Vân Phong tức giận đến bẻ gãy cây đũa, bọn hài tử này thật quá đáng bọn họ dù sao đều là đông môn đâu ra phân biệt đối sử như vậy, nhìn Vân Phong tức giận Vu Lan cười khổ giải thích.
- Bọn họ là hài tử tiên giới sinh ra đã có thân thông, lại có gia thế chúng ta đánh không lại.
- Đúng vậy, ca ca nói nhất định không được đắc tội người tiên giới.
Nguyệt Tĩnh nhi cũng nói, dù sao bọn họ chỉ là người phàm giới thực lực không bằng người ta, bối cảnh cũng không có đắc tội với bọn họ chỉ thiệt thòi.
Nghe vậy Vân Phong cười khổ nàng cũng biết nhưng thật sự khó chịu, kiếp trước nàng cũng là đại tiểu thư Hàn gia chỉ có bản thân khinh thường người khác làm gì có người khác dám khinh thường nàng. Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, với thức lực hiện tại nàng đúng thật không thể làm gì cả mặc dù nàng đã luyện khí tam tầng nhưng hiện tại nàng cũng không biết cách sử dụng, không khống chế được, đám hài tử tiên giới sinh ra đã có thần thông làm sao nàng đánh lại bây giờ chịu thiệt sau này chắc chắn sẽ không.
- Phụ thân ta cũng nói nhất định phải nhẫn nhịn, không sẽ xui xẻo.
Quân Tiêu Tiêu hai má phồng lên vừa nhai vừa nói. Nhìn Quân Tiêu Tiêu vô âu vô lo tâm trạng Vân Phong cũng không khó chịu nữa chỉ là dọn dẹp thôi mà cũng không phải bắt nàng đi chết.
Bọn họ ăn song còn phải dọn dẹp lên đợi bọn họ ra ngoài gặp Ngọc Mẫn sư tỷ mặt trời cũng sắp xuống núi, bên cạnh còn có Tử Long sư huynh đám nam hài cũng đi cùng bọn họ, dù sao cả đám bọn họ đều bị bắt nạt mà.
Ngọc Mẫn sư tỷ và Tử Long sư huynh nhìn bọn họ ra muộn giống như đã đoán được trước vậy liền nói là dẫn bọn họ đi gặp ngũ trưởng lão Bạch Hạo, còn kể cho bọn họ một chút về ngũ trưởng lão, nói bọn họ sau này hành sự cẩn thận không nên đắc tội với đám hài tử tiên giới nếu không đụng tới giới hạn mong bọn họ nhịn được, nghe hai người nói song Vân Phong nhìn bóng lưng hai người nàng có cảm giác Ngọc Mẫn và Tử Long này có chút thê lương, bọn họ làm cho Vân Phong cảm thán làm tiên nhân cũng khó.
Tới nơi Vân Phong không ngừng đánh giá nơi này thật lớn giống như trong phim lễ sắc phong hoàng hậu, hoàng đế á cái sân thật lớn thật giống hoàng cung nhưng không xa hoa như hoàng cung mà nơi này thanh nhã hơn, tiên khí nhiều hơn. Bọn họ tới nơi thì đám hài tử tiên giới đã đứng xếp hàng gay ngắn chỉnh tề rồi từ thấp đến cao trông rất hài hòa đẹp mắt, thấy vậy đám người Vân Phong cũng xếp hàng không hẹn mà cách đám hài tử tiên giới mấy thước.
Nhìn thấy mọi người đến đông đủ Bạch Hạo chắp tay sau lưng, ngũ trưởng lão tướng mạo trung niên cả người toát ra khí thế ổn trọng khiến người khác kính nể, khí thế của tiền bối, gương mặt cũng không thoát khỏi năm tháng tuy nói tu tiên tuổi thọ dài nhưng nếu không thể đột phá thì tuổi thọ cũng sẽ tận, nên nói ngũ trưởng lão có lẽ cũng đang ở bình cảnh.
- Chúc mừng các ngươi đã trở thành một tu sĩ, các ngươi chính là thế hệ tương lai của Thánh tiên tông ta mong các ngươi sẽ dốc lòng trung thành với Thánh tiên tông, trở thành niềm tự hào cho tông môn, hôm nay ta cũng có chút quy củ ngoại môn muốn nói, ngoại môn không cho phép sát hại đồng môn nếu như phát hiện sẽ bị phế tu vì đuổi khỏi tông môn mong các ngươi nhớ kĩ, còn một vấn đề nữa các ngươi sẽ đi học, đi học sẽ được cộng điểm cống hiến dựa theo năng lực của các ngươi, hiện tại sẽ có ba lớp; lớp A, lớp B và lớp C. Lớp A sẽ được cộng 20 điểm khi đi học, lớp B là 10 điểm, lớp C là 5 điểm, ta mong các ngươi ai cũng đều được 20 điểm, chúc các ngươi may mắn, ngày mai các người sẽ được nhận lớp.
Nói rồi ngũ trưởng lão liền đạp không biến mất, nhìn bóng lưng của Bạch Hạo trái tim Vân Phong thấy máu nếu biết sớm có điểm cống hiến nàng đã không che dấu thực lực, ôi 15 điểm của nàng một tháng 450 điểm của nàng, mặt Vân Phong không thế khó coi hơn.
