Hôm nay nàng tới là để học đàn, không phải để tranh cãi, cũng không phải bán thảm, huống chi Tạ Nguy không bất công càng không chọc giận nàng, chỉ là nhất thời do xưng hô “Ninh nhị” này khiến nàng nghĩ nhiều, cho nên mới xúc động, mất không chế một chút thôi. Chung quy, rơi nước mắt trước mặt người khác là chuyện rất mất mặt. Khương Tuyết Ninh vội vàng giơ tay áo lên, chà loạn trên mặt một trận, gương mặt trắng nõn hơi phiếm hồng, nhìn hơi giống như mèo con, chỉ nói: “Là do cát bay vào mắt, không có việc gì.”
“…” Tạ Nguy chợt không biết nói thêm gì nữa.
Khương Tuyết Ninh điều chỉnh lại tinh thần, trở lại như bình thường, thuận tay liền đem quyển sách thuốc kia để qua một bên, mới hỏi hắn: “Tiên sinh hôm nay kiểm tra chỉ pháp sao, đàn khúc « Thải vân truy nguyệt » ạ?”
Tạ Nguy nhìn nàng, “Ừ” một tiếng, nói: “Đàn được rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT