Đợi Ngày Mà Chúng Ta Bên Nhau

20


1 năm

trướctiếp

Tôi tỉnh giấc thấy người mình đã đổ đầy mồ hôi. Không thấy Lâm Phi Học đâu, mặc dù vẫn còn hơi mất sức nhưng mà cảm giác khó chịu dường như tan biến gần hết. Nhìn thấy đồng hồ treo tường mới giật mình, đã bốn giờ chiều rồi. 

Hoảng hốt vén chăn đi xuống giường, day day trán mấy cái. Tôi vặn tay nắm cửa nhìn một lượt, trong nhà yên ắng lắm. Lúc này tôi nghĩ anh trở lại công ty rồi. 

Tôi đi tìm túi xách của mình, thấy nó nằm trên sô pha phòng khách còn điện thoại của mình ở trên bàn. Tôi lê thân thể mệt nhoài đi tới đó, cầm điện thoại lên mới nhìn thấy tóc tai bù xù, mặt nhợt nhạt trông thấy ghê.

Mở điện thoại lên không thấy gọi nhỡ hay tin nhắn gì, tôi mở danh bạ thấy cuộc gọi của Vũ Phi Khang vào buổi trưa. Chột dạ, tôi bấm máy gọi lại cho anh nhưng mà anh không bắt máy. Gọi lại hai lần nữa vẫn nhận kết quả tương tự, tôi thở dài bỏ vào túi xách. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp