*Một vế của câu “Nhất chiêu tiên, cật biến thiên” là tinh thông một nghề hiếm có, kiếm ăn khắp nơi, tương đương với nhất nghệ tinh, nhất thân vinh.

“Mặc dù không biết ngươi nghe được tin tức từ đâu, nhưng ta đã phái người hỏi thăm rõ ràng, thực sự có một người tên Nhâm Vi Chí như vậy, nhà hắn đúng là có giếng muối lâu đời, chỉ là hiện tại đã không làm ra muối được nữa, đến đầy tớ trong nhà cũng không còn mấy người.”

Thấy đã gần đến khách điếm Thục Hương, Vưu Nguyệt mới nói với Vưu Phương Ngâm, “Thân phận của ta khác ngươi, khách điếm Thục Hương này cũng không biết là nơi ô uế bẩn thỉu gì. Đến lúc đó ta sẽ cho xe ngựa dừng bên ngoài, đến trà lâu đối diện chờ ngươi. Ngươi ngươi đi vào hỏi rõ ràng mọi chuyện rồi ra tìm ta. Nếu có ai hỏi thân phận ngươi, cứ nói ngươi chỉ đến thám thính tin tức, sau lưng còn có chủ nhân. Chớ vì không có mặt ta ở đó mà làm loạn!”

Hoàn toàn coi Vưu Phương Ngâm như nha hoàn sai bảo, nhưng so với dùng nha hoàn lại bớt lo hơn. Tiện nhân này có một món tiền không rõ lai lịch, không biết chừng là do tự mình kiếm được, mặc kệ là thật là giả, phái nàng đi vừa có thể che giấu tai mắt người khác; vừa có thể thử xem tiện nhân này sâu cạn ra sao, có giấu gì mờ ám hay không; đồng thời nếu có xảy ra gì ngoài ý muốn, cũng cũng có thể đổ lên đầu Vưu Phương Ngâm. Nếu dùng nha hoàn bà tử của mình cũng không thể có hiệu quả tốt như vậy. Vưu Nguyệt hết sức hài lòng đối với tính toán của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play