Truyện Đoản VănTrở về ký túc xá mà Vân Phong cứ như đưa đám làm đám người Tiêu Tiêu tưởng nàng vẫn còn tức giận việc ở Thực lầu, liền nôi kéo Vân Phong nói tiếp về việc phàm giới bị tiên giới ghét bỏ, nghe vậy Vân Phong cũng đầy hứng thú nàng cũng muốn biết tại sao phàm giới lại bị khinh thường nhiều như vậy.
- Để ta kể trước, ca ca ta cũng là đệ tử Thánh tiên tông, ca có kể về phàm giới chúng ta tu luyện công pháp cùng với đám người tiên giới nhưng phàm giới chúng ta dễ dàng bị tiên giới đánh bại hơn nữa phàm giới chúng ta đã tu luyện công pháp tới tầng thứ ba còn người kia chỉ tầng thứ nhất, mới đầu Thánh tiên tông môn chủ còn tưởng do người phàm giới đó tu luyện sai nhưng thử lại trên tất cả đệ tử phàm giới đều bị thua thảm hại, vì thế dẫn đến việc phàm giới chúng ta bị cho là phế vật, nhưng kì lạ là người phàm giới chúng ta đều rất khắc khổ tu luyện nhưng lại không một ai có thể đột phá nguyên anh, ca ca ta còn nói chắc chắn phàm giới chúng ta bị cấm chế nếu không vì sao chúng ta tu luyện khổ sở như vậy.
Nghe Nguyệt Tĩnh nhi nói như vậy Vân Phong nhíu mày cấm chế là thứ gì, nếu vậy có thể hiểu những ánh mắt khinh thường đó, cũng không thể trách họ được dù sao bọn họ cũng yếu là sự thật, nàng chắc chắn một điều ngoại môn đa số chắc chắn đều là người phàm giới.
- Nói như vậy vì sao Thánh tiên tông vẫn tiếp tục tuyển đệ tử phàm giới?
- Là như vậy nè, phụ thân ta có kể sản nghiệp của Thánh tiên tông rất lớn cần người làm rất lớn lên tuyển thêm đệ tử làm việc không có gì lạ.
Vu Lan nói nhưng có chút buồn dù sao bọn họ cũng có khát vọng, ước mơ của mỗi ngươi ai muốn làm việc đâu.
- Vậy tương lai chúng ta là phải làm việc ở Thánh tiên tông cả đời sao!
Nghe vậy Quân Tiêu Tiêu nghi hoặc hỏi, nghe nói tông môn có rất nhiều mỏ khoáng, dược điền, linh mễ nữa, còn có chăn nuôi linh thú nữa, nghĩ vậy bọn họ rùng mình.
- Thôi đi, bây giờ nói không phải quá sớm sao, phải tự tin vào bản thân chứ bọn mình sẽ làm được, sẽ trúc cơ cùng tiến vào nội môn.
Nghe Vân Phong nói bọn họ liền cười vui vẻ, đúng vậy bọn họ chưa tu luyện mà biết đâu bọn họ sẽ trúc cơ thì sao, nhìn ba nha đầu hồi nãy còn đang ủ rũ vậy mà mới khích lệ liền vui vẻ lại.
- Nhưng mà phụ thân ta cũng là một tu sĩ, phụ thân nói phàm giới chúng ta rất khó tu luyện, phụ thân kể ông đã sắp trúc cơ rất nhiều lần nhưng đều không thành mặc dù lần nào cũng sử dụng trúc cơ đan, lúc đầu ta còn không tin nhưng hôm qua dẫn khí nhập thể ta mới tin thật sự rất khó khăn dường như linh khí đều trốn mặc dù ta đã dẫn khí thành công nhưng tu luyện linh khí đều tránh, khó khắn lắm mới luyện khí nhất tầng.
Nguyệt Tĩnh nhi nói ra suy nghĩ lúc đó nghe phụ thân luyên thuyên nàng còn cái hiểu hiểu cái không, dù sao nàng còn nhỏ chưa hiểu hết, nàng cũng chỉ nói ra cảm nhận của bản thân, nghe vậy Vu Lan và Quân Tiêu Tiêu điều gật đầu bọn họ cũng gặp tình trạng tương tự chỉ có Vân Phong còn nghi hoặc nàng thì hoàn toàn ngược lại linh khí tự động được cơ thể Vân Phong hấp thụ, mặc dù nàng không có tu luyện hơn nữa đúng là mới đầu dẫn khí có khó một chút nhưng linh khí không hề trốn còn rất nồng đậm nữa, có khả năng nguyên chủ không phải người phàm giới hoặc là nàng xuyên không đến lên không bị cấm chế mặc dù khó hiểu nhưng Vân Phong cũng không dám nói ra, nói ra không chừng bị đám người phàm giới bắt về nghiên cứu cũng nên.
Nên Vân Phong cũng giả bộ khó, luyên thuyên một hồi ai về phòng đó.
Sáng sớm hôm sau;
- OANH, OANH, OANH..
Tiếng chuông đồng vang lên khiến Vân Phong muốn hồn lìa khỏi xác, lỗ tai nàng vẫn còn ong ong, trời đựu mới sáng mới phải nói là mặt trời chưa thấy đâu sợ người khác không biết trời sáng hay sao, mặt Vân Phong hầm hầm sát khí không tình nguyện rời khỏi giường, nàng đôi mắt lờ mờ úp mắt vào chậu nước, nước gì như nước đá vậy làm nàng tỉnh ngủ luôn.