quốc bài trừ mê tín dị đoan nên HTT đang mỉa cái câu tán tỉnh bóng rổ mọc chân.
Hạ Tang bị động tác này làm ngơ ngẩn, hơn nữa đương sự còn trưng cái vẻ mặt vô tội “Tôi chỉ đi ngang qua nhặt bóng, hai người cứ tiếp tục, đừng để ý đến tôi” đứng ở bên cạnh, trường hợp này quả thật xấu hổ.
Hạ Tang Tử biết Mạnh Hành Chu lại lên cơn rồi, cô cũng chẳng còn biện pháp nào, chỉ có thể dựa vào nguyên tắc đứng đắn “Mọi chuyện đều lấy tình đồng chí làm tiền đề, chính nghĩa các thứ đều là thứ yếu”, thay anh hốt cái bãi chiến trường này.
“Bạn học, chân cậu không có sao chứ?” Hạ Tang Tử nhìn nam sinh kia, cũng không nói đến chuyện của Mạnh Hành Chu, “Cậu có muốn đi phòng y tế xem thử không?”
“Không có việc gì, chỉ là trái bóng mà thôi, người tớ vẫn khoẻ lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play