Từ gương mặt đến lỗ tai của Hạ Tang Tử đỏ ửng thấy rõ, hệt như quả táo độc của mụ phù thuỷ.
Phì phì phì phạm quy!
Hạ Tang Tử hoàn hồn, cầm cổ tay của Mạnh Hành Chu rồi dời tay anh ra chỗ khác, sau đó lui về sau hai bước, đôi mắt mở to trừng mắt nhìn, không biết là tức giận hay là thẹn thùng mà hung dữ nói, “Mạnh Hành Chu, anh anh anh anh không được chạm vào em. Đứng nói chuyện đàng hoàng, không được động tay động chân.”
Mạnh Hành Chu bị chửi cũng không tức giận mà đúng lý hợp tình hỏi lại, “Ai bảo em không nhìn anh?”
“Anh có cái gì đẹp? Còn bắt em phải nhìn.” Hạ Tang Tử chỉ là đứng thôi cũng nghe được tim mình đập như trống, cô sợ không giấu được, bèn chột dạ nói lớn tiếng hơn bình thường, “Chúng ta cứ giữ khoảng cách này nói chuyện đi, anh đừng có bá đạo như vậy.”
“Đúng là trưởng thành rồi.” Mạnh Hành Chu cúi đầu nhìn rồi sờ mặt cô, sâu xa cảm thán một câu, “Trước kia lúc em ở một mình là sợ hãi, còn kêu anh phải ngủ cùng nữa, anh không chịu thì em liền khóc.”
“Này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play